- Được rồi!
Kim Nguyên đỉnh nhảy ra ngoài, vọt tới về phía tám người.
Thời gian không dài, liền bẻ gãy cánh tay, hai chân, ném ra ngoài điện.
Bọn họ ở thời kỳ toàn thịnh, tự nhiên không e ngại Kim Nguyên đỉnh, nhưng giờ phút này bị Lạc Thất Thất kích thương, lại không còn năng lực phản kháng.
- Lão sư, những Bồ Đề quả này cho ngươi, ngươi tới xử lý đi!
Không để ý tới những gia hỏa bị ném ra ngoài, Ngụy Như Yên đưa trái cây tới.
- Ừm!
Trương Huyền dừng lại một chút, lấy ra một cái đưa tới:
- Có thể được nhiều trái cây như vậy, ngươi không thể bỏ qua công lao, trước cầm cái này, có điều không vội sử dụng, ta chỗ này có một bộ pháp quyết tấn cấp tâm cảnh, ngồi ở dưới cây tu luyện, có thể để cho tâm cảnh khắc độ nhanh chóng tấn cấp đến 29. 9, đến lúc đó lại dùng trái cây, một lần xung kích Cổ Thánh!
- Vâng!
Ngụy Như Yên gật đầu.
Ngón tay Trương Huyền điểm một cái, truyền qua pháp quyết tu luyện tâm cảnh.
- Triệu Nhã, cái này cho ngươi!
Lại lấy ra một cái đưa tới, đồng thời cũng truyền pháp quyết tu luyện.
Các nàng thể chất đặc thù, tốc độ tấn cấp rất nhanh, nhưng trên tâm cảnh khó tránh khỏi có chút chênh lệch, trước tu luyện tăng lên lại nói.
- Thất Thất, đây là của ngươi...
An bài xong hai học sinh, lại lấy ra một cái đưa tới.
Đám người Lạc Thất Thất đi vào nơi này trước, coi như hắn không đến, những Bồ Đề quả này bằng thực lực của nàng, nhất định cũng có thể chia phần.
- Đa tạ!
Nhận lấy trái cây, Lạc Thất Thất nhìn qua, ánh mắt phức tạp:
- Trương sư...
Dường như biết nàng muốn nói gì, Trương Huyền khoát tay áo:
- Ta từng truyền thụ ngươi luyện đan, giữa chúng ta có tình sư đồ, sư đạo chi ân lớn hơn trời! Tình không thể khống, nhưng lễ không thể bỏ. Ngươi hẳn rõ ràng, giữa chúng ta không có khả năng! Lúc trước chỉ là một hồi hiểu lầm, hiện tại ta và Lạc gia các ngươi đã loại bỏ hiểu lầm... Cũng có người mình thích, mong được tha thứ!
Đã không thể cho đối phương hạnh phúc, thì phải đoạn tuyệt. Hắn không muốn dây dưa dài dòng, cũng không muốn chậm trễ đối phương một đời.
- Ta...
Thân thể mềm mại của Lạc Thất Thất run rẩy.
Triệu Nhã ở một bên, vẻ mặt cũng không khỏi ảm đạm xuống.
Một ngày vi sư, cả đời vi phụ! Học sinh, không có khả năng cùng lão sư có cái gì, nếu không chính là vi phạm lễ tiết, đạo nghĩa không cho phép. Tuy muốn theo đuổi hạnh phúc, nhưng cũng không làm được coi thường lễ tiết.
- Tốt rồi, đối với tu luyện giả mà nói, thực lực tăng lên mới là vương đạo, ngươi tuổi tác không lớn, còn có mục tiêu cao hơn, về sau khẳng định sẽ còn gặp được người thích hợp hơn ta!
Thấy bộ dáng này của nàng, Trương Huyền mỉm cười. Không phải hắn lòng dạ ác độc, nhưng không thích chính là không thích, đây là không có cách nào sửa đổi.
- Các ngươi ở đây tu luyện, mau chóng tăng lên tâm cảnh, ta xem một chút có thể tìm được Viên Đào hay không...
Trương Huyền khoát tay áo, vừa định nói hết lời, liền nghe truyền âm:
- Chủ nhân, cây này ta có thể đào đi, muốn mang theo không?
- Đào đi?
Trương Huyền sững sờ.
- Ta xem như trận tâm của một phương thế giới, một gốc cây mà thôi, tự nhiên có thể lấy đi!
Thanh âm tự ngạo của Lý Ngư vang lên.