Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3240: Vân Hổ thần phục (1)




- Công kích linh hồn?
Cũng không nghĩ tới thanh niên tu vi Kim Thân cảnh kia, sẽ có loại năng lực này, Khung Mộc Thanh Giao sững sờ.
- Coi như công kích linh hồn lại thế nào? Những năm này Vân Hổ không ngừng chém giết, chuyên môn tu luyện qua hồn lực, nhiều nhất không có đề phòng mà thôi, đợi có chuẩn bị, vẫn có thể đánh giết hắn! Lại nói, công kích linh hồn, đối với linh hồn tổn thương cực lớn, hắn mới Kim Thân cảnh công kích linh hồn của Bất Hủ cảnh, thi triển một lần chính là cực hạn, lần thứ hai... Không có khả năng!
Thanh âm chậm rãi của Minh U Huyền Quy vang lên.
Tên này không chỉ bước đi chậm, thanh âm nói chuyện cũng không nhanh.
Khung Mộc Thanh Giao gật đầu.
Bọn chúng nắm giữ huyết mạch Thượng Cổ Thần thú, cho dù linh hồn yếu kém, cũng tuyệt đối không phải tùy tiện người nào cũng có thể đánh tan.
Huống chi công kích linh hồn, đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn tám trăm, coi như do ngươi công kích, lại có thể thi triển mấy lần?
Vừa dứt lời, Kim Linh Vân Hổ liền khôi phục lại, tức giận đến oa oa kêu loạn, gầm lên giận dữ, vọt tới thanh niên trước mắt.
Nó là thật nổi giận.
Đường đường vương giả, bị một tiểu gia hỏa Kim Thân cảnh công kích linh hồn, rơi vào bất động... May mắn đối phương không có nhân cơ hội đánh lén, nếu không thật bị đánh bại, còn mặt mũi nào đi gặp các thuộc hạ?
- Cùng lắm thì cùng chết!
Thấy nó nhanh như vậy khôi phục, Trương Huyền ở đối diện hình như khó tin, vẻ mặt trở nên trắng bệch, cắn răng một cái, tựa hồ thiêu đốt sinh mệnh, thi triển công kích.
- Còn muốn công kích, nằm mơ...
Kim Linh Vân Hổ cắn răng.
Một lần đánh lén thì cũng thôi đi, chẳng lẽ thật cho rằng sau khi nó có đề phòng, còn có thể dùng công kích linh hồn?
Đầu lâu hất lên, toàn bộ tinh thần tập trung, muốn chống cự đối phương công kích, mới vừa chuẩn bị sẵn sàng, liền nghe trên bầu trời xuất hiện một tiếng dồn dập nghẹn ngào. Dường như có vật nặng gì tập kích tới.
- Nguy rồi, trúng kế...
Cảm nhận được áp lực, lập tức rõ ràng, đối phương mới vừa nói tiếp tục rõ ràng là gạt người, đòn sát thủ chân chính ẩn giấu ở trên bầu trời.
Vội vàng ngẩng đầu, muốn nhìn một chút, đánh lén là cái gì, lần nữa cảm thấy một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ nghiền ép tới, trong đầu choáng váng.
- Cái tên này vẻ mặt trở nên trắng là giả...
Trong đầu mê muội, Kim Linh Vân Hổ hiểu được.
Có thể tiếp tục thi triển ra công kích linh hồn cường đại như thế, sao có khả năng vẻ mặt trắng bệch? Rõ ràng là cố ý ngụy trang suy yếu, để nó xem thường.
Bành!
Mới vừa rõ ràng chuyện gì xảy ra, liền cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ đập ở trên đầu, để nó không tự chủ được lay động.
Mặc dù không hiểu là vũ khí gì, nhưng có thể thoáng cái đập nó thành như vậy, chí ít cũng đạt tới Đại Thánh!
- Đây là... viên gạch cấp bậc Đại Thánh?
Khung Mộc Thanh Giao ngây người.
- Hình như dùng mấy tấn Kim Nguyên Linh Thạch!
Khóe miệng của Minh U Huyền Quy cũng co giật, đồng thời đầu óc có chút xoay không đến:
- Thứ này, toàn bộ đại lục cũng không nhiều, dùng cái đồ chơi này... rèn viên gạch...
Đây chính là Kim Nguyên Linh Thạch, Thánh Khí tuyệt phẩm tăng thêm một chút, liền có thể thuế biến thành Đại Thánh cấp... Quý giá như thế, làm ra mấy tấn, luyện chế thành viên gạch... Đại ca, ngươi có thể nói cho ta biết, thứ này là tên khốn liếp nào luyện được không? Ta thề sẽ không giết hắn.
Thời điểm hai đại Thánh thú rung động, liền nghe viên gạch hưng phấn kêu lên:
- Ha ha, nhanh đầu hàng, nếu không có tin Kim Nguyên đỉnh ta luyện ngươi thành xỉ than hay không...
- Kim Nguyên đỉnh? Chẳng lẽ... Thứ này là cái lô đỉnh?
Khung Mộc Thanh Giao đột nhiên cảm thấy hàm răng ê ẩm.
Ai mà nói cho ta biết, cái đống trên không kia... Nơi nào giống đỉnh?
Cùng đỉnh có nửa xu quan hệ?
Chính ngươi như thế nào, trong lòng không có cân nhắc ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.