- Ngân Giang thống lĩnh?
Nhìn thấy người đột nhiên xuất hiện, hơn nữa quát tháo với bản thân, Trương Huyền ngu nữa cũng rõ ràng, là đang nói chuyện với mình.
Nguyên lai hắn ngụy trang vị thống lĩnh này, gọi là Ngân Giang.
Ngẩng đầu nhìn về phía gia hỏa bay tới, quần áo khôi giáp tương đồng hắn, khí tức mạnh mẽ, vậy mà cũng là Đại Thánh tứ trọng Bất Hủ cảnh! Không phải nói Đại Thánh cấp chỉ có bảy cái ư? Cái này từ nơi nào xuất hiện?
- Phong ấn...
Trái tim Trương Huyền nhảy một cái, lập tức hiểu được.
Nếu như không đoán sai, hẳn là phong ấn bị phá, viện quân đằng sau tới!
Sớm không tới, muộn không tới, vừa mới chuẩn bị tốt liền đến... Có phần quá trùng hợp đi!
Bất quá xem như cường giả Bất Hủ cảnh, chắc hẳn cũng khó có thể phát hiện bản thân là giả. Nghĩ đến cái này, trên mặt Trương Huyền không có bất kỳ bối rối, ngược lại lông mày giương lên:
- Thế nào, ta làm cái gì, còn cần báo cáo ngươi?
- Ngươi!
Dị Linh tộc nói chuyện hừ lạnh một tiếng, bàn tay bỗng nhiên hất lên, lấy ra một tờ giấy màu vàng óng:
- Thần Dung Hoàng có lệnh, đình chỉ công kích, đường cũ trở về!
- Đường cũ trở về?
Trương Huyền sững sờ.
Đối phương nói Thần Dung Hoàng, khẳng định là chỉ Dị Linh Hoàng... Nhiều người như vậy vọt tới Địa quật, tại sao lại đột nhiên trở về?
- Không sai, còn không mau sửa sang lại quân đội, nghe theo mệnh lệnh?
Dị Linh tộc kia quát một tiếng, bàn tay run lên, tờ giấy màu vàng óng trong tay bay tới. Trương Huyền nhận lấy, phía trên quả nhiên dùng văn tự Dị Linh tộc viết lệnh lui quân.
- Chuyện này...
Trương Huyền dừng lại một chút, thu thánh chỉ vào trữ vật giới chỉ:
- Trước không vội, ta mang ngươi đi xem một vật!
- Ừm?
Dị Linh tộc hắc giáp nhíu mày.
- Những bảo vật Thiên Cơ kia, ta phát hiện diệu dụng khác, một khi kích hoạt, có được công hiệu không có gì sánh kịp, về sau đối kháng nhân tộc, mọi việc đều thuận lợi, xem như nửa bước Cổ Thánh cũng không đỡ nổi một đòn!
Trương Huyền mỉm cười, khắp khuôn mặt là tự tin.
- Nửa bước Cổ Thánh cũng không đỡ nổi một đòn?
Dị Linh tộc hắc giáp khó tin.
Những kính này, binh lính bình thường không nhận ra, nhưng hắn nhận ra, là bảo vật Thiên Cơ sư, nhiều nhất dùng để che lấp khí tức, hơn nữa còn phải sắp đặt ra phương vị đặc thù mới có thể làm được... Có thể có diệu dụng gì, ngay cả nửa bước Cổ Thánh cũng có thể chém giết?
- Không sai, ngươi có thể tự mình thử một chút, thử xong, chúng ta liền lui quân...
Trương Huyền gật đầu, mang theo chân thành.
- Tốt, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi muốn làm cái gì!
Dị Linh tộc hắc giáp tràn đầy nghi ngờ nhìn qua, cuối cùng vẫn gật đầu.
Hắn là tới ban bố mệnh lệnh, hiện tại mệnh lệnh đã truyền, đối phương cũng tuân thủ, nếu quả thật có phát hiện mới gì, nhìn một chút cũng không sao.
Nhiều binh sĩ Dị Linh tộc như vậy, đối phương lại là thống lĩnh, chắc hẳn cũng không dám chơi trò gì.
- Rất đơn giản, giống như những binh sĩ kia, tùy tiện chọn một mặt kính, lấy tay sờ lên!
Trương Huyền cười nói.
Chần chờ một chút, Dị Linh tộc hắc giáp gật đầu, tìm một tấm kính, bàn tay duỗi lên.
Cũng không phải hắn ngốc, dễ dàng bị lừa gạt, mà là nằm mộng cũng nghĩ không ra, vị trước mắt này đã không phải Ngân Giang, mà là giả.
Lại nói, Thiên Cơ sư không thuộc về chức nghiệp chiến đấu, bảo vật cũng chỉ có tác dụng che lấp Thiên Cơ, không có công kích quá lớn, coi như xuất hiện biến cố, lấy thực lực của bọn hắn cũng có thể tuỳ tiện tránh đi.
- Tất cả mọi người chuẩn bị kỹ càng, vậy thì bắt đầu...
Thấy vị cao thủ vừa tới đã chạm đến gương, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đang muốn vận dụng Thiên Đạo thư viện. Lần nữa nghe được một tiếng gió gào thét, lại có người bay tới.