Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3143: Tiên Thiên thai độc chạy trốn (1)




Thời khắc này Trương Huyền muốn khóc, hận không thể có một cái lỗ chui vào.
Lằng nhà lằng nhằng, thi triển ra thời gian, không gian, linh hồn chân giải, đến bây giờ cũng chỉ hấp thu hai hạt lửa to bằng mũi kim, bản thân còn cảm giác rất có thành tựu... Kết quả phân thân xông lên, nuốt trọn một đoàn...
Mấu chốt nhất là... gia hỏa này ánh mắt gì? Thái độ gì? Giọng điệu gì?
Mẹ nó, ngươi chỉ là cái phân thân! Phân thân! Phân thân! Phân thân hiểu chưa?
Ta con mẹ nó mới là bản tôn, có thể phân rõ chủ thứ, biết địa vị của mình hay không? Vừa nghĩ tới địa vị... vẻ mặt Trương Huyền càng thêm khó coi...
Dường như từ khi gia hỏa này xuất hiện, tới đối chiến qua nhiều lần, mỗi lần đều lấy bản thân thất bại kết thúc... Thật muốn nói địa vị, cũng là hắn không có...
Trương Huyền đau buồn, ngẩng đầu nhìn phân thân trên không, nói thật, còn là lần đầu tiên hi vọng gia hỏa kia bị ngọn lửa thiêu chết. Kết quả... Đối phương ợ một cái, vẻ mặt hưng phấn:
- Ăn ngon!
Phần phật!
Sau đó đâm vào mây đen, biến mất không thấy gì nữa.
- Rống dát?
Cốt Long không ngừng run rẩy, xương cốt cả người sắp tan ra thành từng mảnh, vẻ mặt như gặp phải quỷ.
Phân thân không tính là gì, không ít cường giả đều rèn luyện qua, Khổng sư cũng có, nhưng lần đầu tiên thấy còn chảnh hơn bản tôn!
Mấu chốt nhất là... Đây chính là Chí Tôn Thiên Hỏa ai cũng kính sợ, tên này không những không sợ chút nào, còn xông đi vào... Chẳng lẽ không sợ bị đốt thành tro bụi?
Đang khiếp sợ, chỉ nhìn thấy một bắp đùi từ trong mây đen lộ ra, một bàn tay qua lại chà xát...
Đùng đùng!
Một đoàn lửa lớn màu đen bị chà xát đều đặn, ở trên người phát ra tiếng nổ, chủ nhân cái chân không những không có sợ hãi, còn tràn đầy hưởng thụ, phát ra tiếng rên rỉ thoải mái...
- Cái này, cái này... Còn là người sao?
Cổ Cốt Long rụt lại, run lẩy bẩy.
Trước đó còn cảm thấy thần phục gia hỏa trước mắt này thiệt thòi, nhìn thấy phân thân của đối phương mới hiểu được, tới tỷ thí thật kém quá nhiều.
Quay đầu nhìn về phía bản tôn đứng tại chỗ, chỉ thấy hắn tức giận sắc mặt phát xanh, không ngừng run rẩy.
- Ai sợ ai, liều mạng!
Vù!
Cốt Long còn không phản ứng lại, liền thấy Vu Hồn cũng vọt tới mây đen, trong chớp mắt biến mất.
- ...
Cốt Long triệt để điên rồi.
Phân thân dám vào, khả năng bởi vì chất liệu rèn luyện mạnh, mượn thân thể chống lại hỏa diễm, ngươi một Vu Hồn xông vào làm gì? Ngại chết không nhanh sao?
- Thực sự không được... Hắn chết, ta nhận phân thân làm chủ?
Một móng vuốt của Cốt Long đỡ lấy cái cằm, vì mình mưu đường lui...
Bị phân thân xem thường, Trương Huyền nơi nào chịu được, vọt thẳng vào mây đen.
Ầm ầm!
Thời gian nháy mắt, liền thấy vô số hắc hỏa lao qua.
- Chất liệu của phân thân là Cửu Thiên Liên Thai, còn cứng rắn hơn thân thể của ta, nhưng hồn thể giống như ta, hắn có thể thừa nhận, ta khẳng định cũng có thể...
Tuy nguy hiểm, nhưng trong lòng cũng không lo lắng.
Xông tới, không phải bởi vì lỗ mãng, mà là trải qua suy tính.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.