Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3090: Một sách đập chết Cổ Thánh (1)




- Ra tay...
Đang nghi ngờ, liền nghe Tề Chân hét lớn một tiếng, cùng Mạc Tần đồng thời đứng dậy, thẳng tắp đánh về phía Ngột Thần.
- Hừ!
Ngột Thần nhíu mày, bàn tay bỗng nhiên đè ép xuống dưới.
Tạch tạch!
Không gian ngưng kết, Tề Chân, Mạc Tần còn không có kịp phản ứng, liền bị đánh trúng ngực, miệng phun máu tươi bay ngược trở về, trùng trùng điệp điệp quẳng xuống đất.
Mặc dù bọn họ cũng là Đại Thánh nhị trọng, nhưng so sánh với Ngột Thần còn kém quá nhiều, căn bản không chống lại được.
Tê lạp!
Một chưởng đánh bay hai đại trưởng lão, Ngột Thần như không thấy được Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi, bỗng nhiên bắt tới đằng sau cung điện, không gian sụp đổ, kiến trúc hủy hoại.
Ô ô ô!
Đúng lúc này, một cây bút lông từ trong kiến trúc phá hư bay ra, điểm tới trên không, ngay sau đó thanh âm leng keng vang lên, không gian xuất hiện gợn sóng, xao động ra.
- Là bốn Dị Linh tộc kia...
Đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.
Thủ đoạn tấn công như thế này, hắn hết sức quen thuộc, chính là bốn người ở trong di tích Nhiễm Cầu Cổ Thánh.
Không nghĩ tới thế mà xuất hiện ở đây.
Xem ra sau khi Ngột Thần rời đi, không biết dùng phương pháp gì, tìm được tung tích của bốn người, một mực theo đuổi tới nơi này.
- Động thủ cứu người...
Trương Huyền nhíu mày, trảo bên hông một cái, Long Cốt Thần Thương lập tức bay ra ngoài, thẳng tắp đâm tới bút lông.
Đinh đinh đinh đinh!
Liên tục mấy tiếng giao kích, Trương Huyền liên tục lui về phía sau mấy bước, khuôn mặt trắng bệch.
Không có kích hoạt Khổng sư chi huyết, chỉ bằng vào Long Cốt Thần Thương, căn bản không chống lại được.
Rầm!
Hắn bên này mới vừa lui ra sau, một thanh âm vang lên, thanh niên trắng nõn bỗng nhiên từ chỗ ẩn thân vọt ra, cổ tay khẽ đảo, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, mượn nhờ sóng âm cùng bút lông công kích, thẳng tắp đâm tới Ngột Thần.
Kiếm khí tung hoành, trong tích tắc làm người ta cảm giác giống như mù lòa, như trong thiên địa chỉ có thanh trường kiếm kia tồn tại, không khí phát ra thanh âm nghẹn ngào, bốn phía xuất hiện vết rách đen kịt.
Thanh niên trắng nõn vừa ra tay liền dùng hết toàn lực, so với lúc trước ở trong di tích Nhiễm Cầu Cổ Thánh, cảm giác còn cường đại hơn mấy phần.
Nhưng hắn mạnh, Ngột Thần mạnh hơn!
- Hừ!
Ngột Thần quát lạnh một tiếng, híp mắt lại, cũng không bối rối, bàn tay lần nữa ép xuống.
Vết rách mắt thường có thể thấy được chữa trị, thanh niên trắng nõn tay cầm trường kiếm, thoạt nhìn uy lực có một không hai, lập tức cứng ngắc ở không trung, trong nháy mắt vậy mà không tiến lên được.
- Hảo công phu!
Trương Huyền nhịn không được khen ngợi.
Mới vừa rồi còn lo sợ, không nghĩ tới Ngột Thần cường đại như vậy.
Xem như hắn thiêu đốt Khổng sư chi huyết, gặp phải chiêu này của thanh niên trắng nõn, chỉ sợ cũng không thể hóa giải tốt hơn hắn bao nhiêu.
Phần phật!
Bên này vừa mới hô xong, phía dưới lần nữa nổ vang, lại có mấy người thẳng tắp xông lên, mấy người kia vừa xuất hiện, sát lục chi khí liền hiện ra, cho người ta một loại cảm giác như vào sa trường.
- Là Dị Linh tộc!
Đồng tử của Trương Huyền co rụt lại, lập tức rõ ràng, những người này tất cả đều là Dị Linh tộc. Không nghĩ tới, thoáng cái toát ra nhiều như vậy, hơn nữa còn không ngụy trang.
- Nơi này là Thiên Cơ sư công hội, không chỉ có thể che đậy khí tức, ngay cả Thiên Cơ cũng có thể che đậy, tự nhiên không cần ngụy trang...
Thời gian nháy mắt Trương Huyền liền hiểu được.
Trước đó ở trong di tích Nhiễm Cầu Cổ Thánh, còn phải giả bộ một chút, dù sao trong đó có Cổ Thánh lưu lại trận pháp cùng đồ vật, có thể tiến hành áp chế, mà ở nơi này, là Thiên Cơ sư công hội, che giấu cũng không có ý nghĩa gì.
- Khổng sư chi huyết!
Biết chậm thêm một hồi, Ngột Thần rất có thể sẽ bị chém giết, cũng không để ý tới cái khác, Trương Huyền hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đốt cháy giọt Khổng sư chi huyết cuối cùng.
Mặc dù thứ này là dùng bảo vệ tính mạng, nhưng loại tình huống trước mắt, không ra tay mà nói, không chỉ Ngột Thần chết, mình cùng Lạc Nhược Hi chỉ sợ cũng khó may mắn sống sót.
Ầm ầm!
Khổng sư chi huyết vừa bị kích hoạt, lực lượng trong cơ thể nháy mắt tăng lên tới đỉnh phong, Trương Huyền tay cầm Long Cốt Thần Thương, tiến về phía trước một bước, đi tới trước mặt một Dị Linh tộc.
- Chết!
Không chút do dự, trường thương phá không bắn ra. Lần trước lòng dạ đàn bà, để bốn người này trốn, lần này tuyệt không cho phép loại chuyện đó phát sinh.
- Rống!
Không nghĩ tới đột nhiên xuất hiện cao thủ cường đại như thế, Dị Linh tộc này lại không để ý tới tấn công Ngột Thần, bỗng nhiên xoay người, một cỗ sát khí thẳng tắp xông tới, cùng thời khắc đó, móng vuốt nâng lên, bỗng nhiên đập xuống Trương Huyền.
Phốc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.