Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3020: Địa Ngục Hoàng Thủy (2)




Vội vàng xoay người nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, cả người sắp phát điên.
Lĩnh ngộ không gian cao hơn mình, có thể nhịn!
Nhãn lực tốt hơn mình, cũng có thể nhịn!
Trận pháp cũng lợi hại như vậy, mình cũng không tìm được trận pháp ở đâu, hắn đã xử lý xong, cái này... Thực sự nhẫn không được!
Còn có cái gì ngươi không biết ư?
Có cần hố như thế hay không? Làm sao cho người cảm giác, bản thân giống như tiểu nhân vật ở nông thôn đến, đối phương ngược lại là siêu cấp cường giả kiến thức rộng rãi?
- Tiểu thư...
Vội vàng nhìn về phía tiểu thư, muốn xem phản ứng của nàng, lại thấy nàng dường như đã sớm biết thanh niên trước mắt nắm giữ loại bản lĩnh này, trên mặt mang nụ cười thản nhiên, mảy may không ngoài ý liệu.
Thấy tiểu thư không nói gì, tuy nghẹn khó chịu, Ngột Thần còn không nói thêm lời, tiếp tục đi theo sau lưng đối phương tiếp tục về phía trước.
Lần này đi không bao lâu, một dòng sông xuất hiện ở trước mặt. Nước sông ố vàng không trong suốt, cũng không chảy, từ xa nhìn lại, an tĩnh dị thường.
Nhìn một cái, cổ tay Ngột Thần khẽ đảo, lấy ra một chuôi Thánh khí thượng phẩm tiện tay ném vào.
Xì xì xì xì...
Sóng khí cuồn cuộn, Thánh khí rất nhanh biến mất ở trong nước sông, bị hủ thực, cái gì cũng không còn lại.
Ngay sau đó lấy ra một chuôi Thánh khí tuyệt phẩm thả vào trong nước, không đến mười cái hô hấp lấy ra, phía trên cũng xuất hiện dấu vết đen kịt, giống như bị tước mất một tầng.
- Đây là Địa Ngục Hoàng Thủy, có tính ăn mòn cực mạnh, Thánh khí thượng phẩm rơi vào trong đó, cũng sẽ bị hủ thực sạch sẽ, Thánh khí tuyệt phẩm cũng không kiên trì được bao lâu, đối với tu vi cùng chân khí của ngươi càng có tổn hại cực mạnh, một khi rơi vào trong đó, nguyên thần sẽ bị tiêu diệt, tạo thành tổn thương khó khôi phục!
Xác nhận xuống, vẻ mặt Ngột Thần nghiêm túc.
- Địa Ngục Hoàng Thủy?
Trương Huyền nghi hoặc.
Tuy hắn nhìn qua rất nhiều thư tịch, nhưng thứ này lại chưa bao giờ nghe qua.
- Ừm, là một loại đồ vật thiên địa hình thành, còn gọi Hoàng Tuyền thủy, cường giả Đại Thánh cũng không dám tuỳ tiện chạm phải, chúng ta muốn tiếp tục đi lên, nhất định phải vượt qua con sông này, mà bầu trời, không khí cũng bị hủ thực, không cách nào phi hành, trừ khi...
Ngột Thần dừng lại một chút:
- Trừ khi có thể xây Thông U Kiều!
- Thông U Kiều?
Trương Huyền mê man.
Hiện tại xây một cây cầu, cũng quá phiền toái đi, đối phương làm sao vượt qua?
- Địa Ngục Thông U, muốn vượt qua Địa Ngục mà không rơi xuống, nhất định phải có đồ vật tương tự mới được, bốn người bọn họ có thể thông qua, chỉ sợ trước thời hạn liền biết tình huống nơi này, so với chúng ta chuẩn bị càng thêm ổn thoả, mượn các loại bảo vật như U Minh thuyền!
Ngột Thần giải thích:
- U Minh thuyền giống như Thông U Kiều, có thể đi lại trong Địa Ngục Hoàng Thủy mà không rơi xuống, chỉ bất quá phương pháp luyện chế thứ này sớm đã thất truyền!
- Hoàng Thủy này, ngay cả Thánh khí tuyệt phẩm cũng có thể hủ thực, ngươi nói U Minh thuyền lại có thể thông hành, chẳng lẽ là bảo vật cấp bậc Đại Thánh?
Trương Huyền tò mò.
Trong ba ngày chạy tới Lạc gia, thông qua trò chuyện với Hưng kiếm thánh, Dương sư, hắn cũng biết không ít chuyện.
Thánh khí chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tuyệt phẩm, lại lên chính là pháp bảo Đại Thánh! Loại Thánh bảo này, không có phân cấp hạ phẩm trung phẩm gì, chỉ có một cấp bậc, nhưng bởi vì luyện chế khác biệt, thủ pháp khác biệt, khác nhau cũng rất lớn.
Chỉ bất quá cho đến trước mắt, hắn không có gặp qua loại vũ khí này, cũng không tiện làm ra đánh giá.
Đối phương nói U Minh thuyền có thể vượt qua Địa Ngục Hoàng Thủy, chẳng lẽ là loại bảo vật cấp bậc này? Nếu không, làm sao có thể chống lại thứ này hủ thực?
- Nói ra khả năng ngươi sẽ không tin, không phải bảo vật Đại Thánh cấp, mà là...
Ngột Thần lắc đầu, cười khổ một tiếng:
- Giấy! U Minh thuyền, là một loại thuyền giấy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.