Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 3000: Tiểu công chúa hạnh phúc (hạ) (2)




- Thánh Tử điện quyền điện chủ Chiêm Thiên Thành cùng tất cả trưởng lão đến đây chúc mừng!
- Danh Sư đường quyền đường chủ Nhậm Thanh Viễn, cùng mười vị Danh Sư cửu tinh đến đây chúc mừng...
- Thánh Tử điện cùng Danh Sư đường đều phái người đến? Hơn nữa đều là quyền đường chủ cùng quyền điện chủ?
Trong lòng tiểu công chúa tràn đầy hạnh phúc.
Rất nhiều gia chủ quý tộc tới, cũng đã để cho người ta rung động, Danh Sư đường quyền đường chủ, kéo nhiều Danh Sư cửu tinh đến đây chúc mừng như vậy, tuyệt đối cho đủ mặt mũi, hôn lễ làm thành như vậy, cả đời không tiếc!
- Danh Sư đường thái thượng trưởng lão Hoắc Thạch Thanh, mang theo đệ tử đến đây chúc mừng!
- Hoắc Thạch Thanh? Vị thái thượng trưởng lão kia sớm đã không để ý tới thế sự? Hắn không phải đã quy ẩn, mặc kệ không hỏi ư? Sao cũng tới tham gia hôn lễ?
- Ta cũng không biết, lần trước Nhậm Thanh Viễn quyền đường chủ kế vị, chuyên môn mời cũng không tới... Không nghĩ tới lại đến nơi này!
- Đúng vậy, mặt mũi của Trương sư này thật lớn! Nếu ta là tiểu công chúa, khẳng định hạnh phúc chết rồi.
...
Bốn phía vang lên thanh âm kinh ngạc cùng hâm mộ.
- Hoắc Thạch Thanh thái thượng trưởng lão cũng tới...
Tiểu công chúa xiết chặt nắm đấm.
Vị thái thượng trưởng lão này, lúc trước nàng muốn bái sư cũng không đồng ý, không nghĩ tới hôm nay lại đến.
- Tán tu, Diệu Thủ Kim Đồng đến đây chúc mừng...
- Thái thượng trưởng lão của Luyện khí sư công hội Vũ Thanh đến đây chúc mừng!
- Bình Hồ đạo nhân Đỗ Nhất Diêu đến đây chúc mừng!
- Tứ Dã Cuồng Đao đến đây chúc mừng...
...
Khiếp sợ còn không có kết thúc, bên ngoài lại vang lên vô số huyên náo.
Từng cái tên quen thuộc lại mang lịch sử tang thương, vang vọng ở trong tai mọi người, để đại điện ồn ào.
- Diệu Thủ Kim Đồng, là nhân vật một ngàn năm trước đã vang danh thiên hạ, từng là Y Sư công hội hội trưởng, năm trăm năm trước liền mất tung tích không ai biết, đều cho rằng đã chết, không nghĩ tới chẳng những sống trên đời, còn tới chúc mừng...
- Đây chính là nhân vật trong truyền thuyết, vô số cường giả được hắn cứu sống... Ân trạch thiên hạ!
- Vũ Thanh, người xưng Vô Tình đạo nhân, là không có nhân tình vị nhất, nghe nói năm đó con của hắn kết đạo lữ, tự mình xin hắn đúc một binh khí cũng bị cự tuyệt ở ngoài cửa, ngày hôm nay vậy mà tới...
- Ta thấy quà tặng của hắn, hình như là một bảo vật cấp Đại Thánh!
- Bình Hồ đạo nhân là ai?
- Đây là quái nhân, ba trăm năm trước danh khí cực lớn, từng một kiếm đánh bại ba vị Danh Sư cửu tinh, thực lực không thể coi thường, ưa thích đánh cờ, tìm người tỷ thí khắp nơi, hầu như không có đối thủ... Chỉ bất quá về sau biến mất, không có bất kỳ tung tích gì, không nghĩ tới ngày hôm nay cũng tới!
- Thật ra thì ta càng bội phục Tứ Dã Cuồng Đao hơn...
- Vốn cho rằng ngày hôm nay tới, Trương sư sẽ nhớ nhung phần ân tình này, không nghĩ tới, những người này đều tới... Quả thực mở rộng tầm mắt, chuyến đi này không tệ!
- Đúng vậy, không đến, khẳng định sẽ hối hận...
...
Nghe những cái tên quen thuộc này, nhìn thấy những nhân vật đều chỉ sống ở trong truyền thuyết, tất cả mọi người đồng thời nổ tung.
Trước đó ở trên đại lục, gia chủ Thánh Nhân quý tộc để cho người ta tôn kính, giờ phút này giống như chim cút, run lẩy bẩy, không chỉ là kích động, còn có hưng phấn.
- Đây đều là hắn tìm đến?
Nữ hài không nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nhưng đều nghe thanh âm lọt vào trong tai, hốc mắt có chút ửng hồng.
Làm nữ tử đại gia tộc, ra đời liền bị khắc vận mệnh, vốn cho rằng sẽ ảm đạm tối tăm, nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ huy hoàng chói mắt như vậy.
- Cám ơn...
Biết cái này nhất định là Trương sư chuyên môn mời tới, tăng thanh thế cho Lạc gia, tiểu công chúa tràn đầy cảm động, trong miệng tự lẩm bẩm.
- Mau nhìn, Trương sư tới...
Đúng lúc này, bên ngoài lần nữa ồn ào, Trương Huyền cùng Mộng kiếm thánh từ đằng xa đi đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.