Lôi kiếp, là thiên địa trừng phạt tu luyện giả, mỗi tu luyện giả đều nghe đến đã biến sắc, sợ như sợ cọp!
Coi như loại thực lực như Lạc Khinh Trần, nghe được thiên kiếp đến cũng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cần chuẩn bị rất lâu mới dám chống lại.
Vị trước mắt này ngược lại tốt, vốn cho rằng sẽ dùng ra thủ đoạn lợi hại gì, làm sao cũng không nghĩ đến... Tùy tiện quát tháo đôi câu, uy hiếp đôi câu... Sau đó liền hù chạy! Còn có loại thao tác này? Lúc nào lôi đình dễ dàng đối phó như vậy?
- Có ghi chép lại không?
- Ghi chép, chỉ là... chúng ta... thật có thể học được sao?
Trưởng lão sau lưng sắp khóc thành tiếng.
- Không học được...
Lạc Khinh Trần lắc đầu.
Có thể đoán được, thật muốn chạy tới nói nhảm với lôi đình như vậy, đoán chừng một cái nháy mắt sẽ bị đánh thành thịt vụn.
Đây cũng không phải khiêu khích, mà là mạo phạm thiên uy!
Nhưng mạo phạm như vậy, thanh niên trên không chuyện gì cũng không có, nhẹ nhõm qua ải... có khi nào không phải hài tử của Hưng Mộng kiếm thánh, mà là con riêng của ông trời không!
- Cũng may lừa gạt được...
Trương Huyền thở dài ra một hơi.
Lôi kiếp bị hắn hút khô rất nhiều lần, trong lòng đã có bóng ma, nếu không cứng rắn bổ xuống, không có cách nào hấp thu, thật đúng là sẽ xuất hiện không ít phiền phức.
Thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, trở lại tại chỗ, nhìn về phía Lạc Huyền Thanh mỉm cười:
- Xong rồi, lôi kiếp đi qua, chúng ta tiếp tục!
- ...
Da đầu Lạc Huyền Thanh nổ tung.
Tiếp tục em gái ngươi ah!
Lôi kiếp cũng bị hai ngươi câu quát đi, ta một phàm phu tục tử, cùng ngươi tiếp tục... Không phải tìm tai vạ ư?
- Thôi được rồi...
Lạc Huyền Thanh vội vàng lắc đầu.
Trong lòng của hắn đã có quyết định, từ nay về sau, đánh chết cũng không cùng kẻ trước mắt này so, chính là quái thai, không phải nhân loại!
- Cái kia... Lạc huynh, có thể dẫn ta đi gặp tiểu công chúa hay không?
Thấy hắn không muốn so, Trương Huyền mang theo thất vọng, ngay sau đó điều chỉnh tâm tình, vẻ mặt mong đợi nhìn qua.
Càng đến trước mặt càng cảm thấy nhớ, cho dù là hắn, cũng không có bình tĩnh như trước đó.
- Ngày mai thời điểm đính hôn, tự nhiên sẽ thấy, cũng không vội vã một ngày...
Lạc Huyền Thanh khoát tay áo.
- Được rồi!
Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.
- Ngươi thật muốn gặp?
Thấy hắn thất lạc, Lạc Huyền Thanh mỉm cười.
Vị trước mắt này càng muốn thấy, nói rõ muội muội ở trong lòng đối phương càng trọng yếu, hắn cũng rất tình nguyện nhìn thấy.
- Đương nhiên...
Trương Huyền vội vàng gật đầu.
- Thật muốn thấy, ta lặng lẽ để các ngươi gặp mặt cũng không sao, có điều thời gian không thể quá dài...
Lạc Huyền Thanh nhìn qua.
Thật ra thì lần này hắn đến tìm đối phương, chính là muốn để hai bên hẹn gặp, mặt khác cũng nhìn xem thái độ của đối phương.
Hiện tại thấy được thái độ, quả thực ưa thích muội muội không rời, lại làm khó cũng không có ý nghĩa gì.
Tuy trước đính hôn tự mình gặp mặt, xem như không hợp lễ tiết, nhưng quy củ là chết, người là sống, coi như bị phát hiện, các trưởng lão cũng chỉ cảm thấy trẻ tuổi xúc động, sẽ không nói nhiều.
Huống chi vị trước mắt này không riêng gì Trương gia gia chủ, càng là Thánh Tử điện điện chủ, sư huynh của Dương sư!
- Thật?
Trương Huyền hưng phấn nhảy lên.
- Ừm!
Lạc Huyền Thanh hừ một tiếng:
- Ngươi chờ, ta đi an bài một chút...
Trương Huyền vội vàng gật đầu, đang muốn nói lời cảm kích, chỉ thấy một vị trưởng lão Trương gia vội vã đi tới trước mặt:
- Tộc trưởng...
- Làm sao vậy?
Thấy biểu lộ của hắn ngưng trọng, Trương Huyền nhíu mày.
- Trong tộc truyền đến tin tức, Băng Nguyên cung Triệu Nhã cung chủ cùng Độc Điện Ngụy Như Yên điện chủ, mất tích...
Trưởng lão vội vàng nói.
- Mất tích?
Da đầu Trương Huyền nổ tung, đột nhiên đứng dậy, híp mắt lại:
- Có ý tứ gì? Chuyện gì xảy ra?
- Ta cũng không biết... Hình như phát sinh chiến đấu, sau đó liền mất đi tung tích, người Trương gia đã đi điều tra...
Vị trưởng lão này vội nói.
- Triệu Nhã kích hoạt thể chất, thực lực không thua Đại Thánh, Ngụy Như Yên thi triển độc công, khí độc đầy trời, Nhậm Thanh Viễn quyền điện chủ muốn bắt đi cũng khó khăn... Mất tích? Thậm chí ngay cả thời gian đưa tin cũng không có?
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm, cực kỳ khó tin.
Lúc trước Triệu Nhã bị U Nhược Tâm giam giữ, cũng tìm cơ hội đưa tin cầu cứu mình, đến cùng người nào để của nàng mất tích, một chút tin tức cũng không truyền tới?
- Thuộc hạ không biết!
Vị trưởng lão này lắc đầu.
- Ngươi biết chiến đấu phát sinh ở nơi nào không? Ta bây giờ đi qua nhìn một chút!
Trương Huyền hít sâu một hơi nói.
Trương gia biết tin tức nhất định chuẩn xác, Triệu Nhã cùng Ngụy Như Yên khẳng định là xảy ra chuyện, không dám có bất kỳ chần chừ.
Muốn biết đến cùng xảy ra chuyện gì, chỉ có tự mình tới, chờ đợi bọn họ kiểm tra, còn không biết muốn tra đến lúc nào, làm không cẩn thận, mọi người đã xảy ra chuyện, cũng không có điều tra ra.
- Cách liên minh đế quốc không xa, Triệu cung chủ cùng Ngụy điện chủ xử lý xong chuyện nơi đó, còn chưa kịp trở về, liền xuất hiện biến cố...
Vị trưởng lão này vội vàng nói.
- Cách liên minh đế quốc không xa? Tốt!
Biết vị trí xác thực, Trương Huyền không do dự nữa, xoay người nhìn Lạc Huyền Thanh, vẻ mặt áy náy:
- Lạc huynh...
- Ngươi trước đi nhìn xem đến cùng xảy ra chuyện gì, nếu như có gì cần, nói một tiếng là được!
Biết chuyện của hắn quan trọng hơn, Lạc Huyền Thanh nhẹ gật đầu.
- Ừm!
Trương Huyền cảm kích ôm quyền, đi tới tiểu viện, lấy ra trận kỳ cấp chín mà mẫu thân cho, rất nhanh bố trí một truyền tống trận.
- Huyền nhi, ta đi theo ngươi!
Mộng kiếm thánh dường như cũng biết chuyện đã xảy ra, vội vã đi tới:
- Nơi này có Dương sư cùng phụ thân ngươi, bên kia ngộ nhỡ có biến cố gì, cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau!
Đón dâu mà thôi, quà tặng đã chuẩn bị xong, có Hưng kiếm thánh ở đây, Dương sư làm nhân chứng, sẽ không xảy ra vấn đề.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Tuy tu vi đột phá đến Thánh Vực cửu trọng, nhưng muốn thôi thúc trận pháp này, vẫn còn có chút lực bất tòng tâm, nàng theo có thể để cho tốc độ càng nhanh một chút.
- Đi!
Làm ra quyết định, hai người không nói thêm lời, Mộng kiếm thánh truyền lực lượng vào, trận pháp lóe lên.
Hô! Hô!
Hai người đồng thời biến mất tại chỗ.
Sau một khắc đã xuất hiện ở lân cận liên minh đế quốc.
- Vừa rồi Bát trưởng lão nói, ở phương hướng kia...
Nhìn quanh một vòng, xác định phương vị, Mộng kiếm thánh chỉ xa xa.
Hai người nhanh chóng phi hành, thời gian không dài, đi tới một chỗ sơn mạch, lúc này sơn mạch bị người dùng lực lượng tước mất một nửa, cây cối phía trên hủy hoại hầu như không còn, cho thấy trước đây không lâu mới xuất hiện qua một hồi địa chiến đấu kinh thiên động.
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
Trong hố, đâu đâu cũng có hàn băng, vừa nhìn liền biết là Triệu Nhã lưu lại.
Bốn phía cũng không ít cây cối đen kịt ố vàng, hiển nhiên là bị tươi sống hạ độc chết, xem bộ dáng là thủ đoạn của Ngụy Như Yên.
Vốn cho rằng hai người là bị từng cái đánh tan, không nghĩ tới liên hợp chung một chỗ bị người công kích, đến cùng là ai?
Thế lực phương nào cường đại như vậy? Đừng nói Trương gia, Lạc gia, xem như Danh Sư đường muốn lặng yên không một tiếng động bắt hai người đi cũng rất khó làm được!
- Chẳng lẽ là... Hoàng giả Dị Linh tộc?
Đồng tử Trương Huyền đột nhiên co rụt lại.