Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2988: Chư Tử bách gia (1)




Nàng là mẫu thân, sẽ mặc kệ đại nghĩa hay không đại nghĩa, nhân tộc hay không nhân tộc, dám tổn thương con nàng, nàng liền liều mạng.
Cuối cùng có thể đồng ý, chính là bởi vì thuyết pháp này.
Thân là mẫu thân, đương nhiên hi vọng hài tử sau này có thể thành tựu càng lớn, vinh quang cửa nhà, có Dương sư tự mình ra tay, lại thêm chồng thuyết phục, lúc này mới miễn cưỡng gật đầu.
Nếu không, lấy thực lực của nàng, cho dù thực lực của Hồ Nhất Vi mạnh mẽ, cũng không có khả năng ở trong người lặng yên không tiếng động hạ độc thành công.
- Thứ hai thì sao?
Biết lúc đó mẫu thân lựa chọn có bao nhiêu khó khăn, trong lòng Trương Huyền than thở, tiếp tục nhìn qua.
- Thứ hai, bởi vì từng có huyết mạch tinh thuần nhất, về sau chỉ cần có đầy đủ tinh huyết, liền có thể mượn dùng loại lực lượng đặc thù của gia tộc này, mà không bị vấn đề kích hoạt huyết mạch, chịu một tháng mỏi mệt!
Dương sư tiếp tục nói.
Huyết mạch gia tộc, một khi kích hoạt, thực lực tăng không giả, nhưng cũng có tầm một tháng mỏi mệt, vô luận tu vi hay nguyên khí đều sẽ tổn thương rất lớn.
Nhưng người bị tước đoạt huyết mạch, lần nữa mượn dùng huyết mạch sẽ không xuất hiện loại hiện tượng này, chỉ cần tinh huyết đầy đủ, có thể tuỳ tiện đề thăng thực lực!
- Cái này...
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, nếu thật sự như vậy, thì chỗ tốt thật sự quá lớn.
- Cũng không cần cao hứng, trước đó huyết mạch của ngươi quá mạnh, cả gia tộc có thể so sánh hầu như không có, tiêu hao lực lượng toàn tộc mới gom góp ba giọt! Coi như không có suy yếu kỳ, cũng phải tiết kiệm sử dụng!
Cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay của Hưng kiếm thánh có một bình ngọc bay tới.
- Ừm!
Trương Huyền nắm bình ngọc trong lòng bàn tay, lập tức cảm thấy trong đó lực lượng huyết mạch nồng đậm, biết vì ba giọt máu tươi này, chỉ sợ gia tộc hao tốn không ít lực lượng, nhẹ gật đầu, đang muốn nói chuyện, trong lòng lần nữa khẽ động.
Đường Chủ lệnh là ba giọt huyết dịch của Khổng sư luyện chế thành, sau khi luyện hóa, có thể nắm giữ lực lượng vô địch dưới Cổ Thánh, nhưng cũng có thời gian hạn định... Cái này có chút tương tự kích hoạt huyết mạch gia tộc. Có phải Khổng sư cũng là một loại huyết mạch đặc thù, mà điều kiện tiên quyết có thể mượn dùng là... Thiên Nhận Danh Sư?
- Hẳn là như vậy...
Trương Huyền nghĩ đến cái này, không khỏi giật mình.
Khó trách Khổng sư rời đi đại lục vài vạn năm, cũng không người có thể chân chính luyện hóa Đường Chủ lệnh, nhận hạn chế thể chất, có thể phát huy một phần mười uy lực đã rất không tệ.
- Nghe nói muốn đi vào Khổng miếu, còn cần truyền thế thiên phù Khổng sư lưu lại, thứ này hết thảy sáu cái, không biết đã tập hợp đủ chưa?
Nhớ tới một việc, Trương Huyền đột nhiên hỏi.
Lúc trước Dị Linh Thanh Điền Hoàng tiêu tốn tâm huyết lẻn vào đại lục, chính là vì tìm kiếm thứ này. Ẩn núp nhiều năm, cầu mà không được, không biết Danh Sư đường tìm được mấy cái?
- Truyền thế thiên phù, Tổng bộ Danh Sư đường một cái, Trương gia một cái, Lạc gia một cái, còn lại ba cái không biết tung tích, đến bây giờ không có tung tích, có người nói bị Khổng sư phong ấn ở trong sơn mạch không biết tên, cũng có người nói bị Chư Tử gia tộc mang đi! Cụ thể làm sao, coi như Tổng bộ Danh Sư đường cũng kiểm tra không ra!
Dương sư lắc đầu.
- Chư Tử gia tộc?
Trương Huyền nghi ngờ nhìn qua.
Nghe nói qua Thánh Nhân quý tộc, tam đại gia tộc, ngũ hành gia tộc, Chư Tử gia tộc là cái gì?
- Khổng sư từng thu ba ngàn đệ tử, người thành đạt bảy mươi hai vị, bảy mươi hai người này, đều đến Cổ Thánh!
Dương sư nói.
- Đều là Cổ Thánh?
Thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, hô hấp dồn dập.
Tất cả học sinh đều là Cổ Thánh... như vậy lúc đó nhân tộc mạnh bao nhiêu? Khó trách Dị Linh tộc sợ Khổng sư như sợ cọp, thực lực cường đại như vậy, nghiền ép vạn cổ, cái trước mạnh hơn cũng khó mà xoay người. Vạn thế chi sư, quả nhiên danh bất hư truyền!
- Bọn họ được phong Chư Tử, cho nên gia tộc hậu thế cũng được xưng… Chư Tử bách gia! Sau khi Khổng sư rời đi, bọn họ cũng lần lượt biến mất, lúc này mới có Trương gia, Lạc gia các gia tộc quật khởi, nếu không Chư Tử bách gia còn, ngay cả Tổng bộ Danh Sư đường cũng phải kiêng kị, kính sợ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.