Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2910: Ai dám động lão sư ta? (thượng) (1)




- Ừm?
Trương Huyền ngẩng đầu nhìn, ngay sau đó nhìn thấy Trương gia đại trưởng lão Trương Vô Ngân cùng Băng Nguyên cung U Nhược Tâm lơ lửng ở giữa không trung ánh mắt n, hai người hư điện, trên người tản mát ra khí tức cường đại, vừa rồi công kích chính là một vị trong đó thi triển.
Dương sư lưu lại phong ấn ngăn cản Thánh vực cửu trọng bình thường không thành vấn đề, nhưng ở trước mặt hai vị cường giả đỉnh cao kia, vẫn không đỡ nổi một đòn.
- Quả nhiên giỏi ngụy trang, nếu như không phải khí tức Dị Linh tộc xuất hiện, ngay cả ta cũng nhìn không ra!
Trương Vô Ngân cười lạnh một tiếng, từ không trung từng bước một đạp xuống, nhìn chằm chằm thanh niên trong đại điện, sợ hắn chạy trốn:
- Trương Huyền, ngươi còn có lời gì muốn nói?
Trong lời nói lực lượng hùng hồn áp bức đến, tựa hồ muốn ép mặt đất thành bụi phấn, Trương Huyền đứng mũi chịu sào, chỉ cảm thấy toàn thân cứng ngắc, hô hấp khó mà duy trì.
Dù đột phá đến Thánh vực bát trọng Động Hư cảnh, nhưng vẫn không phải đối thủ của vị đại trưởng lão trước mắt này.
Thực lực của đối phương, chỉ sợ đã bước vào Đại Thánh chân chính, nếu không không có khả năng vượt qua lôi kiếp Vũ Không cảnh chỉ bị thương ngoài da, không có bị thương căn bản.
- Ta không lời nào để nói... Bất quá có thể cho ta hai canh giờ hay không, ta có chuyện trọng yếu cần làm!
Thấy đối phương xác định, biết ngụy trang đã không có bất cứ ý nghĩa gì, thân thể Trương Huyền nhúc nhích, khôi phục bộ dáng cũ, ngẩng đầu nhìn qua.
Hiện tại Triệu Nhã đang ở thời kỳ mấu chốt, không thể gián đoạn, nếu không ai cũng không biết sẽ phát sinh tình huống gì.
Đúc lại kinh mạch xong, Trương gia, Băng Nguyên cung, Thánh Tử điện... Tất cả mâu thuẫn, cùng một chỗ thanh toán cũng không muộn.
- Hai canh giờ? Cho ngươi thời gian chạy trốn ư? Nằm mơ!
Trương Vô Ngân cười lạnh nói:
- Chư vị cũng hiện thân đi, nếu như trước đó nghi ngờ ta báo cáo, hiện tại hẳn tận mắt thấy đi! Khí tức sát lục nồng đậm, coi như không phải Dị Linh tộc, cũng khẳng định là bảo vật của Dị Linh tộc. Thân là Danh Sư, nhưng cấu kết Dị Linh tộc, loại tội lỗi này, không cần ta hỏi nhiều, chắc hẳn Danh Sư đường các ngươi cũng có kết luận!
Rầm!
Tiếng nói kết thúc, bốn phía vang lên vô số tiếng xé gió, mười mấy vị Danh Sư từ bốn phương tám hướng bay tới, từng người mang theo khí tức cường đại, so với trưởng lão Băng Nguyên cung cũng không hề yếu, lực lượng bao phủ bốn phía, cho người ta một loại cảm giác thiên địa sụp đổ.
- Đều là cửu tinh?
Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại, thân thể cứng đờ.
Trước mắt xuất hiện Danh Sư, trước ngực đều giống như Khúc trưởng lão, thêu huy chương cửu tinh, lại thêm lực lượng trên người, vừa nhìn liền biết, ít nhất đạt đến cửu tinh.
Mười mấy vị Danh Sư cửu tinh đồng thời xuất hiện, chỉ vì bắt mình? Mình còn không có mặt mũi này nha?
Tuy ở Trương gia, Băng Nguyên cung, Thánh Tử điện náo động ra sự tình không nhỏ, nhưng Trương Vô Ngân, U Nhược Tâm đồng thời xuất hiện, lại có một hai vị Danh Sư cửu tinh đã là trận thế rất lớn, một lần mười mấy người... lúc nào Danh Sư cửu tinh không đáng giá như vậy?
Sẽ không phải tất cả cường giả của Tổng bộ Danh Sư đường đều tới đây chứ!
- Ngươi chính là Trương Huyền?
Trương Huyền đang khiếp sợ, một lão giả nhìn qua, trong mắt mang theo nghi ngờ cùng không hiểu.
Quyền đường chủ Nhậm Thanh Viễn nghe được tam đại thế lực liên hợp báo cáo, vốn cho rằng gia hỏa để mọi người đầu đau kia có ba đầu sáu tay, thực lực hơn người, nằm mơ cũng không nghĩ đến, thoạt nhìn chỉ chừng hai mươi tuổi, bộ dáng bình thường không nói, thực lực cũng chỉ có Động Hư cảnh sơ kỳ, không có chỗ nào để cho người ta khiếp sợ.
Thật muốn nói có địa phương xuất chúng, cái kia chính là đối mặt nhiều cường giả như vậy, còn có thể mặt không đổi sắc, tâm tính không yếu, thậm chí vượt qua Danh Sư cửu tinh bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.