Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 282: Sư Giả Bình Trắc Đã Tới! (2)




- Xem... xem xong rồi?
Thẩm Truy bệ hạ thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Ngươi... ngươi... xem cái gì?
Tùy tiện lật lật những sách này vài cái, mà kêu là xem xong... Mắt ngươi mọc ở trên tay sao?
- Đúng!
Trong lòng buồn bực suy nghĩ muốn nôn ra máu, nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều, thu những quyển sách chất đầy đất vào chiếc nhẫn trữ vật, lúc này mới ôm quyền:
- Vậy ta liền cáo từ...
- Ừ!
Trương Huyền xua tay.
Thẩm Truy bệ hạ đi ra khỏi phủ đệ, không có ngừng nghỉ, trực tiếp trở lại vương cung.
- Đã đưa hết sách cho Dương sư rồi?
Thẩm Hồng lão tổ đi lên.
- Đưa rồi. Chỉ có điều... hắn không cần, lại... cầm về!
Thẩm Truy bệ hạ đến bây giờ vẫn lộ ra vẻ mặt cổ quái.
- Cầm về? Dương sư không hài lòng sao?
- Không phải...
- Vậy hắn xem xong rồi?
- Cũng không xem...
- Không xem? Vậy hắn cần những sách này làm gì?
Thẩm Hồng không hiểu.
- Lại... lại... chỉ lật lật một chút...
- Lật lật?
Thẩm Hồng chớp mắt.
Ngươi nói ngươi muốn mấy mỹ nữ, đẩy đẩy vài cái, có thể hiểu được. Lật lật mấy cuốn sách làm gì?
- Cao nhân hành sự... chúng ta quả nhiên không hiểu được...
Hai người nghẹn hồi lâu, sắc mặt đỏ ửng, rồi đưa ra kết luận.
...
Thẩm Truy bệ hạ rời đi, Trương Huyền nói với Tôn Cường không gặp người nữa, xoay người đi trở về phòng.
- Tu luyện!
Hắn mở công pháp thiên đạo tầng thứ bẩy vừa hình thành ra, nhìn qua.
- Huyệt đạo mở ra, kinh mạch toàn thân nối liền, tất cả thông suốt, chân khí di chuyển không gặp trở ngại, là Thông Huyền...
Các hàng chữ phía trên in vào trong đầu.
Thu thập mấy nghìn quyển bí tịch, lúc này hình thành thần công thiên đạo, giống như trước kia, không có bất kỳ vấn đề gì. Trương Huyền vừa quan sát vừa tu luyện.
Chân khí tinh thuần ở bên trong thân thể xoay quanh, dựa theo phương pháp tu luyện đặc biệt được ghi chép phía trên, không ngừng vận chuyển.
Ầm ầm!
Chỉ vận chuyển qua một vòng, rào cản Tích Huyệt cảnh trước đó trong nháy mắt bị phá vỡ. Linh khí khổng lồ trong thiên địa, lấy thân thể làm trung tâm, điên cuồng truyền xuống. Chân khí và lực lượng trong cơ thể cũng điên cuồng tăng thêm.
Thông Huyền cảnh sơ kỳ!
Thông Huyền cảnh trung kỳ!
...
Thời gian không lâu lực lượng lại đạt được no đủ, thực lực cũng đạt tới Thông Huyền cảnh đỉnh phong!
- Dựa theo tu vi gia tăng, tốc độ tiến bước quả nhiên chậm lại...
Cảm nhận được lực lượng đạt được đỉnh phong, lại không có cách nào tiến bước, Trương Huyền ngừng lại.
Tích Huyệt cảnh là thôi diễn từng huyệt đạo, tiêu hao không ít thời gian, không có cách nào tính toán được. Thời điểm Đỉnh Lực cảnh có thể tu luyện công pháp thiên đạo hoàn chỉnh, lúc đó đại khái sử dụng một canh giờ. Mà bây giờ...
- Nhiều hơn mười phút. Xem ra tu luyện càng về sau, càng khó khăn!
Vẻ mặt Trương Huyền nghiêm túc cảm thán.
Nếu như để cho người khác biết suy nghĩ của hắn, chắc hẳn đều có lòng muốn bóp chết hắn.
Hơn mười phút, cũng gọi là càng lúc càng khó?
Người khác từ Thông Huyền cảnh sơ kỳ, tu luyện tới đỉnh phong, cho dù thiên tài tuyệt đỉnh, có vô số bảo vật tăng thêm, không tốn mười năm khổ công cũng không thể nào làm được. Ngươi thì hay rồi, hơn một canh giờ mười phút, đã cảm thấy tốc độ tu luyện chậm...
Trời ạ, tại sao không đi chết đi!
- Xem lực lượng có bao nhiêu...
Cảm thán xong, Trương Huyền đứng dậy đi tới phía trước cột đá đo lực, một quyền đánh tới.
Oong!
Một hàng con số thong thả hiện lên.
- Sáu trăm đỉnh!
Sắc mặt Trương Huyền vui mừng.
Thời điểm hắn ở Tích Huyệt cảnh đỉnh phong, mở ra 108 huyệt đạo, lực lượng tăng thêm 108 đỉnh, lại thêm 20 đỉnh trước đó, lực lượng chân khí tổng cộng là 128 đỉnh.
Hiện tại đột phá, tự nhiên trực tiếp tăng thêm gấp mấy lần.
Bình thường Thông Huyền cảnh sơ kỳ là 100 đỉnh, trung kỳ 200 đỉnh, hậu kỳ 300 đỉnh, đỉnh phong 400 đỉnh.
600 đỉnh, tất nhiên vẫn có thể ngang với bán bộ Tông Sư.
Cường giả Tông Sư cảnh, lực lượng mười phần, giơ tay nhấc chân có thể phát huy ra lực lớn 1000 đỉnh. Giữa 400 đỉnh đến 1000 đỉnh đều có thể xưng là bán bộ Tông Sư.
600 đỉnh nếu như lại thêm thân thể 90 đỉnh, lực lượng khổng lồ gần 700 đỉnh, cho dù ở trong bán bộ Tông Sư, cũng được cho là cực kỳ sát đầu.
- Xem như là có năng lực tự vệ nhất định!
Lực lượng cường đại hùng hậu như vậy, lại phối hợp với Thiên Đạo Đồ Thư Quán nhìn ra chỗ thiếu hụt, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
Từ sau khi phát hiện trong người có khí độc, có người muốn giết hắn, bóng ma này vẫn quanh quẩn ở trong lòng.
Không có thực lực, đối phương còn muốn hạ thủ, hắn cũng không có cách nào phản kháng. Lúc này lực lượng có thể so với bán bộ Tông Sư, trong lòng mới tính là ổn định một ít.
Lại củng cố tu vi một hồi, hoàn toàn thích ứng với lực lượng vừa đột phá, lúc này hắn mới ra khỏi phòng.
Bất tri bất giác một đêm trôi qua. Bên ngoài, ánh sáng mặt trời từ bầu trời phía đông chậm rãi hiện lên. Ánh sáng chiếu xuống, rọi sáng bốn phía xung quanh một cách an bình.
- Không ngờ trời đã sáng...
Nhìn mặt trời mới mọc trước mắt, Trương Huyền biết, chờ đợi nửa tháng, cuộc thi đấu của học viên mới, Sư giả bình trắc sắp bắt đầu...
Cuối cùng đã tới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.