Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2629: Âm Sương hỏa độc (2)




- Hàn Tề địa quật?
- Danh Sư đại lục, có bảy Địa quật lợi hại nhất, là thông đạo liên tiếp vực ngoại chiến trường, vô cùng nguy hiểm, trong đó xếp hạng thứ bảy, chính là cái này!
- Ta cũng đã được nghe nói, nơi này để cho người kính sợ là Âm Sương hỏa diễm, băng hàn như sương, cực nóng như lửa, nói nó là hỏa diễm, nhưng lại có tất cả thuộc tính của sương lạnh, nói là sương lạnh, Thánh khí thượng phẩm rơi vào trong đó, cũng sẽ trong nháy mắt bùng cháy thành chất lỏng...
Bốn phía thấp giọng nghị luận.
Mọi người phần lớn đều là thiên tài các thế lực, gia tộc lớn đi ra, mặc dù các loại sự tình ở Địa quật bí ẩn, nhưng cũng biết một chút.
- Không sai, chính là Âm Sương hỏa diễm, năm đó Liêu Hâm vì phòng ngừa Dị Linh tộc lao ra, rơi vào trong địa hỏa, mặc dù may mắn chạy ra tính mạng, nhưng thân trúng hỏa độc...
Bạch Vũ y sư than thở một tiếng, lắc đầu:
- Thậm chí sử dụng phương pháp thay máu, cạo xương, cũng không thể giải quyết, chỉ có thể mỗi ngày tu luyện Hàn Âm quyết tiến hành áp chế, trong khoảng thời gian này, ta đi ra ngoài một chuyến, mục đích đúng là vì tìm kiếm cuống hỏa liên, hy vọng có thể giải quyết triệt để vấn đề trong cơ thể hắn, không nghĩ tới, vị tân sinh này, để hắn đừng tu luyện, đưa đến loại cục diện hiện tại, lúc này, hỏa độc công tâm, thậm chí xâm nhập sâu trong linh hồn, xem như ta cũng không có cách nào cứu chữa...
- Cái này...
Nghe được lời giải thích, mọi người lần nữa nhìn lại.
Phí sư cũng nhíu mày.
Y thuật không phải như những nghề nghiệp khác, lang băm hại người, không xác định chứng bệnh, không xác định bệnh tình, tốt nhất đừng trị liệu cho người ta, nếu không sẽ hại người hại mình.
- Bạch y sư không thể nói như vậy, ta cũng cảm thấy tu luyện Hàn Âm quyết xuất hiện vấn đề, mới dừng lại, loại tình huống này, cùng Trương sư không quan hệ...
Liêu trưởng lão ở trên cáng cứu thương lắc đầu.
- Làm hại ngươi thảm như vậy, ngươi còn tin tưởng hắn?
Bạch Vũ y sư tức đến râu mép dựng lên.
- Có thể liếc mắt nhìn ra ta tu luyện Hàn Âm quyết, ta cảm thấy hắn có thể tin...
Liêu sư nói.
Hàn Âm quyết, công pháp bí ẩn, đối phương chỉ liếc mắt nhìn liền nhận ra, hơn nữa khuyên can, lúc ấy liền cảm thấy tràn đầy chấn kinh, trở về suy đi nghĩ lại, lúc này mới giảm đi tu luyện bộ công pháp này.
Mới đầu cảm giác càng ngày càng tốt, ai biết ba ngày trước, hỏa độc đột nhiên bạo phát, lúc này mới xuất hiện loại tình huống này.
Coi như Bạch Vũ y sư cũng bó tay toàn tập.
Rơi vào đường cùng, nhớ tới vị thanh niên này nói, liền chuyên môn tìm kiếm.
Đối phương có thể nhìn ra Hàn Âm quyết, lại thêm tuổi còn trẻ thực lực mạnh mẽ, hoàn thành hành động vĩ đại mà Lạc gia tiểu công chúa cũng không có làm được, có lẽ thật sự có phương pháp, để cho hắn thay đổi tình trạng hiện nay, khôi phục như lúc ban đầu.
Cho nên, mới có trước đó, thanh niên nói tới bái sư. Có thể trị hết tai hoạ ngầm, bái sư lại như thế nào?
Có thể có loại y thuật cùng năng lực này, đừng nói hắn, xem như trưởng lão chân chính của Thánh Tử điện, chỉ sợ cũng vô cùng bội phục.
- Có thể tin? Có thể tin lại biến thành như vậy...
Bạch Vũ y sư tức sắp nổ tung.
Thật không biết vị lão hữu này của mình nghĩ như thế nào.
Hắn đường đường Thánh y của Thánh Tử điện, cũng không tin, lại tin tưởng một tân sinh...
- Được rồi, người cũng bệnh thành như vậy, chớ ồn ào, ta xem một chút, đến cùng xảy ra chuyện gì...
Thấy hai người cãi lộn, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.
Tình huống của Đối phương là thư viện dò xét, để hắn dừng lại tu luyện Hàn Âm quyết, tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, làm sao lại dẫn đến hỏa độc bạo phát, để cho người ta sắp tử vong?
- Ngươi xem một chút? Ngươi hiểu y thuật sao?
Bạch Vũ y sư cau mày.
Chẳng muốn trả lời đối phương, cổ tay Trương Huyền khẽ đảo, ném tới một cái huy chương.
Vội vàng nhận lấy, Bạch Vũ y sư cúi đầu nhìn, ngay sau đó sửng sốt.
Phía trên bảy ngôi sao lấp lánh sáng lên.
Y sư thất tinh, mặc dù kém xa hắn, nhưng có thể khảo hạch ra loại huy chương này, hẳn không phải là hạng người ăn nói bừa bãi.
- Tốt, ta liền nhìn một chút, ngươi nói như thế nào...
Biết đối phương là Y sư chân chính, hơn nữa đạt đến thất tinh, địch ý của Bạch Vũ y sư không còn nồng đậm như vừa rồi, bàn tay lớn vẫy một cái, nhìn qua.
Đám người Phí sư cũng tràn ngập tò mò.
Vị Trương sư này, vừa mới thi triển kiếm pháp, mạnh mẽ như vậy, chỉ điểm tu vi càng vượt qua mọi người quá nhiều... Khải linh cũng được Thánh tử, nếu y thuật cũng cường đại, thật sự quá lợi hại.
- Ừm!
Không để ý tới đám người, Trương Huyền hai bước đi tới trước mặt Liêu trưởng lão, bàn tay nhẹ nhàng đưa lên, một lát sau lắc đầu.
- Thế nào?
Thấy biểu lộ của hắn không đúng, Liêu trưởng lão tràn đầy lo lắng nhìn qua.
- Cái này...
Trương Huyền trầm ngâm một chút:
- Liêu trưởng lão, có thể cùng ngươi thương nghị một chuyện hay không?
- Trương sư cứ nói đừng ngại, chỉ cần có thể để cho ta miễn trừ thống khổ, nhất định sẽ không cự tuyệt...
Liêu trưởng lão hữu khí vô lực nói, như tay cũng không giơ lên được.
- Vậy là tốt rồi...
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt thành khẩn nhìn qua:
- Có thể để cho ta trước tiên đánh ngươi ngất xỉu hay không?
- Đánh ngất xỉu?
- Phải, thực sự không tiện, chính ngươi tự ngất cũng được, dù sao chỉ cần ngất đi, ta có thể dò xét ra chứng bệnh, trị liệu giúp ngươi...
Trương Huyền xấu hổ vò đầu.
- ...
Liêu trưởng lão.
- ...
Bạch Vũ y sư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.