Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2601: Ta rất khỏe (2)




Cảm khái nửa ngày, đột nhiên nhớ tới một việc, Lạc Huyền Thanh vỗ trán.
Vốn nghĩ đến hỏi thăm có phải sự tình Thiên Cơ đường cùng vị trước mắt này liên quan hay không, lại quên mất mục đích chủ yếu. Trương Thuần kia còn ở bên trong không có đi ra, chưa kịp đánh hắn một trận... Gặp mà không ra tay, chẳng phải thật vất vả đột phá tu vi, lại không địa phương khoe khoang sao?
- Chạy tới đánh người, quá tầm thường... Thật muốn đánh hắn, không cần đi tìm, có thể để cho hắn tự tìm tới cửa...
Trương Huyền nói.
- Ồ?
Lạc Huyền Thanh nhìn qua:
- Làm thế nào?
- Rất đơn giản, trong rất nhiều chức nghiệp ở Thánh Tử điện đều con cháu Trương gia?
Trương Huyền nhìn lại.
- Đương nhiên!
Lạc Huyền Thanh hừ một tiếng, mang theo không vui:
- Mặc dù người Trương gia, từng cái nhân phẩm không được, nhưng mà thiên phú quả thực không phải dùng để trưng cho đẹp, không ít người không chỉ thực lực không tệ, chức nghiệp phụ tu cũng học rất tốt...
Người Trương gia mạnh mẽ, không chỉ thể hiện ở sức chiến đấu, ở chức nghiệp khác cũng có thành tích rất cao. Nguyên nhân chính là như vậy, mới ở Thánh Tử điện có thanh danh lớn như thế, người người sợ hãi cùng kính nể, bảo vệ địa vị đệ nhất gia tộc, không người có khả năng dao động.
- Vậy là tốt rồi, trừ Trương Thuần, nổi danh nhất là ai, mang ta tới, ta muốn khiêu chiến phụ tu!
Con mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, mắt Trương Huyền sáng lên:
- Chỉ cần một đường khiêu chiến qua, không tin Trương Thuần không ra mặt!
Mặc dù sự tình Thiên Cơ đường trong thời gian ngắn đoán không được mình, nhưng mà thời gian lâu dài, nhất định có thể nghĩ ra liên quan đến mình.
Trọng yếu nhất là, đã biết vị Dương Huyền kia thật tồn tại... Người này không xuất hiện ngược lại cũng thôi, một khi phủ nhận thân phận của hắn, Thiên Đạo thư viện liền vô cùng có khả năng tiết lộ, trở thành mục tiêu công kích.
Danh Sư đại lục, sở dĩ không giống địa phương khác, không tuân thủ quy củ, giết người đoạt bảo, nguyên nhân trọng yếu nhất, là bởi vì sư thừa, người người đều biết, đánh tiểu nhân, tới lão nhân, nhân mạch đan xen chằng chịt, ai cũng không biết, có thể dính dáng bao sâu...
Bởi vậy, không xuất hiện sinh tử đại thù, bình thường sẽ không ra tay. Nghe nói năm đó một Thánh Nhân quý tộc tam đẳng, tùy tiện xử lý một tiểu nhân vật Hóa Phàm cảnh, liền kéo ra tổ sư gia gia Luyện Khí sư cửu tinh... Cuối cùng dẫn đến toàn gia tộc sụp đổ, suýt chút nữa bởi vậy diệt tộc. Từ đó về sau, chỉ cần nói ra truyền thừa, bình thường có rất ít người dám động.
Hắn một đường đi tới, bình tĩnh như vậy, thậm chí ngay cả đánh lén ám sát cũng không có, cái tên Dương Huyền này, tuyệt đối lên tác dụng rất lớn.
Nếu như không phải chân thực tồn tại, chỉ sợ, nhiều lần xông đường thành công như vậy, Tổng bộ Danh Sư đường đã sớm phái người tới dò xét.
Cho nên, thời gian không đợi người, nhất định phải đuổi ở trước khi những người khác phát giác, tận khả năng che đậy thiên cơ; trước khi vị Dương Huyền kia tìm đến, đạt tới Danh Sư bát tinh, mở ra phong ấn, trở thành điện chủ chân chính, hoặc đạt tới tu vi cao hơn.
Có thân phận điện chủ, bất kể là ai, cho dù là Tổng bộ Danh Sư đường, muốn tìm phiền toái, đoán chừng cũng phải cân nhắc một chút. Vị anh vợ này, muốn đánh Trương Thuần, suy đi nghĩ lại, không bằng thừa cơ thu thập toàn bộ người Trương gia một chút.
Trước đó Phí sư cũng nói, mỗi một người trở thành điện chủ, đều trải qua đủ loại khiêu chiến, một đường nghiền ép, mới có thể sinh uy hiếp, hắn đã là người hậu tuyển điện chủ duy nhất, vậy không có gì có thể ẩn trốn, buông tay đi làm. Không quấy toàn bộ Thánh Tử điện long trời lở đất, liền không họ Trương!
- Khiêu chiến phụ tu?
Lạc Huyền Thanh chần chờ một chút:
- Trận pháp của ngươi rất lợi hại, Thuần Thú cũng cực kỳ cường đại, nhưng phụ tu khác, Trương gia người đều không yếu, ngươi xác định... Có khả năng vượt qua, mà không phải bị đối phương giáo huấn?
Không phải hắn không tin vị trước mắt này, mà là thuật nghiệp hữu chuyên công, nghe đạo có trước sau, xem như Danh Sư, cũng không có khả năng bất kỳ nghề nghiệp nào cũng mạnh, trình độ của vị trước mắt này ở trên Trận Pháp cùng Thuần Thú, hắn cực kỳ tin phục, nhưng những nghề nghiệp khác, vừa nghĩ tới những người Trương gia kia lưu lại ghi chép, xem như hắn, cũng có chút nhìn thấy mà giật mình.
Đi qua có thể đánh mặt ngược lại cũng thôi, ngộ nhỡ không thành công, bị người đánh, sẽ có chút xấu hổ...
- Yên tâm, chỉ cần tìm cho ta đầy đủ thư tịch, muốn đánh mặt của ta... Chỉ sợ, còn không có dễ dàng như vậy!
Mắt sáng lên, Trương Huyền khẽ nói.
- Ngươi đã có tự tin, vậy là tốt rồi, ta vừa vặn còn muốn đi Khải Linh sư công hội một chuyến, ngươi có muốn đi hay không?
Thấy hắn nói như vậy, nhớ tới đủ loại thần kỳ của thanh niên, Lạc Huyền Thanh dừng lại một chút, nói.
- Khải Linh sư công hội?
Trương Huyền nhìn qua:
- Có người Trương gia không?
- Em ruột của Trương Thuần, Trương Phong, là Thánh tử trong đó... Bất quá cấp bậc của hắn đã đạt đến bát tinh... Ngươi có được hay không?
Nhẹ gật đầu, Lạc Huyền Thanh vẫn còn có chút lo lắng.
- Khải Linh sư? Em ruột của Trương Thuần?
Khóe miệng nâng lên, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Yên tâm đi, nam nhân sao có thể nói không được! Nếu như nhân phẩm của Trương Phong không tệ lắm, khảo hạch Khải Linh sư một chút liền thôi, nếu thấp kém giống như ca ca hắn, vậy liền không khách khí...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.