Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2574: Trương Huyền bị đánh (1)




Dòng sông là một linh mạch, trong đó linh khí nồng đậm giống như thực chất. Hồ lô liền treo ở phía dưới, hấp thu lực lượng, chậm chạp phát triển.
- Hái xuống, cầm tới là được...
Trương Huyền thở ra một hơi, nhẹ nhàng cười một tiếng.
Muốn tấn cấp, chỉ cần sưu tập Thiên Đạo công pháp và đầy đủ linh thạch là được, mặc dù Động Hư Hồ Lô trân quý, nhưng đối với hắn mà nói, tác dụng ngược lại không lớn, còn không bằng dùng để kéo quan hệ, đến lúc đó, chỉ cần Lạc Huyền Thanh giúp một tay nói tốt vài câu, so với mình liều mạng cố gắng cũng mạnh hơn nhiều.
Cánh tay duỗi ra, bỗng nhiên bắt tới.
Dù vẫn không vận dụng lực lượng, nhưng lĩnh ngộ không gian đạt đến Diễn Không thiên thư tam trọng, bàn tay trảo một cái, không gian bốn phía bị đọng lại, hồ lô giống như bị chụp vào lồng cá, lộ tuyến chạy trốn bị phong tỏa.
Ngay thời điểm bàn tay sắp rơi vào trên hồ lô, đột nhiên, đồ vật màu xanh biếc trước mắt giống như tỉnh ngủ, bỗng nhiên lắc lư một cái.
Tạch tạch!
Không gian phong tỏa lập tức nứt ra, ngay sau đó Trương Huyền cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ nghiền ép tới, tựa hồ muốn chấn cánh tay của hắn thành bụi phấn.
- Ừm?
Con ngươi co rụt lại, cũng nhịn không được nữa, lực lượng trong cơ thể lập tức kích hoạt, chân khí tuôn ra, tạo thành một bình chướng to lớn. Lĩnh ngộ đối với không gian tăng thêm, coi như giờ phút này vận dụng lực lượng, cũng sẽ không gặp phải công kích.
Hô!
Hồ lô trước mắt giãy dụa một cái.
Tê lạp!
Bình chướng tựa như giấy bị xé nứt, xuất hiện vết rách to lớn, ngay sau đó giống như núi lớn đập xuống, hai tay Trương Huyền nghênh đón tiếp lấy, chỉ cảm thấy đau đớn kịch liệt.
- Ầm!
Trương Huyền bay ngược ra, tầng tầng ngã xuống đất, vẻ mặt trắng bệch.
Lần nữa đứng dậy, mới cảm thấy toàn bộ cánh tay mất đi tri giác, xương cốt sắp vỡ nát. Hiện tại thân thể của hắn đã đạt đến nửa bước Thánh khí thượng phẩm, Thánh khí trung phẩm chém ở trên người cũng sẽ không cảm thấy cái gì, nhẹ nhàng chấn động, liền cảm giác đau nhức kịch liệt, lực lượng của hồ lô đã vượt ra khỏi tưởng tượng.
- Đáng ghét!
Thiên Đạo chân khí vận chuyển, thương thế khôi phục lại, lần nữa nhìn về phía hồ lô cách đó không xa, tròng mắt Trương Huyền đỏ hoe.
- Không tin không bắt được ngươi!
Hít sâu một hơi, cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay nhiều ra một thanh trường kiếm, nhẹ nhàng vạch một cái, kiếm mang hóa thành hoa sen bắn tới.
Linh Hư kiếm!
Động Hư Hồ Lô này, đã có thể giúp người lĩnh ngộ Động Hư cảnh, chỉ sợ cấp bậc không thấp, vừa rồi bị thiệt lớn, không dám chủ quan nữa, trực tiếp tế ra binh khí mạnh nhất.
Xì xì xì!
Linh Hư kiếm vừa xuất hiện, không gian bốn phía bắt đầu vặn vẹo, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị xé nát.
Không gian gấp vốn không có ổn định như ngoại giới, lại thêm hắn lĩnh ngộ không gian đạt tới tam trọng, coi như không cách nào phá vỡ ràng buộc của nơi này, nhưng để nó xuất hiện vặn vẹo trong nháy mắt, vẫn rất dễ dàng.
Hô!
Nhìn thấy kiếm khí đánh tới, hồ lô giãy dụa một cái, giống như một gia hỏa mông lớn đang khoe khoang phong tao.
Ầm!
Lực lượng hùng hồn, nhẹ nhàng nhoáng một cái, kiếm khí vô cùng huy hoàng ngừng lại, giống như khối gỗ rơi xuống trên sắt thép, không cách nào tiến lên nữa.
- Cái này...
Trương Huyền nhíu mày.
Dù không dùng chiêu số trong Linh Hư tam kiếm, chiêu này vẫn sử dụng kiếm đạo chân giải, lại phối hợp Linh Hư kiếm, Thánh Vực thất trọng Nhập Hư cảnh sơ kỳ, cũng không dám chính diện ngăn cản... Đối phương chỉ bóp méo thân thể một cái, liền chặn lại, để cho mình làm công vô dụng... cũng quá cường đại đi!
- Đi!
Trương Huyền không giữ lại, một trăm linh tám thanh trường kiếm, xuất hiện ở trước mắt.
Sưu!
Kiếm khí ngang dọc, kiếm ý Phá Hải, nương theo chân khí trong cơ thể hắn bị rút khô, hơn một trăm thanh trường kiếm tập trung lại, hóa thành một đạo cầu vồng, trực tiếp bắn tới hồ lô trước mắt.
Lạch cạch!
Hồ lô cũng cảm thấy chiêu này mạnh mẽ, giãy dụa càng thêm vui vẻ, bởi vì giãy dụa quá lớn, phốc một tiếng, từ trên dây leo rớt xuống, chuyển phương hướng tiến lên đón.
Rầm rầm rầm!
Cùng kiếm khí đối đầu, trong không khí xuất hiện từng đạo gợn sóng, toát ra hào quang bảy màu.
Nhất Kiếm Phá Hải, dù vô cùng mạnh mẽ, nhưng ở trước mặt hồ lô, hình như không có đưa đến bất cứ tác dụng gì, kiếm mang đinh đinh đương đương rơi vào phía trên, một chút bạch ấn cũng không lưu lại, trái lại tốc độ của hồ lô càng lúc càng nhanh, thời gian nháy mắt, liền phá vỡ toàn bộ kiếm chiêu.
- Mạnh như vậy?
Con ngươi của Trương Huyền thu hẹp, lông tơ nổ lên.
Hiện nay Nhất Kiếm Phá Hải là tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn, toàn lực thi triển, gặp phải đám người Viên Hiểu cũng không có sợ hãi quá lớn. Nhưng tuyệt chiêu lợi hại như thế, liền bị phá giải nhẹ nhõm như thế, để hắn cực kỳ khó tin.
Quá cường đại đi!
Bất quá đối phương dường như không cho hắn thời gian suy tính, phá vỡ Nhất Kiếm Phá Hải, sau một khắc liền đi tới trước mặt, mạnh mẽ đánh tới lồng ngực của hắn.
Thi triển xong Linh Hư tam kiếm, chân khí trong cơ thể tiêu hao hầu như không còn, thấy đối phương hung mãnh như vậy, ngay cả trốn tránh cũng không kịp, cũng không suy nghĩ nhiều, song chưởng tiến lên đón, đồng thời Vu Hồn nhanh chóng vận chuyển, hồn lực gia trì.
Trước đó tiêu hao hết chân khí, sức chiến đấu tương đương số không, giờ phút này cảnh giới thân thể cùng Vu Hồn tăng lên, chỉ bằng vào hai thứ này, cũng có thực lực không yếu.
Bành!
Thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên, cánh tay của Trương Huyền bị đánh rách tả tơi.
Thân thể bay ngược ra, đập xuống đất, xương ngực, xương sườn cũng đứt mấy cái.
Đối phương thực sự quá mạnh, không chỉ phá hết Nhất Kiếm Phá Hải, còn chấn hắn trọng thương. Nếu không có kiếm pháp trước đó cản trở một phần lực lượng, chỉ sợ lần này không chết cũng không sai biệt lắm.
Sưu!
Toàn thân bại liệt, còn không có từ dưới đất bò dậy, liền thấy hồ lô đã thoát khỏi dây leo, ở trên không trung nhoáng một cái, hung ác đánh tới.
Lần này tốc độ nhanh hơn, như muốn đột phá không gian ràng buộc, không đâm chết thề không bỏ qua.
Vẻ mặt của hắn trở nên trắng bệch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.