Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2410: Phong Ma Phá Lực đan (2)




Vẻ mặt Trương Huyền nghiêm túc.
Phong Ma Phá Lực đan, giống như thuốc kích thích, sau khi dùng qua, có thể trong thời gian ngắn đánh vỡ cực hạn của tu luyện giả, để thực lực bạo tăng, có điều có thời gian hạn định nhất định, một khi dược lực tiêu hao sạch sẽ, không chỉ tu vi tổn hao, thân thể cũng có tổn thương cực lớn.
Cái tên này lại liều mạng tổn thương cũng muốn chém giết mình...
Thật là độc ác!
Cũng đúng, nếu như giết không được mình, để mình chạy đi, chỉ bằng vào tội danh đánh lén Danh Sư thất tinh, Danh Sư đường cũng sẽ ra tay tiêu diệt, không có khả năng sống sót!
Bất kể từ điểm nào đến xem, tiêu tốn đánh đổi lại lớn, cũng phải chém giết mình, không có bất kỳ do dự gì.
- Qua sông chưa cứu, đánh hắn giữa dòng!
Trương Huyền hừ lạnh một tiếng, bàn tay lăng không trảo một cái, hơn một trăm khôi lỗi xuất hiện ở trước mắt.
Hắn vốn không phải người nói quy tắc, đối phương đã giết tới trước mặt, đương nhiên sẽ không tự đại chờ người ta đột phá xong lại động thủ.
Triệt để tiêu hóa đan dược còn cần một đoạn thời gian, như vậy liền thừa dịp hiện tại, trước đánh ngã đối phương lại nói!
Dù sao ở trong trận pháp cấp tám, Phong Mẫu khống chế Thiên Nghĩ Phong giám sát mình, đám người Triệu Hưng Mặc cũng không biết được, nên sẽ không hủy bỏ tư cách.
Rầm!
Hơn một trăm khôi lỗi vừa xuất hiện lập tức lao đến Kỷ Linh Phong.
Từng cái tuôn ra khí tức, lực lượng như mưa.
Bọn họ phối hợp lại, ngay cả Nhạc Nhất Toàn là nửa bước Lĩnh Vực cảnh chân chính cũng có thể nhẹ nhõm ngược tới ngược đi, dù thực lực của đối phương không yếu, nhưng khẳng định không chống lại được.
- Biết ngươi có những vật này, chẳng lẽ cho rằng ta không có phòng bị?
Kỷ Linh Phong cười lạnh một tiếng, ngón tay bỗng nhiên nâng lên, ném một cái trận bàn ra ngoài.
Còn ở trên không, liền sương mù dày đặc, bao phủ khôi lỗi ở bên trong.
- Trận bàn chuẩn cấp tám? Cái tên này có không ít đồ tốt a...
Trương Huyền sửng sốt một chút, mắt sáng rực lên.
Không hổ là phường chủ của chợ đen, những năm này tích lũy đồ vật không ít nha!
Không nói Phong Ma Phá Lực đan trân quý cỡ nào, chỉ nói trận bàn chuẩn cấp tám này liền có giá trị không nhỏ, ít nhất mấy ngàn Tinh Nguyên thượng phẩm.
Loại trận bàn cấp bậc này, một khi khởi động, cường giả như Nhạc Nhất Toàn cũng bị nhốt, trong thời gian ngắn không cách nào chạy trốn...
Khó trách tự tin như vậy, dám ngay mặt dùng dược vật.
Linh tính của khôi lỗi vốn không mạnh mẽ bằng nhân loại, đang bị nhốt, có thể tưởng tượng sẽ mất đi sức chiến đấu, xem ra hắn đã biết mình có nhiều khôi lỗi như vậy, hơn nữa làm xong ứng đối.
Phương pháp rất tốt, đổi lại Trận Pháp sư thất tinh đỉnh phong bình thường, sẽ không có bất kỳ biện pháp nào, nhưng đối với Trương Huyền mà nói, căn bản không gọi sự tình!
Trong lòng nói thiếu hụt, Thiên Đạo thư viện chấn động, một quyển sách xuất hiện ở trong óc, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái, thiếu hụt liên quan tới trận bàn này liền xuất hiện ở trong trí nhớ.
- Đi!
Lông mày nâng lên, ngón tay hơi nhấc.
Hơn một trăm chuôi trường đao phần phật xông vào trong sương mù, chỉ nghe đinh đang đang vang lên, giống như chặt đứt kết cấu đặc thù nào đó, sương mù như thủy triều tán loạn.
Trận pháp... hủy!
- Tới!
Ngón tay câu câu, ngay sau đó liền thấy một chuôi trường đao kéo trận bàn đưa tới, nhẹ nhàng vồ một cái, Trương Huyền liên tục điểm mấy lần, đã luyện hóa.
Ầm ầm!
Tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng vẫn làm trễ nải mấy hơi thở, trong khoảng thời gian này, Kỷ Linh Phong đã triệt để luyện hóa Phong Ma Phá Lực đan, lực lượng cả người cũng triệt để ổn định lại, như một hồng hoang cự thú, bất cứ lúc nào cũng sẽ xé rách người.
Khí tức khủng bố, so với Hồng Dương trước đó còn muốn đáng sợ!
- Chỉ sợ vị phường chủ này, cũng đánh qua không ít lôi đài a...
Trương Huyền híp mắt lại, cực kỳ cảnh giác.
Từ khí tức có thể thấy được, tên này tất nhiên cũng từng tham gia Sinh Tử lôi đài, không chỉ trải qua sinh tử, còn giết qua rất nhiều người.
Nếu không, tuyệt không có khả năng có sát khí nồng đậm như thế!
Khó trách biết rõ mình là Danh Sư thiên tài, còn dám động thủ...
Xem ra trên tay chảy không biết bao nhiêu máu tươi, kính sợ Danh Sư tự nhiên sẽ không mạnh như những người khác.
- Trận bàn chuẩn cấp tám cũng có thể phá giải nhanh như vậy, ngươi thật sự rất lợi hại, nhưng mặc kệ thủ đoạn của ngươi như thế nào, ngày hôm nay phải chết!
Kỷ Linh Phong cắn chặt hàm răng, hận ý nồng đậm, như gió lốc bao phủ, lần nữa hí dài, trường kiếm nâng lên, bỗng nhiên đánh xuống.
Tê lạp!
Thực lực nửa bước Lĩnh Vực cảnh, phối hợp vũ khí Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, giống như muốn xé rách không gian, xoắn nát người.
Chỉ bằng vào một chiêu này, thực lực của hắn so với Nhạc Nhất Toàn còn mạnh mẽ gấp mấy lần!
Mặc dù Nhạc Nhất Toàn là Danh Sư đường đường chủ, nhưng bởi vì thân phận, kinh nghiệm thực chiến không nhiều, làm sao có thể so sánh với phường chủ chợ đen, kinh nghiệm sinh tử, thậm chí ngay cả Danh Sư cũng chém giết qua không biết bao nhiêu!
Không có những kinh nghiệm này, bất kể tàn nhẫn hay vũ dũng, đều kém xa tít tắp, sức chiến đấu tự nhiên cũng kém xa.
- Thật mạnh...
Trên mặt Trương Huyền rốt cục lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Đối chiến với loại cường giả này, các ngươi vô dụng...
Thu!
Bàn tay trảo một cái, thu tất cả khôi lỗi cùng trường đao vào trữ vật giới chỉ.
Những khôi lỗi này, chỉ là Xuất Khiếu cảnh trung kỳ, hậu kỳ, đối đầu loại công kích cấp bậc này, căn bản không chống lại được, tiếp tục giữ lại sẽ chỉ bị đối phương đánh phế.
Trường đao cũng giống như vậy.
- Ra!
Thu hồi vật phẩm, Trương Huyền điểm một cái, một vòng sáng đường kính chừng hơn mét bao phủ hắn.
Diễn Không thiên thư, nhị trọng!
Cảm nhận được nguy hiểm, Trương Huyền rốt cục phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất của mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.