Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2301: Lão sư yêu ngươi! (1)




Trương Huyền cau mày.
Đại não khống chế trụ cột, cho dù Ngoan Nhân nhỏ máu trùng sinh, thân thể phân chia thành vô số mảnh vỡ, chỉ cần đại não còn, những bộ phận khác tất nhiên cũng phải nghe theo lệnh lệnh.
Chính bởi vì có năng lực này, đối phương mới có thể tuỳ tiện khống chế Thanh Điền Hoàng, thậm chí nhiều Vô Hồn Kim Nhân cùng khôi lỗi như vậy, mới có thể thi triển Vu Hồn chi thuật, kéo linh hồn mình vào cái hắc động kia, bất cứ lúc nào cũng sẽ xé rách!
Trước đó không chống lại được, sau khi đạt tới Thai Anh cảnh đỉnh phong, đối phương lại muốn dùng loại phương pháp này giết hắn, đã rất khó, nhưng không có nghĩa là không đáng sợ!
Một lão quái vật sống vài vạn năm, mấu chốt còn có ký ức...
Ai biết có thể dùng ra thủ đoạn gì?
- Ngươi không dám mạnh mẽ chống đỡ hắn?
Chần chờ một chút, mới hỏi.
- Vâng! Không nói trước thực lực của hắn ra sao, cho dù thấp hơn ta, nhưng mà thân là đại não, ta cũng không cách nào chống lại, rất dễ dàng bị hắn khống chế, trừ khi... Hắn mất đi ý thức, ý niệm của ta chui vào...
Ngoan Nhân nói.
- Không có ý thức?
Trương Huyền cười khổ.
Điều đó không có khả năng.
Ý niệm của đối phương có thể tuỳ tiện lôi kéo hắn ra lỗ đen, đủ thấy mạnh mẽ, gạt bỏ...
Làm sao có thể làm được? Quả thực là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Hô!
Hai người trò chuyện, thông qua linh hồn câu thông, như điện quang hỏa thạch, toàn bộ quá trình không đến nửa cái hô hấp, ba khôi lỗi khác tiến về phía trước một bước, vây hắn lại, một tên trong đó vung quyền, lực lượng nghiền ép xuống.
- Kim Nguyên đỉnh!
Biết lấy thực lực của hắn bây giờ, căn bản không ngăn cản nổi ba đầu, gọi một tiếng, lô đỉnh bất ngờ xuất hiện, đặt mông đâm đến khôi lỗi trước mắt.
Bành!
Nắm đấm cùng cái mông đối đầu, phát ra nổ vang giống như chuông lớn, khôi lỗi liên tục lui về phía sau mấy bước.
Kim Nguyên đỉnh không phải đối thủ của Thanh Điền Hoàng, nhưng gặp loại khôi lỗi chỉ biết dùng man lực này, hai bên chiến đấu, phòng ngự cùng thể trọng của nó chiếm ưu thế rất lớn, cả hai đối chiến, đồng dạng thế lực ngang nhau, cái trước còn càng hơn một bậc.
Thở phào nhẹ nhõm, Trương Huyền còn chưa kịp thả lỏng, hai khôi lỗi còn lại lần nữa lao đến.
Rầm rầm!
Phong lôi khuấy động, khí tức như hồng, không khí chung quanh như bị xé rách.
- Ta là phân thân, gia hỏa kia mới là Trương Huyền, ngươi nhìn hắn mãnh liệt như thế nào a...
Sắc mặt trắng nhợt, Trương Huyền vội vàng la lên.
- ...
Phân thân.
- Ta thật chỉ là phân thân, các ngươi ai từng thấy phân thân còn lợi hại hơn bản tôn sao?
Một bên trốn tránh, Trương Huyền một bên rống to.
Nghe được hắn nói, một khôi lỗi chần chờ một chút, đi về phía phân thân, phối hợp tên còn lại động thủ, thời gian nháy mắt, liền đánh đầu người sau thành bánh rán.
- ...
Phân thân muốn khóc.
Bản tôn của người khác đều cương trực công chính, ngay thẳng vô tư, gặp được nguy hiểm liền đứng ra...
Bản tôn của mình, con mẹ nó là cái gì a...
Quả thực...
Bất quá, dường như lần trước gặp được nguy hiểm, cũng là hắn trước thời hạn chạy nha...
Tràn đầy buồn bực, ra sức cùng hai khôi lỗi chiến đấu, thời gian không dài, trên thân liền liên tục chịu mấy quyền, ngực, xương sườn đều chiệu không nổi.
May mắn là Cửu Thiên Liên Thai luyện chế thành, không sợ đập, nếu không sớm đã đi đời nhà ma.
- Phân thân, ngươi nghĩ biện pháp cuốn lấy những khôi lỗi này, ta trước giải quyết một cái, lại đến giúp ngươi!
Đang tức giận muốn nổ tung, liền nghe thanh âm của bản tôn truyền tới.
- Được!
Nghe được đối phương cũng không phải cố ý bỏ qua hắn, lúc này phân thân mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy trong lòng thoải mái không ít.
Rầm rầm rầm!
Dùng hết toàn lực, lại thêm hắn căn bản không cần phòng ngự, hai khôi lỗi tới chiến đấu, thế mà cũng chỉ đánh ngang tay.
- Có ý tứ… Bất quá, mặc kệ các ngươi ai là phân thân, ai là bản tôn, ngày hôm nay đều khó mà chạy trốn...
Ngoan Nhân hiển nhiên cũng không nghĩ tới phân thân lại có thực lực như thế, cùng hai khôi lỗi chiến đấu cũng không rơi vào thế hạ phong, hừ một tiếng, đang định nói tiếp, đột nhiên dừng lại:
- Ngươi, ngươi... nhanh động thủ cho ta!
Nghe được hắn lo lắng như thế, phân thân tràn đầy nghi ngờ, liên tục hai quyền đẩy lùi hai khôi lỗi, vội vàng nhìn lại bản tôn, vừa xem xét, cũng không kìm lòng được ngốc tại chỗ.
Chỉ thấy khôi lỗi đuổi giết bản tôn, chẳng biết lúc nào hai đầu gối quỳ xuống đất, nhìn về phía bản tôn, vẻ mặt tôn sùng.
Bản tôn không biết nói thứ gì, khôi lỗi kích động đến run rẩy, khó tự kiềm chế.
- Ta sát...
Nuốt ngụm nước bọt, vẻ mặt phân thân như gặp phải quỷ.
Mình đánh chết đánh sống, đầu bị đánh bạo nhiều lần, cũng không có tổn thương đối phương chút nào, bản tôn không biết nói cái gì, khôi lỗi liền quỳ xuống...
Khác biệt thật quá lớn!
Cẩn thận nghe qua, liền nghe thanh âm tràn đầy cổ vũ của bản tôn vang lên:
- ... Đi đi, lão sư yêu ngươi!
Vừa dứt lời, khôi lỗi đuổi giết bản tôn liền trực tiếp lao đến hắn.
- Ta...
Phân thân biến sắc, bị dọa đến muốn trốn tránh, chỉ thấy khôi lỗi này đã cùng một khôi lỗi khác đối chiến chung một chỗ.
Bành bành bành bành!
Hai khôi lỗi đánh khó phân thắng bại, không ai nhường ai.
Khóe miệng của phân thân co giật, thở phào nhẹ nhõm, đang nghĩ đối phó khôi lỗi trước mắt, chỉ thấy bản tôn đi tới trước mặt, trong thanh âm mang theo ý vị đặc thù:
- Thân là khôi lỗi, chỉ có thể nghe theo ý niệm của người khác, là bi ai cỡ nào, đến, nghe lời của ta...
Rất nhanh, gia hỏa đánh hắn dục tiên dục tử, cũng giống như khôi lỗi vừa rồi, quỳ xuống, tràn đầy thành khẩn.
- Đi thôi!
Nương theo bản tôn nói, khôi lỗi này vọt tới khôi lỗi đang đối chiến với Kim Nguyên đỉnh.
- Tốt rồi...
Không để ý tới phân thân khiếp sợ, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Lĩnh ngộ sư giả chi tâm, hữu giáo vô loại, ngay cả vũ khí của Trương Cửu Tiêu cũng có thể nói đến bái sư, khôi lỗi có được ý niệm của mình, tự nhiên càng thêm đơn giản.
- Chiêu này của ngươi quá lợi hại, đối phó khôi lỗi mọi việc đều thuận lợi, so với chiến đấu còn mạnh hơn...
Phân thân nhịn không được cảm khái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.