Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2246: Một con mắt! (2)




Vừa rồi trong nháy mắt đó, thật giống như lâm vào ảo cảnh đặc thù, thiếu chút nữa bị đối phương thôn phệ.
- Lợi hại!
Tuy an toàn, vẫn nhịn không được lòng còn sợ hãi.
Thật đáng sợ!
Nếu vừa rồi không kịp phản ứng, chỉ sợ ý thức đã bị đối phương câu đi.
Bị gia hỏa này nắm đi, chỉ sợ không có dễ lừa dối như Thanh Điền hoàng rồi.
- Chủ nhân, vừa rồi loại tình huống đó, ta không dám ra tay, một khi động thủ, chẳng khác nào bại lộ... Đối phương vô cùng có khả năng thi triển ra phương pháp càng thêm điên cuồng, chỉ biết càng thêm bất lợi với chủ nhân!
Thanh âm của Ngoan Nhân ở trong Thiên Đạo chi thư truyền đến.
- Ân!
Trương Huyền gật đầu.
Đối phương nói không sai.
Chỉ cần Ngoan Nhân xuất thủ, đối phương tất nhiên có thể phát hiện.
Ngoan Nhân muốn thôn phệ đối phương, đối phương tất nhiên cũng muốn thôn phệ bên này... Vì vậy, làm như thế mà nói, sẽ chỉ làm đối phương càng thêm điên cuồng.
Thực muốn làm như thế, chỉ biết sớm để cho đối phương biết Ngoan Nhân tồn tại, về sau còn muốn động thủ liền khó khăn.
Ít nhất hiện tại, địch nhân ở ngoài sáng, Ngoan Nhân ở trong tối... Có thể chiếm cứ quyền chủ động rất lớn.
- Thực lực của hắn đạt đến mức nào? Ngươi có phải đối thủ hay không?
Không có xoắn xuýt những thứ này, Trương Huyền hỏi.
- Thực lực cụ thể của hắn, ta không nhìn ra, bất quá... Có lẽ thấp nhất cũng đạt đến Xuất Khiếu cảnh! Thực lực của ta bây giờ, không phải là đối thủ, bất quá... ăn Thanh Điền hoàng mà nói, có lẽ có thể đạt tới Xuất Khiếu!
Chần chừ một chút, Ngoan Nhân nói.
- Ăn?
Sửng sốt một chút, Trương Huyền gật đầu.
Dị Linh tộc có bí pháp thôn phệ nhân loại, thôn phệ Danh Sư tiến bộ, mặc dù Thanh Điền hoàng là Dị Linh tộc, có thể tu luyện Vu Hồn chi thuật, càng đạt đến Xuất Khiếu cảnh, thôn phệ, đối với thực lực tăng lên, tất nhiên có trợ giúp thật lớn.
- Vâng!
Ngoan Nhân đáp.
- Đợi ta tra xét xong, sẽ giao ngươi xử trí...
Dừng lại một chút, Trương Huyền nói.
Bị Thiên Đạo chân khí vây khốn, hơn nữa vừa rồi ăn mòn, thực lực của Thanh Điền hoàng bây giờ rồi hao tổn hơn phân nửa, không quan trọng gì.
Còn có chút nghi hoặc, hỏi xong lại cho cho đối phương cũng không muộn.
- Trương Sư...
Nói phức tạp, trên thực tế theo thông đạo màu đen xuất hiện, đến thời khắc này, bất quá hơn mười cái hô hấp mà thôi, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đám người Ngô sư vẻ mặt lo lắng nhìn qua.
- Ta không sao, Ngô sư... Ngươi đi theo ta! Đúng rồi, đưa tế đàn này đến Danh Sư Đường, chờ người Tổng bộ tới, giao cho bọn họ, coi như là chứng cứ!
Trương Huyền nói.
- Vâng!
Ngô sư an bài một tiếng, đi theo sau lưng Trương Huyền ra địa cung.
Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, Trương Huyền dò xét bốn phía, không lâu sau, tìm đúng phương hướng, thẳng tắp bay về phía trước.
Phủ đệ của Trần Triết tọa lạc ở biên giới Thanh Nguyên Thành rồi, hai người cấp tốc phi hành, không lâu sau liền đi tới chỗ sâu trong núi rừng, tìm một lát, chứng kiến một căn nhà gỗ xuất hiện ở trước mắt.
- Chính là nơi này... Không nghĩ tới cả hai cách chừng vài chục dặm!
Xác nhận thoáng một phát, Trương Huyền có chút kinh hãi.
Còn tưởng rằng hai tế đàn cách nhau không xa, không nghĩ tới đã đạt đến hơn mươi dặm... Khoảng cách xa như vậy, nhẹ nhõm câu lấy linh hồn của mình, chiêu này của Ngoan Nhân thực quá đáng sợ.
Đi vào nhà gỗ, tìm được Giới Chỉ vừa rồi giấu kỹ.
- Cái này...
Nhìn trong phòng cũng có một tế đàn giống nhau, Ngô sư có chút không dám tin tưởng.
- Ngươi xem một chút đây là ai...
Giữ Giới Chỉ ở trong lòng bàn tay, Thiên Đạo chân khí nhẹ nhàng chuyển một cái, phá hủy Linh hồn ấn ký ở trong đó, tinh thần khẽ động, một thi thể xuất hiện ở trước mặt.
- Đây là... Điền Thanh Phó đường chủ? Hắn không phải tự bạo sao?
Ngô sư sững sờ.
Điền Thanh ở trước mặt hắn tự bạo, thi thể cũng bị mang về Danh Sư Đường rồi, sao nơi đây còn có một cái?
Hơn nữa nhìn lên hoàn hảo không tổn hao gì, khí tức càng mạnh hơn?
- Đây là hắn ngụy trang...
Bàn tay của Trương Huyền nhẹ nhàng vẽ một cái.
Rầm ào ào!
Ngụy trang bị xóa đi, thi thể trước mắt lập tức tăng lên một vòng, cao chừng hơn hai mét, mặc dù dung mạo không có biến hóa, nhưng khí tức trên thân lại mang theo sát lục chi khí làm cho người hoảng sợ.
- Dị Linh tộc?
Ánh mắt của Ngô sư lập tức híp lên.
- Ân, không sai, không chỉ Dị Linh tộc, còn là... Thanh Điền hoàng!
Trương Huyền gật đầu.
- Hoàng giả của Thanh Điền nhất mạch?
Ngô sư ngạc nhiên.
Điền Thanh Phó đường chủ, tại sao có thể là Hoàng giả của Thanh Điền nhất mạch?
Nếu như vậy mà nói, làm sao có thể ở chung mấy trăm năm, lại chưa nhận ra được?
- Là như thế này...
Biết đối phương không thể tin được, Trương Huyền nói sự tình lúc trước biết rõ ra.
- Cái này...
Ngô sư liên tục run rẩy.
Đường đường Dị Linh tộc của Thanh Điền nhất mạch, cải biến thân phận, biến thành Phó đường chủ, quản lý một phương, bọn hắn cũng không phát hiện, tội khó có thể nói nên lời rồi.
Nếu như là thật... Toàn bộ Danh Sư Đường, còn có vô số Danh Sư cũng như thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.