Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2222: Chưởng pháp từ trên trời rơi xuống! (2)




Cường giả Xuất Khiếu Cảnh, chia làm ngụy Xuất Khiếu cùng Xuất Khiếu chính thức, người trước là chỉ Nguyên Thần có thể thoát ly nhục thân, nhưng không có trải qua Lôi Kiếp.
Không có trải qua Lôi Kiếp rèn luyện, coi như Nguyên Thần cường đại, cũng có cực hạn nhất định, thật giống như Trương Huyền không có trải qua Phong Thánh kiếp mà nói, sức chiến đấu tuyệt đối không có khả năng đạt tới tình trạng như thế.
Hình Đường chủ chính là ngụy Xuất Khiếu, thực lực cường đại hơn nửa bước Xuất Khiếu, nhưng so với Xuất Khiếu cảnh sơ kỳ chính thức còn có khoảng cách nhất định.
Dù vậy, cũng cực kỳ đáng sợ, có thể điều động hoàn cảnh cùng không gian chung quanh, khiến người ta khó lòng phòng bị.
- Ra tay đi!
Biết rõ vị trước mắt này, hẳn là ngoại trừ Lạc Thừa Tân, là đối thủ cường đại nhất, ánh mắt Trương Huyền ngưng trọng.
Phần phật!
Cũng không nói chuyện, ánh mắt của Cẩu Đường Chủ nheo lại, hai tay khẽ đảo, lăng không ép tới.
Chưởng lực của hắn cũng không hùng hậu, chân khí thoạt nhìn cũng không hùng hồn, nhưng mà phối hợp thêm Nguyên Thần lực, không gian bốn phía giống như bị đọng lại, trở nên sền sệt.
- Xuất Khiếu cảnh điều khiển không gian, khiến người ta hành động khó khăn, nếu như ta không học tập Diễn Không Thiên Thư, khả năng còn không có xuất thủ, đã bị giam cầm trong đó, không cách nào nhúc nhích...
Cảm nhận được cảnh vật chung quanh biến hóa, trong lòng Trương Huyền cảm khái.
Cường giả Xuất Khiếu Cảnh không hổ là tồn tại cao nhất của Thanh Nguyên đế quốc, coi như không có trải qua Lôi Kiếp, cũng không phải thực lực như hắn có thể chống lại.
- Lui!
Không vui không buồn, không có chút tâm tình chấn động nào, bàn chân vẽ một cái, thẳng tắp lui về phía sau.
Không có đạt tới Xuất Khiếu chính thức, phạm vi khống chế sẽ có hạn chế, chỉ cần có thể thoát ly, liền không bị ảnh hưởng chút nào.
- Lui được không?
Cười lạnh một tiếng, Cẩu Đường Chủ lăng không trảo một cái, mọi người cảm thấy toàn bộ không gian như sụp đổ, tốc độ lui về phía sau của Trương Huyền lập tức chậm lại.
Võ kỹ, Hổ Khiếu cầm nã thủ!
Mặc dù chỉ là võ kỹ Thánh Vực sơ kỳ bình thường, nhưng ở trong tay đối phương lại thi triển ra uy lực vượt qua trung kỳ.
Xì xì xì!
Chân khí hình thành luồng khí xoáy, tựa như một cái lồng giam rơi xuống.
Cảm thấy thân thể dính nhớp, tốc độ lui về phía sau của Trương Huyền lần nữa giảm bớt.
Lúc trước một cái hô hấp, có thể rời khỏi hơn mười mét, hiện tại khả năng ngay cả nửa mét cũng lui không được.
- Không hổ là Danh Sư...
Cảm khái một tiếng, Trương Huyền đột nhiên đình chỉ lui về phía sau, thân thể nhoáng một cái, người đã biến mất.
- Nguy rồi!
Thấy lực lượng của mình cầm không, đồng tử co rụt lại, Cẩu Đường Chủ đang muốn nói chuyện, lại chứng kiến một bóng người đột ngột xuất hiện ở trước mắt, bàn tay nhẹ nhàng ấn xuống.
Đối phương lại có thể mượn nhờ lực lượng đại cầm nã thủ của hắn, thừa cơ cận thân.
Bất quá, thực lực của hắn cũng không chỉ như thế.
- Cường giả Xuất Khiếu Cảnh bị cận thân, có thể nói hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Bất quá, thực lực như ngươi có thể tiến tới sao?
Cười lạnh liên tục, mi tâm có một đạo hào quang lập loè, Nguyên Thần của Cẩu Đường Chủ hiển hiện ở trên không trung, thời gian nháy con mắt, Trương Huyền giống như bị giam cầm, rõ ràng bàn tay cách đối phương chỉ có không đến nửa mét, nhưng lại không cách nào đến gần.
- Đây là thực lực của Xuất Khiếu cảnh?
Các đốt ngón tay trắng bệch, Trương Huyền rốt cuộc rõ ràng chênh lệch với đối phương.
Mặc dù hắn học được Diễn Không Thiên Thư, đối với không gian đã có nhất nghiên cứu định được, nhưng thực lực so sánh với loại cường giả này, dùng sức mạnh còn là làm không được.
- Xem ra... Đây chính là cực hạn của ta!
Biết cực hạn của mình ở nơi nào, Trương Huyền không thăm dò nữa, khiếu huyệt toàn thân trong nháy mắt tựa như nổ tung.
Chân khí hùng hồn, theo huyệt đạo phun ra, hai tay như biến thành ngàn vạn, lẫn nhau chồng lên, mãnh liệt đánh ra.
- Thiên Thủ Như Lai chưởng? Uy lực của chiêu này làm sao sẽ mạnh như vậy?
- Giống như chiêu này được cải biến rồi, nếu không tuyệt sẽ không có loại uy lực này...
Các Danh Sư nhận ra chiêu chưởng pháp này, tất cả đều sững sờ.
Thiên Thủ Như Lai chưởng, là võ kỹ Thánh Vực trung phẩm, cho dù có thể làm cho người đánh ra trăm chưởng, hình dáng như thiên thủ, nhưng trên thực tế bởi vì lực lượng phân tán, lực lượng mỗi một chưởng không phải rất mạnh, gặp được đối thủ thực lực mạnh hơn mình, nhiều nhất đưa đến tác dụng mê hoặc, không có hiệu quả quá lớn.
Nhưng Trương Sư thi triển hoàn toàn bất đồng, mỗi một chưởng đều lực lượng cường đại, tựa như mang theo khí tức hủy diệt thiên địa, đừng nói đồng cấp, coi như là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong đụng phải, cũng có thể bị đánh bại ngay tại chỗ!
- Đột nhiên bộc phát ra nhiều chưởng như vậy... Cần chân khí hùng hậu như thế nào?
Một vị Danh Sư nhịn không được hô lên.
Mọi người đồng thời trầm mặc, từng cái cảm thấy yết hầu phát khô.
Đúng vậy, trong nháy mắt đánh ra trên trăm chưởng, mỗi một chưởng đều bảo trì lực lượng đỉnh phong, chiêu này... Coi như là học được, cũng không có chân khí duy trì.
Bởi vì tất cả chân khí trong cơ thể chung vào một chỗ, cũng chưa đủ bộc phát ra nửa chiêu.
Hí...iiiiii á!
Lực lượng hung mãnh trùng kích, không gian bốn phía bị giam cầm như tơ lụa bị xé rách, Trương Huyền nhẹ nhàng nhảy ra, thoát ly Nguyên Thần khống chế, bay đến không trung.
Ngón cái ngón giữa xiết chặt, bàn tay khẽ đảo, mãnh liệt nhấn xuống một cái.
Ầm ầm!
Một chưởng ấn thật lớn phá không mà đến, thẳng tắp đánh về phía Nguyên Thần của Cẩu Đường Chủ.
- Cái này, cái này...
Thấy một màn như vậy, Trương Cửu Tiêu ở đằng sau đám người sắc mặt trắng nhợt, nhìn về phía một vị Danh Sư ở bên người:
- Ngươi có nhớ trong Danh Sư đường, có chưởng pháp nào từ trên trời giáng xuống không?
- Không nhớ rõ!
Vị Danh Sư này lắc đầu.
- ...
Trương Cửu Tiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.