Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2220: Có tin hay không ta sẽ quất ngươi! (2)




Đại ca, các ngươi tỉnh lại dùm, hắn đây là xông đường, không phải tìm các ngươi trao đổi...
- Đường chủ, tiếp tục như vậy nữa, tất cả Danh Sư của Danh Sư Đường Thanh Nguyên đế quốc, chỉ sợ đều trở thành đệ tử của hắn...
Sắc mặt của Điền Thanh Phó điện chủ trắng bệch đi vào trước mặt.
Mới vừa rồi bị đối phương một chưởng đập thiếu chút nữa chết, đến bây giờ mới tính khôi phục lại.
- Ta biết rõ, nhưng mà Sư Ngôn Thiên Thụ căn bản không có biện pháp cắt ngang! Trừ khi... Hắn nói có sai lầm!
Sắc mặt Cẩu Đường Chủ đỏ lên.
Sư Ngôn Thiên Thụ là giảng giải nội dung phù hợp Đại Đạo, mới có thể đưa tới đồng cảm, chỉ cần giảng giải xuất hiện sai lầm, mọi người sẽ lập tức thoát ly loại ý cảnh này, một lần nữa trở nên lý trí.
- Đợi hắn nói ra sai lầm? Cái này phải đợi tới khi nào? Nếu như hắn dám thi triển, tất nhiên là sớm chuẩn bị...
Điền Phó Đường Chủ vội nói.
- Vậy làm sao bây giờ?
- Rất đơn giản, để cho Trương Cửu Tiêu đánh lén xuất thủ... Dù sao cũng là luận võ, hơn nữa hắn cũng nói, để cho tất cả mọi người cùng tiến lên, tiến công cũng không coi vào đâu... Chỉ cần thành công, là có thể cắt ngang Sư Ngôn Thiên Thụ, đến lúc đó... Hắn xông đường cũng thất bại!
Điền Phó Đường Chủ cười lạnh.
- Tốt!
Chần chừ một chút, Cẩu Đường Chủ nhẹ gật đầu.
Sư Ngôn Thiên Thụ, không thể đánh đứt, Đường chủ như hắn xuất thủ, nhất định sẽ bị người cười nhạo, Trương Cửu Tiêu không giống.
Bản thân chính là nhân viên tới tỷ thí, lúc này xuất thủ, cũng không coi vào đâu.
Trong lòng khẽ động, vội vàng dùng phương pháp đặc thù liên hệ đối phương.
Trương Cửu Tiêu đóng cửa thính giác, không nghe được Sư Ngôn Thiên Thụ, lúc này cảm giác được cái gì, mở ra thính giác, sau đó nghe được Đường chủ truyền âm.
- Ta liền động thủ!
Nghe được phân phó, ánh mắt của Trương Cửu Tiêu nheo lại.
Bị một chỉ đạn bay, mất hết mặt mũi, hắn muốn rửa nhục!
Rầm ào ào!
Bàn tay khẽ đảo, hai thanh trường kiếm, bốn chuôi trường đao xuất hiện ở trước mắt, tản mát ra khí tức kinh người.
Dĩ nhiên là hai kiện Thánh Khí trung phẩm, bốn kiện hạ phẩm!
Thánh Khí trung phẩm, Cẩu Đường Chủ mới có một kiện, vị Trương Cửu Tiêu này một hơi lấy ra hai kiện, còn có bốn kiện hạ phẩm... Tài phú có thể nói khủng bố.
- Đi!
Nhướng mày, bàn tay của Trương Cửu Tiêu đẩy ra.
Phần phật!
Sáu kiện binh khí thẳng tắp bay tới Trương Huyền đang giảng bài, đâm nhanh đến!
Hắn cũng không phải muốn giết chết đối phương, mà là muốn đánh gãy Sư Ngôn Thiên Thụ.
Thánh Khí trung phẩm, lực lượng có thể so với cường giả Nguyên Thần Cảnh, Thánh Khí hạ phẩm cũng không kém cường giả Thần Thức cảnh bao nhiêu, sáu chuôi đồng thời tiến công, uy thế to lớn, coi như là Điền Phó Đường Chủ cũng phải tạm lánh phong mang!
Đây mới là nội tình chính thức của hắn!
Sở dĩ có tự tin tuyệt đối, ai cũng không sợ, chính là dựa vào có nhiều binh khí như vậy hộ thể.
- Trương Sư cẩn thận...
Không nghĩ tới Trương Cửu Tiêu lại đánh lén, Ngô sư ở một bên tràn đầy sốt ruột, nhịn không được hô lên.
Đối phương xông đường, hắn không thể ra tay, nếu không chẳng khác nào vi phạm quy định.
Phần phật!
Ở trong tiếng la, sáu kiện binh khí kéo lê một đường cong, đâm tới sau lưng của Trương Huyền, người sau như không có phát hiện, như trước giảng bài.
- ... Nội tức rơi vào cơ quan nội tạng, giống như linh tính của binh khí lưu chuyển qua Khí Thai, có chút cùng loại. Binh khí, muốn trở nên càng mạnh hơn nữa, ngoại trừ rèn luyện, chính là rèn luyện linh tính, linh tính trở nên mạnh mẽ, trong đồng cấp tự nhiên cũng trở nên càng mạnh hơn! Đồng dạng Thánh Khí trung phẩm, có thì thực lực Nguyên Thần Cảnh, có thì có được thực lực Xuất Khiếu cảnh, cũng không phải chất liệu tốt, phương pháp rèn luyện chưa đủ, mà là... linh tính quá yếu!
- Binh khí linh tính yếu, rất dễ dàng bị chủ nhân gạt bỏ, sinh mệnh tiêu tan...
Thanh âm của Trương Huyền vang lên ở trên không trung, linh khí hội tụ, hình thành từng đóa hoa hạ xuống.
Binh khí vốn đâm tới sau lưng, nghe được mấy câu này, tất cả đều ngừng lại, từng cái yên tĩnh lơ lửng ở trên không trung.
- Giết hắn đi...
Đang toàn lực tiến công, không nghĩ tới trực tiếp ngừng lại, sắc mặt của Trương Cửu Tiêu trắng nhợt, chân khí trong cơ thể tuôn ra, lớn tiếng la lên.
Những binh khí này, đều là hắn luyện hóa qua, tuyệt sẽ không nhận người khác làm chủ, giờ phút này lại dừng, chẳng lẽ... Binh khí cũng nghe tiết học?
Sư Ngôn Thiên Thụ, không phải chỉ có thể thi triển với Danh Sư sao?
Lúc nào cũng có thể thi triển với binh khí?
Trương Cửu Tiêu cảm thấy sắp điên rồi.
- Là... Là sư giả chi tâm, hữu giáo vô loại...
Trước mắt tối đen, Cẩu Đường Chủ kìm lòng không được lắc lư một cái.
Sư Ngôn Thiên Thụ bình thường, chỉ có thể thi triển với Danh Sư, để cho đối phương bị dạy bảo, chân khí trong cơ thể không tự chủ được dựa theo đối phương nói vận chuyển, tự động trở thành đệ tử.
Giờ phút này, nội dung đối phương giảng giải, ngay cả binh khí cũng nghiêm túc lắng nghe, nói rõ... Dĩ nhiên lĩnh ngộ sư giả chi tâm, hữu giáo vô loại!
Có được loại năng lực này, lại thi triển Sư Ngôn Thiên Thụ, không chỉ Danh Sư, người bình thường, thậm chí sinh vật, binh khí cũng sẽ phải chịu mê hoặc.
- Động thủ cho ta...
Thấy binh khí một mực cứng ở tại chỗ, hô cả buổi cũng không động, da đầu Trương Cửu Tiêu nổ tung, lần nữa gào thét.
Vù vù!
Tiếng la còn không có chấm dứt, trường kiếm Thánh Khí trung phẩm vừa rồi bay ra ngoài, lập tức bay trở về.
Rầm ào ào!
Kiếm Khí rơi xuống, liền bổ hắn bay rớt ra ngoài, lần nữa áp ở trên tường.
- Câm miệng, không thể để cho ta yên tĩnh nghe tiết học sao? Chỉ biết ở chỗ này ồn ào! Nói nhảm nữa, có tin ta quất ngươi cha mẹ nhận không ra hay không!
Hừ lạnh một tiếng, trường kiếm tràn đầy ngạo kiều, thân thể chuyển một cái, lần nữa trở lại sau lưng Trương Huyền, yên tĩnh lơ lửng, giống như học sinh tiểu học nghiêm túc nghe giảng bài, thỉnh thoảng còn lắc lư hai cái, ý bảo bản thân nghe hiểu rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.