Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2218: Trương Huyền VS Thương Cửu Tiêu! (2)




- Rất tốt! Vậy thì bắt đầu đi!
Thấy sĩ khí bốc lên, người người chiến ý như rồng, Cẩu Đường Chủ nhẹ nhàng thở ra.
Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, Danh Sư, lục tinh trở lên chừng mấy vạn, toàn bộ tập hợp người ta tấp nập, coi như là Trương Huyền này thiên phú cao, lực lượng mạnh mẽ, chiến thuật biển người cũng có thể mài cho chết.
- Người nào xuất chiến trước?
- Ta, ta cũng là một phần tử của Danh Sư Đường, ta muốn thay Danh Sư Đường xuất chiến!
Vừa dứt lời, chợt nghe không trung có thanh âm vang lên, một thanh niên thẳng tắp lao đến.
Trương Cửu Tiêu!
Từ Giám Bảo Sư Công Hội chạy tới.
- Ngươi tới, ta an tâm...
Cẩu Đường Chủ gật đầu.
Trương Cửu Tiêu này, là hậu bối của Thánh Nhân Trương gia, cho dù chỉ là bàng chi, nhưng thiên phú mạnh khoáng tuyệt cổ kim, hơn nữa thân là Danh Sư thất tinh, thủ đoạn rất nhiều, chấn phục gia hỏa trước mắt này, tuyệt đối cực kỳ đơn giản!
- Không nên lưu tình, cho hắn biết... Xông đường phải trả giá như thế nào!
Sau khi đáp ứng, liền lặng lẽ truyền âm.
- Đường chủ yên tâm!
Lông mi dựng thẳng lên, khí tức trên người Trương Cửu Tiêu càng ngày càng mạnh, quay đầu nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, ánh mắt nheo lại.
Từ ngày hôm qua nhìn thấy vị này, vẫn để cho hắn nhục nhã... Đã như vậy, vậy chiến một trận giải quyết ân oán đi!
- Danh Sư chiến đấu, có tâm cảnh, phụ tu, sức chiến đấu, giảng bài... Nhiều loại phương thức, ngươi đã tới đây xông đường, vậy thì do ta lựa chọn!
Tiến về phía trước một bước, đi vào địa phương cách Trương Huyền không đến năm thước, Trương Cửu Tiêu sinh ra tự tin đậm đặc.
Thân là con em gia tộc, tuy tâm cảnh hơi có không bằng, nhưng mà phương diện khác, tuyệt đối thuộc về cao cấp nhất, không kém bất luận kẻ nào!
Vị này nếu như dám khiêu chiến, vậy cho hắn biết, thực lực chân chính cùng cường đại.
- Nói!
Chẳng muốn nhiều lời, Trương Huyền gật đầu.
- Ta lựa chọn... Luận võ!
Cười lạnh một tiếng, Trương Cửu Tiêu nói.
Luận võ trực tiếp nhất, cũng nhanh nhất, thân là con em gia tộc, tu luyện qua rất nhiều võ kỹ cao minh, chiến thắng một người thực lực còn thấp hơn hắn, có lẽ không có vấn đề.
- Cửu Tiêu, không thể...
Nghe được vị Danh Sư thiên tài này mở miệng muốn luận võ, vừa nghĩ tới Điền Phó Đường Chủ vừa rồi vị Trương Huyền một chưởng đập bay, đồng tử của Cẩu Đường Chủ co rụt lại, vội vàng mở miệng.
Thực lực của Trương Cửu Tiêu, tuy đồng cấp nổi tiếng, nhưng so với Điền Phó Đường Chủ, còn kém một đoạn rất lớn.
Ngay cả người sau cũng không phải đối thủ, hắn làm sao có thể ngăn cản?
- Đường chủ yên tâm, ta chính là đệ tử của Thánh Nhân Trương gia, tuy tu vi chỉ có Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, nhưng sức chiến đấu lại không chỉ như vậy, nói thật, từ khi đi tới nơi này, ta còn chưa bao giờ chính thức biểu hiện ra thực lực của mình...
Trương Cửu Tiêu cười khẽ.
Từ khi đi vào Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, chưa từng triệt để triển lộ qua sức chiến đấu mạnh nhất, nếu như hôm nay muốn giáo huấn Trương Huyền, vậy phóng thích toàn lực đi!
Ầm ầm!
Trên thân rất nhiều huyệt đạo đồng thời mở ra, một tiếng nổ vang kịch liệt, khí tức cả người liên tiếp kéo lên.
Thời gian nháy con mắt đã đột phá Thánh Vực tam trọng đỉnh phong, đạt đến tứ trọng.
- Trương Cửu Tiêu sớm đã đột phá?
- Xem bộ dáng là lúc trước đã đột phá, chỉ là cố ý áp chế...
- Chưa đủ ba mươi tuổi, thì đến được Thánh Vực tứ trọng, thật là đáng sợ...
- Thiên tài chính là thiên tài, loại thực lực này, khẳng định không phải một Danh Sư lục tinh có thể chống lại!
...
Chứng kiến Trương Cửu Tiêu không có áp chế, thời gian nháy con mắt thì đến được Thánh Vực tứ trọng, tất cả mọi người đều tràn đầy kinh ngạc, sùng bái.
- Trương Sư rất đẹp trai... Ta biết ngay thực lực của Trương Sư lợi hại nhất!
Bờ mông cối xay chẳng biết lúc nào cũng tới đại sảnh, trốn ở góc phòng, hai mắt tràn đầy ngôi sao.
Sớm biết thần tượng của mình bất phàm, không nghĩ tới bất phàm như vậy, còn không có xuất thủ, thanh thế cũng đã làm cho người ta sợ hãi, khiến người ta hưng phấn không thôi.
Vù vù!
Nguyên Thần Cảnh sơ kỳ, Trương Cửu Tiêu ngừng lại, bóp bóp nắm tay, phát ra thanh âm Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~, cổ nghiêng một cái, tràn đầy khinh miệt nhìn về phía thanh niên đối diện:
- Bắt đầu đi!
- Ngươi chuẩn bị xong?
Trương Huyền nói.
- Đúng vậy, nếu như ngươi muốn dùng binh khí mà nói, có thể sử dụng... Ta tự nhiên tay không nghênh đón, yên tâm, ta sẽ đánh ngươi hoài nghi nhân sinh, biết rõ cái gì là cường giả chính thức!
Lạnh lùng cười cười, Trương Cửu Tiêu vận chuyển chân khí, bàn tay tựa như biến thành màu vàng kim óng ánh.
- Binh khí?
Trương Huyền có chút bất đắc dĩ:
- Ta không rảnh cùng ngươi chậm trễ thời gian, ngươi đã chuẩn bị xong, ta sẽ bắt đầu...
Hắn còn có nhiều việc.
Xông đường, cần đối mặt tất cả Danh Sư, còn có đối kháng vô số tổ tiên lưu lại ý niệm trong Danh Sư tháp, không có thời gian nói chuyện tào lao với gia hỏa này.
- Ta cũng không rảnh chậm trễ thời gian với ngươi, nằm xuống cho ta!
Gào thét một tiếng, Trương Cửu Tiêu lăng không dựng lên, bàn tay áp xuống, gào thét mà đến.
- Nằm xuống? Không có hứng thú, ngược lại là ngươi...
Tránh cũng không tránh, Trương Huyền chậm rãi đi về phía trước, ngẩng đầu lên, tiếng như chuông lớn, đột nhiên nổ vang:
- Quỳ xuống!
Ầm ầm!
Như là sấm sét đột nhiên nổ lên, công kích của Trương Cửu Tiêu như gặp khắc tinh, thời gian nháy con mắt tan thành mây khói, mọi người còn không có kịp phản ứng, liền phù phù từ không trung rớt xuống.
Đầu gối uốn lượn, quỳ gối ở trước mặt đối phương, trên mặt tràn ngập phát điên cùng khuất nhục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.