Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2214: Trương Huyền ta, xông đường! (2)




- Vị Trương Huyền kia, ta đã chuyên môn điều tra, các ngươi từng có kinh nghiệm chung một chỗ xuất sinh nhập tử, cảm tình cá nhân rất sâu, thiên hướng đối phương, hoặc làm ngụy chứng, cũng không phải là không được!
Cẩu đường chủ khẽ nói:
- Ngươi vừa mới trở thành Phó đường chủ, muốn lập công, muốn thay thế Điền Thanh, ta có thể lý giải, nhưng vô luận làm chuyện gì, đều cần chứng cứ, biến thành dạng này, để cho ta làm sao không nghi ngờ?
- Ta đối với vị trí Phó đường chủ, không có lòng mơ ước, càng không có gia hại Điền phó đường chủ...
Ngô sư sốt ruột nói.
Không nghĩ tới Cẩu đường chủ lại có thể hoài nghi hắn cố ý hãm hại Điền Thanh.
- Được rồi, chuyện này ta không muốn thảo luận quá nhiều, ta mặc kệ các ngươi tranh giành như thế nào, đấu như thế nào... Cũng không được làm ra sự tình ảnh hưởng thanh danh của phân bộ!
Cẩu đường chủ cắt đứt hắn nói:
- Ta trở thành Đường chủ vượt qua năm trăm năm, Danh Sư Đường ở trong tay ta, dù không có phát dương quang đại, nhưng cũng không có bất kỳ chỗ bẩn, bây giờ sẽ về hưu, không muốn bị người lên án, để cho Tổng bộ tới đây thẩm tra, biến thành trò cười của Danh Sư Đường đế quốc khác!
- Đường chủ, ta thật không phải vì tranh quyền... Vị Trương sư này, tuy cùng ta từng có đồng sanh cộng tử, lại không nghe ta sai khiến...
Không nghĩ tới Cẩu đường chủ mặc kệ thế sự, vừa xuất hiện liền chụp mũ hắn, Ngô sư vội nói.
- Đã đủ rồi! Ta đã nói qua, chuyện hư hỏng của các ngươi, ta không muốn quản, nhưng mà ta không muốn trong Danh Sư Đường chúng ta gây ra mâu thuẫn, để cho người ngoài chê cười!
Thanh âm của Cẩu đường chủ trở nên băng lãnh:
- Ngươi nghe không hiểu ý của ta?
- Ta... vâng!
Ngô sư cắn chặt hàm răng.
- Ân, rõ là tốt rồi, như vậy đi, ngươi phái người mang Trương Huyền tới, nói rõ ràng sự tình, nghe lời thì thôi, không nghe lời, chỉ bằng vào phía dưới phạm thượng, động thủ với Danh Sư thất tinh, liền đủ cả đời không thể xoay mình rồi...
Cẩu đường chủ bàn giao, lời còn chưa dứt, một thanh âm nhàn nhạt vang lên, sau đó cửa phòng đẩy ra, thanh niên chậm rãi đi đến.
- Không cần phái người, ta đã tới...
Đúng là Trương Huyền.
Vốn hắn chỉ muốn tới đây khảo hạch Danh Sư thất tinh, không nghĩ tới nghe được mấy cái này, tức giận sắp nổ tung.
Còn tưởng rằng Cẩu đường chủ này chỉ hồ đồ, mới trọng dụng tiểu nhân như Điền Thanh, không nghĩ tới là một ngu ngốc chỉ biết an ổn quá độ.
- Trương sư...
Ngô sư lại càng hoảng sợ, vẻ mặt sốt ruột.
Từ vừa rồi, hắn có thể nghe ra, Đường chủ đối với vị này rõ ràng không vui, lúc này đi ra, một khi chọc đối phương tức giận, liền không còn đường sống vãn hồi.
- Đường chủ, vị này chính là Trương Huyền hãm hại ta, Viện trưởng Danh Sư học viện của Hồng Viễn Đế Quốc!
Ánh mắt lóe lên, Điền Thanh vội nói.
- Ngươi chính là Trương Huyền?
Ánh mắt của Cẩu đường chủ nheo lại:
- Danh Sư thất tinh thương nghị sự tình, ngươi một lục tinh nho nhỏ, lại có thể ở bên ngoài nghe lén... Thật to gan!
- Ngại ngùng... Lá gan của ta còn chưa đủ lớn, không bằng ngươi!
Trương Huyền lắc đầu.
- Ngươi nói cái gì?
Vỗ bàn một cái, khí tức của Cẩu đường chủ như rồng, mang theo lửa giận.
Hắn là Danh Sư Đường Đường chủ, trấn thủ một phương, đối phương một Viện trưởng học viện nho nhỏ, dám nói như vậy, quả thực mắt không tôn trưởng, vô pháp vô thiên.
- Ta nói cái gì, trong lòng ngươi không rõ ràng sao?
Đối mặt lửa giận của đối phương, Trương Huyền không có chút lo lắng nào, thần sắc hờ hững nhìn qua:
- Ngô sư là cái tính khí gì, ở chung nhiều năm như vậy, ta không tin ngươi không biết... Vị Điền phó đường chủ này, mượn nhờ Độc Sư mưu hại ta, càng ra tay với ta, quản gia của ta... phẩm hạnh kém như thế, không đi điều tra, lại ở nơi đây trách cứ Ngô sư, ngươi là mắt mù, hay suy nghĩ có vấn đề? Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, tại sao có thể có Đường chủ ngu xuẩn như ngươi?
- Trương sư...
Không nghĩ tới Trương sư luôn luôn hòa khí, lại có thể ngạnh kháng Cẩu đường chủ, nói ra lời này, Ngô sư bị dọa sợ sắp điên rồi.
Vốn Đường chủ có ý kiến với hắn, bây giờ có thể nói, không còn chỗ trống vãn hồi.
- Gan chó thật lớn! Danh Sư lục tinh nho nhỏ, bỏ qua quy củ, vũ nhục Danh Sư thất tinh đỉnh phong, dĩ nhiên xúc phạm lễ phép, Đường chủ, hiện tại ta liền để hắn ra công lý, huỷ bỏ tu vi...
Hét lớn một tiếng, Điền Thanh cũng không đợi Đường chủ nói chuyện, bàn tay trảo một cái, lăng không vỗ tới Trương Huyền.
- Ngươi dám...
Ngô sư biến sắc, vội vàng tiến lên đón, muốn xuất thủ ngăn trở công kích của đối phương.
- Không cần...
Lắc đầu, bàn tay của Trương Huyền dựng thẳng lên, nhẹ nhàng vỗ.
Bành!
Điền phó đường chủ còn không kịp phản ứng, liền bị một chưởng đánh bay ra ngoài, dán ở trên tường.
Như đập bay một con sâu cái kiến, Trương Huyền từng bước một tiến về phía trước, ánh mắt như điện, thanh âm càng ngày càng vang dội, sau đó truyền vang toàn bộ Thanh Nguyên Đế Đô.
- Từ Thiên Huyền Vương quốc từng bước đi tới, một đường tung hoành, chưa từng có người dám hãm hại ta, dám nói như vậy với ta!
- Trương Huyền ta, lấy thân phận Danh Sư lục tinh, xin Tổng bộ...
- Xông Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc!
- Không chết... Không ngừng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.