Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2171: Tin tức của Lạc Nhược Hi (1)




Nữ nhân xinh đẹp gặp qua không ít, hơn nữa vừa rồi còn có hai cái thổ lộ... Chỉ là, chưa thấy qua cối xay lớn như vậy... Quả thực có thể dùng làm xe lu.
- Được rồi!
Trương Huyền lười để ý đến, cũng không có gì phải tức giận, tìm người hỏi thăm chỗ ở của Ngô sư, nhấc chân đi tới.
Rời đi không xa, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, vội vàng đi về phía trước.
- Mộc sư!
Một bóng người xuất hiện ở trước mắt, không phải người khác, đúng là Mộc Viên Mộc sư!
Sau khi rời Khâu Ngô Cung, hắn liền trở về Phong Hào Đế Quốc, đáp ứng Ngô sư tới Danh Sư Đường, là định thuận tiện tìm vị này, không nghĩ tới vừa vặn đụng phải.
- Sư thúc...
Thấy là hắn, Mộc sư ôm quyền.
- Ân!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhìn qua:
- Ngươi đột phá đến Thánh Vực tứ trọng rồi hả?
Lúc trước Mộc sư chỉ là Thánh Vực tam trọng, trong cơ thể có lực lượng Kim thuộc tính áp chế, một mực không cách nào đột phá, chỉ có thể duy trì ở trong thất tinh, không nghĩ tới hơn một tháng không gặp, vậy mà đột phá gông cùm xiềng xích, đạt đến Nguyên Thần Cảnh.
- Đúng vậy, nhờ có Dương sư chỉ điểm, mới có hôm nay...
Mộc sư lộ ra vẻ cảm kích nồng đậm.
Ban đầu ở Hồng Viễn Thành, gặp được Dương sư, được chỉ điểm, lúc này mới có hôm nay, nếu không cả đời sẽ đều bị vây ở tam trọng, không cách nào đi ra.
- Không biết... Dương sư có tới Đế Đô không? Ta muốn bái phỏng một chút!
Hàn huyên vài câu, Mộc sư hỏi.
Vị ân nhân này, khiến hắn đi ra tâm lý oán hận, càng hóa giải lực lượng Kim thuộc tính trong cơ thể, có thể đột phá, vẫn muốn tìm cơ hội nói một tiếng cảm tạ, chỉ bất quá đối phương thần long kiến thủ bất kiến vĩ, lần ấy từ biệt, hầu như không có gặp qua.
- Lão sư hành tung phiêu hốt, đều là hắn tìm ta, coi như là ta, cũng không liên lạc được...
Trương Huyền lắc đầu.
Cái thân phận Dương Huyền này, chỉ là một bối cảnh khiến người ta kiêng kị, nếu không hắn vô duyên vô cớ tiến bộ nhanh như vậy, chắc là sẽ bị người ngấp nghé, thậm chí gây chuyện không tốt, còn sẽ bị bắt đi nghiên cứu... Nhưng có vị này tọa trấn, liền không giống, vô luận người nào muốn động thủ, đều phải suy nghĩ thoáng cái, đắc tội một vị có khả năng vượt qua Danh Sư bát tinh, có đáng giá hay không.
Dù sao, loại Danh Sư cấp bậc này, không chỉ thực lực mạnh, càng trọng yếu là, sau lưng còn có chức nghiệp thứ nhất làm chỗ dựa.
Dám đắc tội, thì có thể đối mặt khả năng bị tiêu diệt.
Vu Hồn Sư cường đại không, đáng tiếc, ở trước mặt Danh Sư Đường, như trước đơn giản bị nghiền nát.
Nếu là bối cảnh, tự nhiên không có khả năng thường xuyên lấy ra khoe người, nếu không loại Danh Sư cấp bậc này liền không đáng tiền, bị người phát hiện sơ hở.
- Ta còn nghĩ có thể ở trước khi đi, gặp Dương sư một lần, tự mình nói lời cảm tạ, xem ra... không có cơ hội rồi!
Mộc sư cười khổ lắc đầu.
- Trước khi đi? Mộc sư muốn đi đâu?
Trương Huyền kỳ quái.
Hắn chính là Danh Sư của Thanh Nguyên Phong Hào Đế Quốc, muốn đi đâu?
- Ta khôi phục thực lực, Kim thuộc tính trong cơ thể tiêu trừ, nhớ tới lúc trước Dương sư nói, vì vậy quyết định... trở lại Mộc gia, mặc kệ đối phương xử trí như thế nào, cũng thản nhiên tiếp nhận!
Ánh mắt Mộc sư tràn đầy kiên định.
Trương Huyền giật mình.
Vị Mộc Viên này, là người Thánh Nhân quý tộc Mộc gia, bởi vì ưa thích một nữ tử, để lộ công pháp, bị trục xuất gia tộc, lưu lạc đến nơi đây.
- Đúng vậy! Lá rụng về cội, ta cũng muốn đi trở về, không thể một mực phiêu bạt! Dù không được tha thứ, cuối cùng chết ở chỗ đó, cũng tốt hơn một mực lưu lạc ở bên ngoài!
Mộc sư gật đầu.
Trương Huyền trầm mặc.
Hắn chưa từng có gia tộc, cũng không có trải qua gia tộc, nên không biết loại tình cảm này.
Bất quá, có thể từ trong mắt đối phương, nhìn ra mùi vị quyết tuyệt, tựa hồ coi như Mộc gia xử tử, cũng cam tâm tình nguyện.
- Ta không muốn một mực làm... Đào binh!
Mộc sư cười khổ.
- Đào binh?
- Đúng vậy! Trái gia tộc quy định, tự tiện hành động, chính là đào binh! Tuy lúc ấy không cảm thấy gì, nhưng từ khi rời gia tộc, không có một ngày không hối hận...
Mộc sư lắc đầu.
Nhìn biểu lộ của đối phương, Trương Huyền không biết mở miệng khuyên can như thế nào.
- Trương sư, ta biết rõ ngươi thích Lạc sư, nhưng phải sớm khuyên ngươi vài câu!
Mộc sư nhìn qua.
Vị Trương sư trước mắt này, quan hệ cùng Lạc sư, hắn nhìn ở trong mắt, biết rất rõ ràng.
- Mời nói!
Thần thái của Trương Huyền cung kính.
- Thân phận chuẩn xác của Lạc sư, ta cũng không rõ ràng, bất quá hẳn là cùng Thánh Nhân Lạc gia có liên quan thật lớn... Nếu thật là vị tiểu công chúa kia, trừ khi Dương sư tự mình xuất thủ, nếu không, muốn cưới nàng, khẳng định không dễ dàng như vậy!
Mộc sư nói.
- Ngươi cũng không rõ ràng thân phận của nàng?
Trương Huyền sững sờ.
Lạc sư là vị trước mắt này đưa đến Hồng Viễn học viện, vốn tưởng rằng biết nàng rất nhiều, không nghĩ tới, lại có thể nói như vậy.
- Đúng vậy, ta đã rất nhiều năm không có rời Thanh Nguyên thành, càng rất nhiều năm không có trở về Thánh Nhân quý tộc, không ít chuyện không rõ ràng. Bất quá, Lạc sư trẻ tuổi như vậy, thực lực liền vượt xa ta, hẳn là vị tiểu thiên tài kia của Lạc gia! Không chỉ khống chế bảo vật quan trọng nhất của Lạc gia, còn là huyết mạch tinh thuần nhất... Loại người này, là không thể nào tùy tiện gả cho ngoại nhân!
Mộc sư lắc đầu.
- Ta biết rõ!
Trương Huyền thở dài.
Hắn nghe Hàn Hội trưởng cùng Ngô sư thông báo qua rồi.
Biết rõ muốn lấy Lạc sư rất khó.
Bất quá, hắn không quan tâm.
Thân là Thiên Nhận Danh Sư cùng Thiên Nhận Thánh Giả, có tự tin cùng quyết đoán này.
Quản hắn là ai, dám ngăn trở... nghiền ép là được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.