Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 211: Nổ lò (1)




- Đây là người có vẻ mặt tự tin kia sao?
Khôi phục lại, Hồng Vân đan sư ổn định lại hơi thở.
Người ở trong ngọc tinh tự tin nhìn xa trông rộng, đối với luyện đan có lý giải sâu đậm. Người trước mắt này ủ rũ, mắt đỏ như máu...
Đây là bị người nấu sao?
Luyện đan sư, cả ngày tiếp xúc với dược liệu. Đối với việc bảo dưỡng bản thân thường đặc biệt chú trọng. Bình thường sẽ không để cho mình đặc biệt mệt mỏi rã rời. Hơn nữa... luyện đan sư là chức nghiệp đứng đầu thượng tam phẩm, để ý tới hình tượng và uy nghiêm bản thân. Đã bao giờ thấy một luyện đan sư chính thức đi ra với mắt nhìn như gấu mèo?
Cũng thật không có phong độ.
Không chỉ hắn nghi ngờ, đám người Âu Dương đan sư cũng lộ ra vẻ mặt cổ quái.
Mình thực sự bị người này tranh luận tới thương tích đầy mình? Hận không thể có kẽ nứt để chui vào sao?
Quá mất mặt...
...
Trương Huyền không biết trong đầu mọi người đang miên man suy nghĩ, đi vào gian phòng. Nhìn thấy được hơn mười vị luyện đan sư của toàn bộ Thiên Huyền vương quốc đều đang ở đây, hắn cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
Những luyện đan sư này bình thường đều bận rộn nhiều việc, muốn tập trung đủ, cơ bản không quá dễ dàng. Trước đây để sát hạch cho hắn, đã phải triệu tập trước một ngày, mới có mười người tới. Thế nào ngày hôm nay tất cả đều ở trong này?
Chỉ có điều, tới nhiều luyện đan sư hơn nữa cũng không có quan hệ gì với hắn. Trương Huyền lắc đầu không tiếp tục để ý nữa. Hắn cố kìm nén cảm giác mệt mỏi rã rời trên người, đi vài bước đến trong đại sảnh.
- Âu Dương hội trưởng, đồ ta muốn mua đã tới chưa?
- Đến rồi. Ở đây...
Âu Dương hội trưởng lấy đồ Hồng Vân đan sư vừa tới ra.
Đan dược tam phẩm Phá Âm đan và máu Cự Tê thú tiên thiên.
Tiếp nhận đồ xong, sắc mặt Trương Huyền vui mừng, thu vào chiếc nhẫn trữ vật Hắn lập tức đưa kim phiếu đã chuẩn bị xong ra.
- Từ biệt...
Thấy đối phương kiểm tra xong, không có vấn đề gì, hắn tính rời khỏi đó.
Hắn thật sự quá mệt mỏi. Mấy thứ này đến thật tốt. Hắn mau chóng lấy về cho Triệu Nhã, Viên Đào sử dụng, sau đó là có thể an tâm ngủ một giấc.
- Trương Huyền đan sư khoan hãy đi...
Hồng Vân đan sư kịp phản ứng, đứng dậy.
- Ngươi là ai?
Đang mệt mỏi rã rời ngủ gà ngủ gật, lại thấy có người ngăn cản, Trương Huyền có chút mất hứng.
- Tại hạ Hồng Vân... có một nghi vấn trên phương diện luyện đan, còn muốn hỏi một chút. Mong rằng Trương Huyền đan sư có thể trả lời...
Hồng Vân đan sư nói.
Nhìn xong nội dung trong ngọc tinh ghi chép, hắn đối với người thành công tranh luận đan trước mắt này, đã có bảy, tám phần tin tưởng. Chỉ có điều, hắn vẫn phải trực tiếp hỏi thăm mấy vấn đề, xác nhận có nghi ngờ dối trá hay không.
- Không rảnh!
Trương Huyền bĩu môi một cái:
- Ta cũng không phải lão sư của ngươi. Có nghi vấn gì đi đọc sách đi, tìm ta làm gì? Đi chỗ nào mát mẻ mà đợi...
Nói đùa, không nhìn thấy đang ta vội sao? Ta phải về nhà ngủ. Ai có thời gian trả lời vấn đề của ngươi? Tại sao lại không năng lực quan sát như vậy?
Lại nói... ngươi là ai chứ?
Tùy tiện một đan sư nào có vấn đề cũng hỏi ta, ta còn không mệt chết sao?
Ầm!
Các luyện đan sư trong phòng đều lảo đảo.
Âu Dương hội trưởng thiếu chút nữa bị một cục đờm làm nghẹn chết.
Đại ca, vị này chính là luyện đan sư nhị tinh do phía trên phái tới đặc biệt điều tra ngươi. Ngươi không ngờ lại bảo hắn tìm chỗ nào mát mẻ đợi...
- Khụ khụ!
Cố nén kích động muốn nôn ra máu, Âu Dương hội trưởng liền vội vàng tiến lên:
- Trương Huyền đan sư, vị Hồng Vân đan sư này là luyện đan sư nhị tinh do tổng bộ phái tới...
- Luyện đan sư nhị tinh?
Trương Huyền sửng sốt, liếc mắt thoáng nhìn người trước mắt. Mí mắt đầy mệt mỏi rã rời của hắn nâng lên:
- Được rồi. Có gì cần hỏi thì hỏi đi. Ta còn không có thời gian...
- ...
Âu Dương hội trưởng.
- ...
Rất nhiều luyện đan sư.
Người ta là tới kiểm tra ngươi. Ngươi làm thế nào lại giống như hỏi thăm học tập ngươi vậy? Mấu chốt nhất chính là... ngươi không có thời gian. Vội em gái ngươi sao? Ngươi rốt cuộc có ý thức được tình cảnh khó khăn của mình hay không? Một khi sát hạch không thông qua, đối phương lại có thể loại bỏ thân phận luyện đan sư của ngươi...
Mọi người chấn động kinh ngạc, Hồng Vân đan sư cũng đầy phiền muộn. Nếu không phải mình xem qua đối phương trong ngọc tinh ghi chép, chỉ sợ đã sớm phát điên.
- Ở trong quá trình chế luyện Hồi Tức đan nhất phẩm, bình thường sau khi xuất hiện thành đan, đan dược có tình trạng bị vàng. Ta muốn hỏi một chút, cái này giải quyết như thế nào?
- Đã là luyện đan sư nhị phẩm, cái này cũng không hiểu sao? Hồi Tức đan có thể khôi phục lực lượng tiêu hao của con người. Dược liệu cần chủ yếu là Bạch Tịch thảo. Thứ này toàn thân trắng như tuyết. Khi vừa tiếp xúc với chân khí của con người, sẽ lại biến thành màu vàng nhạt. Đó không phải là bởi vì dược liệu có vấn đề, mà bởi vì chân khí con người có quá nhiều tạp chất. Nếu như là chân khí càng tinh thuần, sẽ không xuất hiện loại tình huống này nữa. Nếu muốn đan dược không bị vàng, rất đơn giản. Thời điểm chế luyện đan dược, thêm một vị Thanh Dương hoa. Thứ này có thể hấp thu tạp chất trong chân khí, có thể khiến Bạch Tịch thảo không thay đổi màu sắc...
Trương Huyền tùy ý khoát tay áo.
Sách màu vàng khiến cho biến nội dung tất cả sách hắn xem được ở tàng thư khố cấp cao và cấp thấp, trở thành trí nhớ của mình, thấu hiểu đạo lí, giải thích đơn giản đến cực điểm. Ngay cả Thiên Đạo Đồ Thư Quán hắn cũng không cần sử dụng, đã có thể thuận miệng chỉ điểm.
Chủ yếu cũng bởi vì đối phương hỏi thăm chính là kiến thức về đan dược nhất phẩm. Nếu hỏi cao cấp hơn một chút, hắn cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
- Thanh Liên hoa làm nguyên liệu thuốc chính chế luyện đan dược, mùi đắng. Thêm vào cam thảo lại dễ dàng nổ lò. Vấn đề này giải quyết như thế nào?
Hồng Vân đan sư nói tiếp.
- Thanh Liên hoa mùi đắng là bởi vì màu vàng phía trên đài sen. Thứ này không có tách dụng đối với luyện dược. Chỉ cần lau đi, cái gì cũng không cần thêm, đan dược sẽ không đắng nữa, ngược lại mang theo vị ngọt. Thêm cam thảo là thừa, tất nhiên sẽ nổ lò.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.