Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2107: Đa tạ lão sư chỉ điểm (1)




Thạch Hạo ở Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, chờ đợi trọn vẹn hai mươi năm, mới tích lũy được lực lượng hùng hồn như thế, còn tưởng rằng đối phương cũng giống như mình, ít nhất cũng mấy chục năm, mới có thể cảm khái thời gian dài, nằm mơ cũng không có nghĩ đến...
Một tháng...
Một tháng...
Dài muội muội ngươi a!
Mới chút thời gian ấy liền tích lũy hùng hồn như vậy, còn nói thời gian dài... Không trang bức sẽ chết sao?
Trái tim của Thạch Hạo càng đau.
Những người khác biểu lộ cũng giống nhau, hận không thể tiến lên điên cuồng đập gia hỏa này một trận.
Quá muốn ăn đòn rồi.
Một tháng cũng cảm thấy dài, còn không bằng đệ tử... đệ tử của ngươi cũng không phải tu luyện, mà là bay a!
Cảm khái một câu, lúc này mới phát hiện vẻ mặt của mọi người, Trương Huyền bất đắc dĩ cười khổ.
Hắn thật là tùy tiện nói, cũng không phải tận lực khoe khoang, không nói đám người Triệu Nhã, Viên Đào được truyền thừa, nói Vương Dĩnh ở bên người, đã là Tòng Thánh đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá. Còn có Lạc Thất Thất, thực lực đã tương đương hắn, cũng đạt tới Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, còn không đột phá, gây chuyện không tốt thật sự có khả năng bị đối phương vượt qua.
Nên hắn nhất định phải dốc sức liều mạng tu luyện đuổi theo đệ tử, không tu luyện, liền rớt lại phía sau... Kỳ thật hắn cũng rất ghen tị, chỉ là nói ra, người khác không tin mà thôi.
Lão sư, cũng không có dễ dàng như vậy!
- Một tháng, liền tích lũy hùng hậu như thế, không biết Tôn sư tu luyện như thế nào? Có thể... thuận tiện lộ ra thoáng chút, để chúng ta học tập hay không?
Cố nén xúc động muốn đập đối phương một trận, Thạch Hạo nói.
Những người khác cũng hiếu kỳ.
Bọn hắn cảnh giới tương đương, tích lũy mấy năm, mấy chục năm, đánh thủng một cái bia đá cũng vô cùng phiền toái, vị trước mắt này, chỉ tu luyện một tháng, liền nhẹ nhõm đánh thủng mười cái, nếu như có thể biết rõ phương pháp tu luyện, khẳng định sẽ tiến bộ rất nhanh.
- Tu luyện như thế nào?
Nghe được hỏi thăm, Trương Huyền nhìn qua:
- Kỳ thật rất đơn giản, chính là ý cảnh! Lấy Khoảnh Hải Công của ngươi làm thí dụ, nghe nói lúc ngươi tu luyện, săn giết Thánh Thú, thu thập thánh dược, đền bù thân thể vốn sinh ra đã kém cỏi, thậm chí còn đi vào dưới mặt đất, lợi dụng dung nham rèn luyện chân khí trong cơ thể... Thoạt nhìn như vậy có thể có tiến bộ, nhưng trên thực tế, muốn được tiến bộ càng lớn, rất khó!
- Khoảnh Hải Công, dốc hết sông biển, thật muốn triệt để lĩnh ngộ bộ công pháp này, nhất định phải quan sát biển rộng bao la, nhận thức thiên địa tự nhiên, tâm cảnh đến, thân thể sẽ trở nên rộng lớn, bao la giống như hải dương!
Vừa rồi ở Tàng Thư Khố, xem qua pháp quyết tu luyện Khoảnh Hải Công, trải qua dung hợp, rõ ràng đồ vật căn bản nhất của bộ pháp quyết này là cái gì.
- Ý cảnh?
Thạch Hạo chần chừ một chút:
- Ta ở trên đảo hoang chờ qua nửa năm, bổ ích không lớn, lúc này mới nghĩ những biện pháp khác, từ ngoài vào trong...
Trong Tàng Thư Khố giải thích về Khoảnh Hải Công, ít nhất mấy nghìn quyển, trong đó cũng nhắc tới ý cảnh, hắn đã từng nếm thử tu luyện, đáng tiếc tiến cảnh quá mức bé nhỏ.
Khoảnh Hải Công, hoàn toàn chính xác cần lĩnh ngộ ý cảnh đặc thù, từ trong ra ngoài mới là phương pháp tu luyện tốt nhất, hắn không cách nào hoàn thành, lúc này mới đảo ngược phương pháp, từ bên ngoài vào trong, may mắn công phu không phụ lòng người, thực lực cũng đạt tới tình trạng siêu phàm thoát tục.
- Ngươi có biết, vì sao mình không thể từ trong ra ngoài không?
Trương Huyền nói.
- Cái này...
Thạch Hạo dừng lại.
Nếu như biết rõ, khẳng định đã sớm học tập, không đến mức vất vả lớn như vậy.
- Ngươi quá muốn phá kỷ lục!
Thở dài một tiếng, Trương Huyền chắp hai tay sau lưng:
- Bởi vì muốn phá kỷ lục, trong lòng lo được lo mất, thậm chí ngay cả dũng khí tham gia một lần khảo hạch cũng không có, một lòng nghĩ, tích lũy đến cao nhất lại tới... Thật tình không biết, cái gì là đỉnh phong? Ngươi bây giờ chính là đỉnh phong sao? Là đỉnh phong mà nói, vì sao ngay cả một ngón tay của ta cũng không phá được?
- Hải Nạp Bách Xuyên, có dung chính là lớn. Tu luyện Khoảnh Hải Công, chú trọng tâm cảnh, không tranh không đoạt, vô dục vô cầu, như vậy mới có thể lĩnh ngộ chân lý... Ngươi quá suy tính có thể vượt qua ghi chép của Phùng Mặc Tiêu Chiến Sư hay không, lòng dạ ngay từ đầu liền nhỏ hẹp, tự nhiên cảm ngộ không đến đại dương rộng lớn!
Trương Huyền thở dài.
Đối phương giao thủ với hắn, trong đầu đã xuất hiện đủ loại thiếu sót, liếc nhìn liền biết, tuy hắn tu luyện Khoảnh Hải Công vững chắc, trên thực tế lại đi nhầm phương hướng.
- Ta...
Thân thể Thạch Hạo cứng ngắc, hai mươi năm vất vả chảy xuôi ở trong đầu, ngày xưa từng màn hiển hiện.
Không biết bao lâu, chậm rãi nhắm mắt lại, Thạch Hạo tiến về phía trước một bước, quỳ gối trên mặt đất:
- Thụ giáo, nếu như không phải Tôn sư chỉ điểm, ta khả năng còn sẽ tiếp tục đi tới, càng ngày càng lệch hướng, cuối cùng thực lực bị hạn chế!
Nhớ lại đủ loại, hắn dĩ nhiên rõ ràng, phương hướng tu luyện quả nhiên phạm sai lầm.
Nếu không phải vị trước mắt này nhắc nhở, cứ đi tới, tuy trong thời gian ngắn có thể khiến thực lực gia tăng nhanh hơn, nhưng về sau muốn tấn cấp cảnh giới cao hơn, trùng kích Nguyên Thần Cảnh, hầu như là không thể nào.
May mắn hiện tại mất bò mới lo làm chuồng, thời gian còn chưa muộn.
- Không cần khách khí, cùng một chỗ trao đổi mà thôi!
Trương Huyền gật đầu.
- Ta ở Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, dừng trọn vẹn năm năm. Năm năm trước, không có cách nào thông qua khảo hạch, năm năm sau, như trước không cách nào thành công, hy vọng Tôn sư có thể chỉ điểm cho ta, là tu luyện sai, hay tâm cảnh chưa đủ?
Một Chiến Sư đi tới trước hỏi.
- Đánh một quyền nhìn xem!
- Vâng!
Một quyền lăng không, chân khí trong người vị Chiến Sư này keng keng rung động.
- Ân!
Bảo đối phương đình chỉ, Trương Huyền nói:
- Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi tu luyện là Chiến Sư Đường Phiên Giang Công! Phiên Giang, Khoảnh Hải, đều thuộc về pháp quyết chân khí vô cùng hùng hậu của Nội Tức Điện, dựa theo tình huống bình thường, tích lũy năm năm, thông qua khảo hạch hẳn là rất đơn giản, nhưng vẫn không thành công, cũng không phải thiên phú của ngươi có vấn đề, mà là... Ngươi là dựa theo Bạch Mặc Chiến Sư lưu lại pháp quyết ở hai nghìn năm trước tu luyện!
- Ngươi... Làm sao biết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.