Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2081: Hình Đường chủ được ăn (1)




Chỉ thấy người trước mắt này, mặt đầy bao lớn, từng cái đều như bướu thịt, trên đầu còn đứng thẳng một cây thịt màu đỏ, thẳng tắp dựng thẳng lên, dài hơn nửa thước, giống như cái... cây xương rồng di động!
Nếu không phải dung mạo không có biến hóa quá lớn, thực hoài nghi vị này là Tâm Ma từ đâu trốn tới... Bộ dáng thật sự quá quái dị!
Chẳng phải xông Tâm Ma thông đạo sao?
Như thế nào giống như vừa bị người đánh, biến thành bộ dạng này?
- Đường chủ!
Liêu Điện Chủ vội vàng tiến lên đón, vẻ mặt tràn đầy bi thống:
- Coi như không thông qua, cũng không nên tự mình hại mình như vậy a...
Tâm Ma thông đạo, là khảo nghiệm nội tâm, khảo nghiệm Linh Hồn, đối với nhục thân không có ảnh hưởng quá lớn, Đường chủ vừa xuất hiện, bộ dáng như vậy... Có phải cảm thấy không có thông qua, có chút nghĩ không ra, thương tâm tự mình hại mình hay không?
- Ngươi...
Hình Đường chủ thiếu chút nữa ngất đi, tức giận gầm lên một tiếng, ngẩng đầu nhìn Trương Huyền cách đó không xa, chỉ vào mình, biểu lộ muốn khóc:
- Tôn sư... Ngươi có thể nói cho ta biết, đây là có chuyện gì sao?
- Ta? Ta làm sao biết?
Không nghĩ tới hắn sẽ hỏi mình, Trương Huyền sững sờ.
- Ngươi thật không biết?
Hình Đường chủ xoay người sang chỗ khác.
Nhìn sang, thân thể Trương Huyền nhoáng một cái, thiếu chút nữa thổ huyết.
Chỉ thấy trên mông đít đối phương, còn có một cái nụ hoa, đỏ tươi ướt át.
- Trên mông đít mọc hoa, trên đầu dài cây xương rồng...
Trương Huyền vò đầu, không rõ ràng đối phương đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, đột nhiên nghĩ đến cái gì, biến sắc, khóe miệng run rẩy:
- Chẳng lẽ... Vừa rồi mở cho hắn không phải là linh tính binh khí, mà là... Thực vật sao?
Khải Linh cho vật phẩm, có thể chia làm Khải Linh cho binh khí cùng Khải Linh thực vật.
Thực vật linh tính có thể sinh trưởng tốt hơn, cành lá càng rậm rạp, một khi tử vong, vô cùng có khả năng toàn bộ thảm thực vật đều héo rũ, tùy thời mất đi sinh mệnh lực.
Không ít dược liệu Thánh Vực đều như thế.
Thật giống như Thánh Vực Bồ Đề Thụ lúc trước, linh tính ngủ say, bề ngoài nhìn lên, tựa như tử vong, làm hại Ngọc Thần Thanh bệ hạ luân phiên tìm người cứu chữa, thiếu chút nữa giết chết đối phương.
Nguyên nhân chính là như vậy, làm sao chăm sóc linh tính, để nó sống tốt, cũng là một loại học vấn cực kỳ cao thâm, đáng giá không ít người nghiên cứu cả đời.
- Không sai... Ta rõ ràng dùng thủ pháp Khải Linh binh khí...
Trương Huyền nhíu mày.
Ở trong khe nguyên thần của đối phương, dùng rõ ràng là thủ đoạn Khải Linh binh khí, không phải thực vật... Như thế nào đột nhiên biến thành thực vật linh tính rồi hả?
Đang trầm tư, chỉ thấy nụ hoa chậm rãi mở ra, tản mát ra mùi vị làm cho người không dám lấy lòng, ngay sau đó cây xương rồng ở trên đầu cũng bắt đầu nở hoa, sinh trưởng bừa bãi, thời gian qua một lát, lại dài một đống lớn, treo ở trên đầu, khiến cả người Hình Đường chủ thoạt nhìn như con tuần lộc.
- Vẫn còn liên tục sinh trưởng, là thực vật linh tính không thể nghi ngờ... Ta hiểu được!
Khóe miệng co lại, đột nhiên nhớ tới một loại khả năng:
- Tuy ta dùng là thủ pháp Khải Linh binh khí... Nhưng thân thể hắn tràn ngập sinh cơ, hiệu quả giống như Khải Linh thực vật... Bởi vậy, trực tiếp thành thực vật linh tính, cho nên mới xuất hiện loại hiện tượng này...
Hắn dùng thủ pháp không sai, nhưng ở trong cơ thể nhân loại Khải Linh, cùng Khải Linh Công Hội là hai chuyện khác nhau.
Công Hội là tử vật, trước lúc Khải Linh một mảnh đen kịt, cái gì cũng không có, mà Nguyên Thần của Hình Đường chủ sức sống tràn trề, so với thảm thực vật sinh trưởng sinh cơ còn nồng đậm, một khi có linh tính, tự nhiên lập tức sinh trưởng tốt...
Trên đầu có cây xương rồng, sau lưng có đóa hoa, ai cũng không biết ta có bao nhiêu bí mật...
Khục khục!
Biết rõ ràng xảy ra chuyện gì, Trương Huyền lộ ra vẻ cổ quái.
Nguyên Thần của Hình Đường chủ cường đại, vừa mới bắt đầu có thể nhẹ nhõm áp chế thực vật linh tính, khiến nó không phát sinh biến hóa, đi vào Tâm Ma thông đạo, chịu công kích, tâm linh thất thủ, lập tức không chịu nổi, lúc này mới xuất hiện cục diện khó có thể khống chế như thế.
Chỉ là... Cái thực vật này rút cuộc là cái gì?
Thoạt nhìn không giống như cây xương rồng, đóa hoa sau lưng cũng không nhận ra được...
Ai, Khổng Sư cũng không đáng tin cậy a!
Hắn chính là dựa theo đối phương nói, không dùng kinh nghiệm của tiền nhân, đi con đường của mình, kết quả, đường còn chưa đi, liền gây ra loại sự tình này...
Rặc rặc! Rặc rặc!
Đang cảm khái, chỉ thấy cây xương rồng cũng nở đầy hoa, chỉ chốc lát kết đầy trái cây lớn như quả táo, đỏ tươi ướt át.
- Đây rốt cuộc là cái quỷ gì?
Nhìn mình bắt đầu kết quả, Hình Đường chủ sắp khóc, vội vã nhìn Tôn Cường.
Tuy không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng nhất định là gia hỏa này Khải Linh cho mình xuất hiện vấn đề.
Nếu không, trước kia sao không ra hoa, không kết quả...
Hết lần này tới lần khác hôm nay bắt đầu?
- Khục khục, đoán chừng là ngươi ăn cái đồ vật gì không sạch sẽ a, được rồi, ta giúp ngươi nhìn xem, có thể giải quyết hay không...
Biết rõ một khi thừa nhận là mình sai lầm, nhất định sẽ bị đối phương đánh chết ngay tại chỗ, Trương Huyền mặt không đỏ hơi không gấp, mở miệng nói.
Kỳ thật cũng không trách hắn, vốn nghĩ rằng để nguyên thần của đối phương càng viên mãn, cường đại một ít, ai ngờ... Nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ làm ra sự tình như vậy.
Đường đường Chiến Sư Đường Đường chủ, toàn bộ Thanh Nguyên đế quốc cũng sắp xếp cao nhất, đầu mọc cây xương rồng, cùng với trái cây thơm ngào ngạt, trên mông đít tràn đầy hoa tươi...
Truyền đi, đoán chừng sẽ lập tức khiến người ta cười đến rụng răng.
- Ăn bậy?
Hình Đường chủ biết rõ hiện tại xoắn xuýt những thứ này vô dụng, đành phải mở miệng:
- Kính xin Tôn sư mau chóng giải quyết giúp ta...
- Tốt!
Ngồi dưới đất, Trương Huyền thi triển năng lực Khải Linh Sư, ý niệm khẽ động, lần nữa đi vào thức hải của đối phương.
Quen việc dễ làm, đi vào trước mặt khe hở, nhìn thoáng qua, Trương Huyền kìm lòng không được ngẩn ngơ.
Chỉ thấy khe hở vừa rồi, lúc này đã hoàn toàn lấp đầy, giống như trải qua một canh giờ, Hình Đường chủ đã cùng thực vật linh tính hoàn mỹ dung hợp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.