Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2000: Đối chưởng (2)




Nhìn một màn này ở trong mắt, đám người Ngô sư lắc đầu.
Bọn hắn nhìn ra, Khâu Ngô Cổ Thánh xuất thủ, là khảo nghiệm Trương Huyền, cả hai căn bản không thể so sánh.
- Cái này...
Thấy thái độ của đối phương kiên quyết, Trương Huyền đành phải nhẹ gật đầu:
- Được rồi!
Nói thật, vừa mới hắn chỉ là ở trong người dùng chân khí suy diễn một lần, còn chưa thi triển qua, nếu như đối phương muốn tỷ thí, vừa vặn có thể kiểm tra uy lực như thế nào, nếu như thật sự không tệ, về sau thời điểm chiến đấu, ngược lại cũng có thể sử dụng.
- Vậy thì bắt đầu đi!
Tượng đá đáp một tiếng, cánh tay đẩy về phía trước.
Ầm ầm!
Còn chưa tới trước mặt, liền làm cho người ta có cảm giác hủy diệt, tựa như vô số Thiên Ma từ trên trời giáng xuống, không chỉ nghiền ép nhục thân, đối với tâm linh cũng có rung động thật lớn.
Đại Bi Thiên Ma Chưởng, không chỉ có công kích vật chất, đối với Linh Hồn cùng Nguyên Thần cũng có hiệu quả công kích tăng thêm.
Nguyên nhân chính là như thế, ở lúc thượng cổ, cũng có danh khí thật lớn, ở trong công pháp Thánh Phẩm trung cấp, cũng tuyệt đối được cho gần phía trước.
- Thật mạnh...
- Khoảng cách xa như vậy, hơn nữa người công kích không phải ta, ta cũng cảm thấy thân thể cứng ngắc, không cách nào đối kháng!
- Đúng vậy, không hổ là Khâu Ngô Cổ Thánh lưu lại công pháp, nếu như có thể học được, thực lực của ta, tuyệt đối sẽ bạo tăng không chỉ một lần!
- Bộ chưởng pháp này, liên lụy lực lượng trên linh hồn, không phải dễ tu luyện như vậy...
...
Cảm nhận được uy lực kia, thân thể đám người Ngô sư đều cứng ngắc, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ.
Quá mạnh mẽ!
Tượng đá thi triển chiêu này, tuy tốc độ không nhanh, cũng không có bất kỳ tinh diệu, lại làm cho người ta cảm giác khó có thể đối kháng, thậm chí Linh Hồn cũng bị nghiền ép.
Đây là rất nhiều Võ kỹ bọn hắn tu luyện đều làm không được.
Đáng sợ!
- Khó trách Cổ Thánh nói khó có thể tu luyện, chiêu này hoàn toàn chính xác không dễ dàng, không biết Trương sư tu luyện như thế nào...
Ngô sư cảm khái.
Bộ chưởng pháp này, đã thoát ly chiêu số đơn thuần, chú ý chính là tinh khí thần, đạt tới một loại cảnh giới, không có nhiều năm tích lũy, thì không cách nào hoàn thành.
Dù Trương sư có thiên phú rất cao, nhưng dù sao tuổi quá nhỏ, lịch duyệt còn bày ở đó, có lẽ không lĩnh ngộ được tinh túy chính thức a?
Rất nhiều tu luyện giả hành tẩu thế gian, lĩnh ngộ hỉ nộ ái ố, để cho tâm cảnh càng thêm viên mãn, không có loại rèn luyện này, coi như thiên phú cao hơn, cũng rất khó lý giải tinh túy của loại Võ kỹ này.
Nghĩ vậy, nhịn không được nhìn sang thanh niên cách đó không xa.
Chỉ thấy lúc này Trương Huyền cũng không sốt ruột xuất thủ, mà chắp hai tay sau lưng, nhìn xéo bốn mươi lăm độ, không biết nghĩ tới chuyện gì, lộ ra tâm tình bi thương.
Giống như mất đi người yêu, lại giống như tận mắt thấy thân hữu qua đời, làm cho người ta có cảm giác di thế độc lập, tràn đầy cô độc.
- Đây là... năng lực của Kinh Hồng Sư!
Đồng tử co rụt lại, Ngô sư nhịn không được kinh hô.
Mặc dù đối phương chỉ đứng ở đó, lại làm cho người ta có cảm giác bi thương sâu tận xương tủy... Đây không phải chỉ là tâm cảnh, càng là một loại kỹ xảo trên linh hồn.
- Kinh Hồng Sư? Đây không phải chức nghiệp chỉ có khiêu vũ mới có thể thi triển ra công kích sao?
Phùng Huân không hiểu.
Kinh Hồng Sư, ở trong ấn tượng của hắn, là chức nghiệp đặc thù mặc quần áo và trang sức hoa lệ, thông qua các loại động tác khiến người ta trầm mê, thông thường đều là nữ tử tu luyện... vị Trương sư này cũng tu luyện?
Hơn nữa, hắn cũng không đổi quần áo, chỉ ngơ ngác đứng ở tại chỗ, làm sao lại là năng lực của Kinh Hồng Sư?
- Kinh Hồng Sư là cần khiêu vũ mới có thể công kích, nhưng nghe nói lý giải đến cảnh giới nhất định, nhất cử nhất động kèm theo say mê hấp dẫn, khiến người ta mê muội... Trương sư, tuy không động, nhưng chỉ cần ngươi nhìn kỹ, sẽ kìm lòng không được cảm nhận được tâm cảnh của hắn, đồng cảm theo...
Ngô sư giải thích một câu, tiện tay chỉ một cái:
- Ngươi xem bọn hắn...
Phùng Huân quay đầu nhìn lại, liền chứng kiến rất nhiều Chiến Sư nhìn về phía Trương Huyền, tâm tình đều bị lây nhiễm, lệ rơi đầy mặt.
- Cái này...
Đồng tử co rụt lại, Phùng Huân hoảng sợ.
Hắn vốn tưởng rằng, Trương Huyền chỉ là trận pháp mạnh mẽ, sức chiến đấu không yếu, nằm mơ cũng không nghĩ đến, đối với Linh Hồn công kích cũng đáng sợ như vậy.
Những Chiến Sư ở sau lưng, tuy đều là Thánh Vực nhất trọng, nhị trọng, nhưng đều có thể vượt cấp chiến đấu, thực lực không giống bình thường, cũng đều tiếp nhận qua Linh Hồn huấn luyện, chỉ nhìn thoáng qua đối phương đã bị lây nhiễm, loại năng lực này, coi như là hắn cũng cảm thấy sợ hãi.
- Mau nhìn, đã bắt đầu...
Đang khiếp sợ, chợt nghe tiếng la của Ngô sư lần nữa vang lên, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Trương sư ảm đạm một lát, bàn tay nhẹ nhàng giơ lên, nghênh đón tiếp lấy.
Động tác của hắn không nhanh, cũng không có bất kỳ hoa lệ, chỉ là đơn giản đẩy ngang, lại cho người ta có cảm giác dời sông lấp biển.
Trong nháy mắt, thật giống như Trương sư hóa thân thành Thiên Ma cực lớn, Linh Hồn nhận lấy nghiền ép, không dám tới ngạnh kháng.
- Hả?
Cảm nhận được khí thế cùng chưởng lực của hắn biến hóa, tượng đá trở nên ngưng trọng, nhíu mày một cái, tốc độ tiến công đột nhiên nhanh hơn.
Bành!
Hai bàn tay va chạm chung một chỗ, lực lượng nổ tung, khí lãng khổng lồ cấp tốc lao ra.
Vèo!
Tượng đá còn không kịp phản ứng, liền lăng không dựng lên, thẳng tắp bay ra ngoài, đâm vào trên một tấm bia đá, rơi vỡ chia năm xẻ bảy.
- Cái này...
- Thực lực giống như, chưởng pháp giống như, cấp bậc giống như... Trương sư một chiêu liền đánh bại Khâu Ngô Cổ Thánh?
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.