Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1998: Đại Bi Thiên Ma Chưởng (2)




- Quả nhiên bổ sung Đại Bi Thiên Ma Chưởng không ít thiếu sót...
Quét một lần, Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
Giống như suy đoán, nhiều bí tịch chưởng pháp như vậy, dung hợp chung một chỗ, quả nhiên để cho Đại Bi Thiên Ma Chưởng lúc trước thiếu sót thiếu đi rất nhiều, lúc trước là hai mươi bảy, hiện tại chỉ có chín.
Nói cách khác, giải quyết xong hơn phân nửa.
Bất quá, Đại Bi Thiên Ma Chưởng này dù sao cũng là pháp quyết cấp bậc cao hơn, mọi người cho thư tịch, tăng thêm lúc trước hắn nhìn qua, vượt qua hơn vạn bản, cũng không có thể giải quyết toàn bộ.
- Xem có thể tu luyện hay không...
Sau khi dung hợp công pháp mới, ở trong đầu nhìn qua một lần, Trương Huyền lắc đầu.
Tuy chỉ còn lại có chín thiếu sót, cách Thiên Đạo công pháp càng ngày càng gần, nhưng thiếu khuyết pháp quyết tu luyện, như trước chưa đủ hoàn chỉnh.
Nói cách khác, địa phương bổ sung thiếu sót, văn tự thông suốt, không có bất cứ vấn đề gì, mà địa phương có thiếu sót, như trước lộn xộn, khiến người ta xem không hiểu.
- So sánh thoáng cái...
Ghi nhớ địa phương bổ sung tốt ở trong lòng, Trương Huyền nhìn về phía bia đá đối ứng, phát hiện như trước không hiểu ra sao, giống như hoàn toàn không có liên quan.
Thật giống như... Cầm lấy đáp án tiêu chuẩn, như trước xem không hiểu đề mục.
- Những văn tự này, giống như cùng công pháp không có quan hệ gì a...
Lại nghiên cứu một lát, vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy xoắn xuýt.
Cho tới nay, chỉ cần là công pháp, bằng vào Thư Viện, đều có thể đơn giản tìm ra thiếu sót, chấn nhiếp người khác, hiện tại cầm lấy đáp án tiêu chuẩn, nhưng xem không hiểu đồ vật trên tấm bia đá... Ngẫm lại cũng cảm thấy phiền muộn.
- Mặc kệ, đã hai canh giờ rồi... Thật sự không được, dùng mười tám cái thiếu sót bổ sung tốt, đến hỏi Khâu Ngô Cổ Thánh, vạn nhất thông qua khảo hạch thì sao?
Xoa xoa mi tâm, Trương Huyền thầm nghĩ.
Có đáp án tiêu chuẩn, cũng không nhìn ra đến cùng xảy ra chuyện gì, hắn cũng bất đắc dĩ, thật sự không được... liền cầm pháp quyết bổ sung tốt mười tám chỗ, tìm vị Khâu Ngô Cổ Thánh kia, vạn nhất đối phương không nghĩ tới nhiều như vậy, trực tiếp cho thông qua thì sao?
Nghĩ vậy đứng dậy, đang muốn gọi Cổ Thánh, đột nhiên ánh mắt khẽ động, rơi vào một góc nhỏ trên bia đá.
Văn tự ở xó xỉnh này, đều là do văn tự Dị Linh Tộc tạo thành, rậm rạp chằng chịt, vốn xem không hiểu là cái gì, nhưng vội vàng đứng dậy, hoảng hốt thoáng cái, làm cho người ta có cảm giác phù văn lắc lư.
Loại cảm giác này, giống như ban đầu hắn ở địa quật, thuộc hạ của Thanh Diệp Vương khắc phù văn đặc thù lên vách tường kia.
- Chẳng lẽ... Không coi những thứ này thành văn tự, mà nhìn thành phù văn?
Trong lòng khẽ động, một tia linh quang đột nhiên xông lên đầu.
Đơn thuần lý giải văn tự mà nói, lấy ra đáp án chính xác so sánh, cũng không có tác dụng, nhưng nếu như coi thành phù văn thì sao?
Ánh mắt khẽ nheo lại, lần nữa nhìn sang.
Trong đầu đã có ý tưởng, rất nhiều văn tự bất đồng, tựa như trồi lên bia đá, tạo thành phù văn kết nối chung một chỗ.
Những phù văn này, như vẽ ra phương pháp chân khí vận chuyển, ở trong người chậm rãi chảy xuôi.
- Tu luyện thoáng cái thử xem...
Biết toàn bộ con đường vận chuyển của công pháp, tinh thần của Trương Huyền khẽ động, chân khí chậm rãi chảy xuôi lên.
Xoẹt zoẹt~! Xoẹt zoẹt~!
Thiên Đạo chân khí bá đạo vô song, huyệt vị trên con đường trong nháy mắt bị giải khai, địa phương xuất hiện thiếu sót, tự động dựa theo công pháp lúc trước dung hợp chính xác vận chuyển.
Toàn thân chấn động đùng đùng.
- Nguyên lai Đại Bi Thiên Ma Chưởng này là tu luyện như thế...
Rất nhanh, chân khí trong người vận hành một chu thiên, hoàn toàn học được bộ chưởng pháp này.
Chưởng pháp này, bởi vì thiếu sót rất nhiều, không có bổ sung thành Thiên Đạo công pháp, cấp bậc không tính quá cao, chỉ là Thánh Phẩm trung cấp, đổi lại Tòng Thánh khác, coi như muốn luyện, cũng khẳng định luyện không được, thậm chí coi như là Thánh Vực tam tứ trọng cũng rất khó học thành.
Nhưng hắn tu luyện Phong Thánh Giải, chân khí trong cơ thể vô cùng vô tận, cộng thêm Thiên Đạo chân khí tinh thuần, phối hợp mười tám chỗ chính xác sau khi sửa chữa, lại có thể cứng rắn để cho bộ chưởng pháp này đạt đến tình trạng tiểu thành.
Tu luyện Võ kỹ chia làm: Nhập môn, tinh thông, tiểu thành, đại thành, viên mãn như ý.
- Nhiều thiếu sót như vậy, tu luyện tiểu thành là được rồi, có cơ hội đi Chiến Sư Đường Chưởng Pháp Điện, tìm kiếm càng nhiều thư tịch, hình thành Thiên Đạo chưởng pháp lại tiếp tục...
Duỗi lưng một cái, đứng dậy.
Bộ chưởng pháp này thiếu sót thật sự quá nhiều, may mắn những thiếu sót này chỉ để cho uy lực của chưởng pháp yếu chút, tu luyện cần chân khí thật lớn, nhưng không có tổn thương thân thể, nếu không chắc chắn sẽ không tu luyện.
- Quá thô ráp rồi...
Thở dài một tiếng.
Cái này có thể là công pháp từ khi hắn bắt đầu tu luyện đến nay, thiếu sót nhiều nhất, ngẫm lại cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
- Trương sư, như thế nào rồi?
Thấy hắn tựa hồ có lĩnh ngộ, đám người Ngô sư vội vàng nhìn lại.
Bọn hắn nghiên cứu thời gian dài như vậy, cũng tổng kết không ít, các loại văn tự đặc thù cũng phiên dịch rất nhiều, đáng tiếc, cho tới bây giờ như trước chẳng được gì.
- Trên tấm bia đá ghi chép một bộ chưởng pháp, ta không chỉ nghiên cứu ra, còn luyện một chút...
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Chưởng pháp?
- Luyện một chút?
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ.
Bọn hắn chỉ thấy một đống văn tự hỗn loạn, vị trước mắt này, không chỉ nhìn ra là chưởng pháp, còn đã luyện thành... Cái ngộ tính này, không khỏi quá nghịch thiên đi!
- Một bộ chưởng pháp? Ngươi đã nhìn ra?
Ầm ầm!
Trương Huyền đang muốn nói chuyện, chợt nghe mặt đất trước mắt nổ vang, pho tượng Khâu Ngô Cổ Thánh từ phía trên không bay đến, trùng trùng điệp điệp rơi trên mặt đất, có chút nghi hoặc nhìn về phía thanh niên cách đó không xa.
Hắn lưu lại khảo hạch, cực kỳ khó khăn, coi như là thiên tài lợi hại nhất trong đệ tử của hắn, muốn xem ra cũng cần tiêu phí ít nhất mấy tháng, bây giờ còn không đến ba canh giờ, liền đã nhìn ra...
Thật sự có ngộ tính cao như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.