Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1987: Hồng Diệp Vương thổ huyết (1)




- Thì ra là thế...
Nghe được giải thích, Trương Huyền bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách!
Lúc trước, hắn liền suy đoán, Thiên Diệp Vương bám vào trong cơ thể Giang Nguyên thực lực quá thấp, nguyên lai chân thân của gia hỏa này bị nhốt ở chỗ sâu nhất của di tích, làm những sự tình này, chỉ là một đạo ý niệm.
- Tuy Nguyên Thần có thể một mình sống sót, nhưng đây là một đạo ý niệm, không có khả năng vĩnh cửu tồn tại... Đoán chừng lúc ấy thời điểm chúng ta bắt lấy Thổ Diệp Vương, gia hỏa này cũng ở đó, chỉ là chúng ta không có phát hiện mà thôi...
Trong lòng khẽ động, nghĩ đến một loại khả năng.
Nguyên Thần là có thể một mình còn sống, nhưng một đạo ý niệm sẽ không có năng lực cường đại như vậy.
Thiên Diệp Vương này vô cùng có khả năng giấu ở trên thân Thổ Diệp Vương lẫn vào Tĩnh Viễn Thành Độc Điện.
Chẳng qua khi ấy không nghĩ tới chuyện này, nên không phát hiện cái gì.
Về sau gia hỏa này phát hiện mình chỉ nhận được một cái giới thiệu, không phải là địa đồ, chẳng biết lúc nào tiềm nhập trong cơ thể Giang Nguyên, ngụy trang đi theo sau lưng nhóm người mình.
Hy vọng từ trên người bọn họ biết rõ bí mật địa đồ.
Nếu như không phải nguyên nhân này, khẳng định đã sớm xuất thủ giết bọn chúng.
- Ngươi biết tin tức địa đồ, thứ này đến cùng ở đâu?
Thấy hắn trầm tư, Hồng Diệp Vương không nghi ngờ gì, nhịn không được hỏi.
- Địa đồ có lẽ ở trong tay gia hỏa gọi là Trương Huyền!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Trương Huyền?
Hồng Diệp Vương lắc đầu:
- Đoạn đường này Thiên Diệp Vương cẩn thận quan sát, tuy gia hỏa này có rất nhiều thủ đoạn, cũng có không ít ý tưởng xuất kỳ bất ý, nhưng có lẽ không biết tin tức địa đồ, nếu biết rõ, sẽ không bị nhốt ở trong Thiên Cung, đến bây giờ còn không ra được!
Trương Huyền kia, tuy thoạt nhìn rất lợi hại, trên thực tế chỉ là một ít tiểu thông minh, tiểu kỹ xảo mà thôi, hẳn là không có địa đồ.
Nếu không, căn bản không cần trải qua nhiều nguy hiểm như vậy, đã sớm trực tiếp đi vào chỗ sâu trong di tích rồi.
- Thật sự là hắn không biết tin tức địa đồ, nhưng mà địa đồ lại thật ở trong tay hắn!
Trương Huyền gật đầu.
- A?
Hồng Diệp Vương không hiểu.
- Gia hỏa này đã nhận được Ngô Dương Tử truyền thừa, trong đó có địa đồ, nhưng hắn không được giới thiệu mà Thiên Diệp Vương cướp đi dùng Cổ Thần ngữ ghi lại di tích... Vì vậy, căn bản xem không hiểu, vốn không rõ ràng lắm địa đồ này cùng di tích có quan hệ ra sao, tự nhiên không có lấy ra!
Trương Huyền giải thích nói.
- Cái này...
Hồng Diệp Vương sững sờ.
Điểm ấy ngược lại là hắn không nghĩ tới.
- Tin tức này ngươi từ đâu lấy được?
Dừng lại một chút, Hồng Diệp Vương vội nói.
- Những ngày này, ta lẫn vào nhân loại, chuyên môn đi Hồng Viễn Danh Sư Học Viện, chuyện này nghe ngóng rất rõ ràng, tuyệt không sai được!
Trương Huyền nói.
- Nếu như vậy, ngược lại là thật sự có khả năng...
Ánh mắt Hồng Diệp Vương tỏa ánh sáng:
- Nếu như tin tức này là thật, chờ đi ra ngoài, ta sẽ báo cáo Thanh Điền Hoàng, cho ngươi ngợi khen! Tốt rồi, ngươi trước chờ ở đây, ta phá vỡ trận pháp do gia hỏa này bố trí, bắt ra...
- Trước không vội... mặc dù ta biết địa đồ có thể sẽ ở trong tay Trương Huyền, nhưng mà hắn để ở nơi đâu, có mang ở trên thân thể hay không lại không xác định, dù sao nơi đây nguy hiểm, hắn lại là Danh Sư Học Viện Viện trưởng, một cái địa đồ nghiên cứu không hiểu, lưu lại Học Viện cũng rất bình thường...
Vội vàng ngăn cử động của hắn, Trương Huyền tiếp tục mở miệng.
- Hả?
Hồng Diệp Vương ngẩn người.
Đối phương nói không sai, nếu như không biết địa đồ này cùng di tích có quan hệ, biết rõ đi vào di tích cửu tử nhất sinh, vô cùng có khả năng sẽ lưu lại Học Viện, thật như vậy thì phiền toái.
- Ta xem không bằng như thế này, không phải Thiên Diệp Vương đã nhận được giới thiệu di tích dùng Cổ Thần ngữ ghi lại sao? Không bằng chúng ta lấy ra, coi đây là mồi nhử, dụ dỗ đi ra...
Trương Huyền nói.
- Dụ dỗ đi ra? Làm như thế nào?
Hồng Diệp Vương nhíu mày.
Nếu có thể làm được, lúc trước bọn hắn khẳng định liền làm, cũng không chờ tới bây giờ.
- Thánh Nhân quý tộc, có thể thông qua đặc tính huyết mạch, tìm được thân nhân cốt nhục thất lạc nhiều năm, hai thứ này nếu như đều là Cổ Thần ngữ viết, hoàn toàn có thể lợi dụng tính chung, lẫn nhau hấp dẫn... Những ngày này ta ở Danh Sư Học Viện, đã học được loại phương pháp kia, chỉ cần ngươi cho ta bản giới thiệu di tích, ta có thể cam đoan, tìm ra vị trí cụ thể của địa đồ...
Trương Huyền gật đầu nói.
- Sự tình Thánh Nhân quý tộc, ta nghe nói qua... Nếu quả thật có loại bí pháp này, liền thật tốt quá...
Hồng Diệp Vương nhẹ gật đầu, cổ tay khẽ đảo, lấy ra một cái hộp ngọc:
- Đây là bản di tích kia, Thiên Diệp Vương trước thả ở chỗ của ta!
Thiên Diệp Vương chui vào trong cơ thể Giang Nguyên, tự nhiên không có khả năng đặt thứ này ở trên người mình, nên để lại cho hắn.
- Tốt!
Trương Huyền đưa tay tiếp nhận hộp ngọc, nhẹ nhàng mở ra, cúi đầu nhìn lại, ánh mắt kìm lòng không được phát sáng.
Bên trong có một quyển sách, thoạt nhìn cũ kỹ không chịu nổi, cùng địa đồ lúc trước từ trong tay Ngô Dương Tử lấy được kia, bộ dáng cực kỳ tương tự, hẳn là xuất xứ giống nhau.
Ngón tay nhẹ nhàng đụng một cái, trong đầu lập tức nhiều hơn vô số tri thức.
Văn tự cùng trên bản đồ viết, quả nhiên giống nhau, tối nghĩa khó hiểu, khiến người ta nhìn không ra rút cuộc là cái gì.
- Cẩn thận nghiên cứu mà nói, có lẽ có thể nghiên cứu ra một ít nội dung...
Đây là một quyển sách, phía trên có giới thiệu thiếu sót, chỉ cần nghiên cứu mà nói, có lẽ có thể hiểu rõ một ít nội dung, bất quá... Hắn biết lúc này không phải là thời điểm nghiên cứu.
Tiện tay khép hộp ngọc lại, lần nữa nhìn qua:
- Là như vậy, thi triển bí pháp này, cần bố trí một đại trận thất tinh đỉnh phong, ngươi cũng biết, ta lý giải trận pháp xa xa không bằng ngươi, một lát nữa chỉ sợ còn phải phiền toái ngươi hỗ trợ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.