Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1974: Ngươi là Thiên Diệp Vương (thượng) (2)




- Nhanh nằm xuống...
Ngô sư biến sắc, vội vàng hét lớn.
- Một cái phong nhận mà thôi, xem ta chém...
Một vị Trưởng lão của Vân Hư Học Viện lơ đễnh, nhẹ nhàng cười cười, lòng bàn tay nhiều ra một cây búa to, mãnh liệt bổ tới.
Rầm ào ào!
Lực lượng của Cự Phủ cực kỳ to lớn, vừa tiếp xúc phong nhận, không có tạo thành chút trở ngại, bị thiết cắt thành hai đoạn, vị Trưởng lão kia còn không có kịp phản ứng, bàn tay cùng thân thể đã bị cắt thành hai nửa.
- Cái gì...
Mọi người không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh.
Nhất là Ô Thiên Khung, thiếu chút nữa ngất đi.
Vị Trưởng lão này sử dụng binh khí, người khác không biết, nhưng hắn biết rất rõ ràng, ở trong Linh Khí tuyệt phẩm cũng được cho đỉnh phong... binh khí lợi hại như thế, ở trước mặt phong nhận thậm chí ngay cả nửa cái hô hấp cũng không thể chịu đựng...
Không khỏi quá kinh khủng đi!
- Ngay cả không gian cũng bị cắt ra...
Hàn Hội trưởng khẽ quát một tiếng, không dám do dự nữa, vội vàng nằm rạp trên mặt đất.
Phong nhận thiết cắt, tuy thoạt nhìn cùng bình thường không có gì khác nhau, nhưng thần thức không cách nào xuyên thấu... Nói cách khác, phía trên cùng phía dưới của phong nhận, đã là hai cái không gian.
Vù vù!
Mọi người nằm xuống, phong nhận lướt qua đỉnh đầu, làm cho người ta có cảm giác lông tơ dựng đứng, toàn thân Trương Huyền cứng ngắc, động cũng không dám động.
Dù nhục thể của hắn đạt đến Thánh Khí, nhưng đối mặt phong nhận quỷ dị như thế, chỉ sợ vẫn không chịu nổi một kích, nên cẩn thận cho thỏa đáng.
Két...
Phong nhận xẹt qua trên đầu, mọi người vừa nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy tránh thoát nguy hiểm, chợt nghe đại môn ở sau lưng lần nữa mở ra, ngay sau đó một đạo phong nhận chém xéo quét tới.
- Nguy rồi!
Một đạo phong nhận khiến cho bọn hắn thiếu chút nữa chết ngất, hai đạo đồng thời tới, còn ngăn cản thế nào?
Bất quá, sự tình còn chưa kết thúc, hai cái đại môn còn lại cũng mở ra, lại có hai đạo phong nhận từ góc độ khác nhau bắn tới, phong tỏa địa phương đám đông có thể tránh né.
- Không được, tiếp tục như vậy, sớm muộn gì sẽ bị giết chết...
Ngô sư nhịn không được mở miệng.
Tuy bọn hắn phân tán ra, vẫn có thể tránh được phong nhận công kích, nhưng kèm theo số lượng càng ngày càng nhiều, uy lực càng lúc càng lớn, sớm muộn gì cũng sẽ bị chém giết.
Nói cách khác... tiểu viện trước mắt này, so với trước còn muốn đáng sợ hơn!
- Đi bên này...
Rõ ràng nguy cơ, Trương Huyền vội vàng tìm được thiếu sót, hô một tiếng, dẫn đầu phóng ra.
Mọi người theo sát phía sau.
Không lâu sau, đi vào một tiểu viện khác.
Cái tiểu viện này, cũng có trận pháp quỷ dị, bất quá không phải phong nhận, mà là cạm bẫy, thật vất vả mới chạy trốn được, giống như vừa rồi, một vị Danh Sư Trưởng lão vĩnh viễn lưu lại.
Một đường đi về phía trước, lại xông qua hai tiểu viện, lần nữa tổn thất hai người, mọi người đứng ở trước một tiểu viện không lớn, tranh thủ thời gian cơ quan còn chưa phát động, không ngừng thở hổn hển, từng cái khuôn mặt trắng bệch.
Từ khi đi vào Thiên Cung đến bây giờ, không có bao lâu, lại liên tiếp chết bốn vị Chiến Sư, bốn vị Trưởng lão... So với tất cả cửa khẩu lúc trước cộng lại cũng không bằng, mọi người nhịn không được trầm mặc.
- Tiếp tục như vậy mà nói, nhất định là tiểu trận pháp vô cùng vô tận, chúng ta không cẩn thận đều sẽ chết ở chỗ này...
Hàn Hội trưởng nhịn không được nói.
Mọi người gật đầu.
Hắn nói không sai, trước mắt vô số tiểu trận pháp tầng tầng lớp lớp, căn bản không biết đầu cuối ở đâu, tiếp tục đi tới, sẽ chỉ càng ngày càng nguy hiểm, một cửa chết một hai cái, bọn hắn tổng cộng chỉ hai mươi mấy người, qua không được mấy cửa, đoán chừng đều sẽ bàn giao ở đây rồi.
- Vậy làm sao bây giờ?
Tất cả mọi người đều nhìn qua.
- Trận pháp càng lợi hại, cũng phải có người chủ trì mới được, nếu không sẽ như nước không nguồn, cây không rễ! Hiện tại sở dĩ chúng ta bị động như vậy, là vì Dị Linh tộc kia đang chủ trì trận pháp, nếu như có thể tìm được đối phương, đánh chết, trận pháp sẽ tự động phá giải...
Hàn Hội trưởng nói.
Không ai chủ trì trận pháp, tựa như Vô Cương Giới, Hắc Yên Trần Sa lúc trước, tuy nguy hiểm, nhưng chỉ cần tìm đúng phương pháp, có thể nhẹ nhõm rời đi... Mà cái trước mắt này, mỗi một tiểu viện đều có trận pháp quỷ dị, không có mục tiêu lao vào mà nói, chẳng khác nào không ngừng rơi vào cạm bẫy, vĩnh viễn không có khả năng chạy ra.
- Hàn Hội trưởng nói không sai, biện pháp tốt nhất là chém giết Hồng Diệp Vương!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Bây giờ bọn hắn đang ở ngoài sáng, đối phương ở trong tối, rất rõ ràng nhìn ra tung tích của bọn hắn, khởi động trận pháp, một mực bị động như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị giết sạch!
- Hồng Diệp Vương?
Mọi người nhìn qua.
- Ân, người kia là một trong Thanh Điền thập đại Vương giả, xếp hạng thứ hai Hồng Diệp Vương, so với Ngọc Diệp Vương, Thạch Diệp Vương càng thêm đáng sợ!
Trương Huyền giải thích nói.
- Thanh Điền nhất mạch ta xem qua thư tịch tương quan, là một chi nhánh của Dị Linh tộc, trong đó thập đại Vương giả, lấy Thiên, Hồng, Ngọc, Thạch, Hỏa Thượng Ngũ Vương vi tôn... Nếu như vây khốn chúng ta là Hồng Diệp Vương, chỉ sợ rất khó chạy ra... Hơn nữa coi như chính diện gặp gỡ, đoán chừng cũng không phải là đối thủ!
Da mặt của Ngô sư co rút.
Thân là Danh Sư của Thanh Nguyên Danh Sư Đường, đối với Dị Linh tộc trong phạm vi quản hạt biết rất rõ ràng, Thanh Điền thập đại Vương giả, từng cái đều đáng sợ đến cực điểm, đều không phải thế hệ dễ dàng.
- Rất có tự mình biết mình nha... Hắc hắc!
Ngô sư vừa dứt lời, chợt nghe thanh âm lúc trước vang lên lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.