Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1940: Tuyệt học (2)




Mặc dù Khổng Sư là Vạn Thế Chi Sư, nhưng cũng không phải Thánh Nhân trời sinh, mà là từng bước một đi đến cảnh giới như thế, bởi vậy lúc còn trẻ cũng đã bái rất nhiều lão sư.
Hắn còn như thế, những người khác có cái gì có thể xoắn xuýt.
- Tiền bối nói cũng không sai!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền cười cười:
- Bái tiền bối làm sư cũng không phải là không thể được, chỉ là muốn truyền thụ ta dạng tuyệt học gì, có thể trước biểu thị một chút, để cho ta nhìn xem, cũng tốt trong lòng hiểu rõ, động lực học tăng thêm.
- Cũng tốt!
Bóng người nhẹ gật đầu.
Thu đệ tử, truyền thụ tuyệt học, cũng phải trước hết để cho bọn hắn chứng kiến cường đại, mới có thể cam tâm tình nguyện.
Thật giống như mua đồ, trước nghiệm hàng vậy.
Tuy cái này thoạt nhìn có chút chất vấn uy nghiêm của hắn, nhưng mà niên đại lâu rồi, hắn không cho thấy thân phận, có thể lấy tuyệt học chính thức thuyết phục đối phương, mới là tốt nhất.
Hai tay chắp sau lưng, nói lên tuyệt học của mình, bóng người lộ ra tự tin cường đại, mơ hồ mang theo một cỗ khí thế vô địch.
- Tuyệt học của ta là một loại thân pháp, gọi Hành Giả Vô Cương, tổng cộng ngũ trọng, tu luyện tới viên mãn mà nói, có thể bỏ qua không gian gông cùm xiềng xích, dùng thời gian ngắn nhất tới bất kỳ địa phương nào muốn đi!
- Hành Giả Vô Cương?
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Tuy còn không có gặp qua bộ thân pháp này, nhưng nghe tên mang theo mùi vị khinh thường thiên địa, đã biết rõ cực kỳ đáng sợ.
Khó trách nơi đây gọi là Vô Cương Giới, chỉ sợ đúng là dùng để khảo nghiệm tâm trí của tu luyện giả!
Chỉ có thế hệ thiên phú cao tuyệt, mới có thể ở trong vòng ba ngày, phát hiện khác thường, tìm tới nơi này! Nếu như Trương Huyền không có Thiên Đạo chân khí mà nói, muốn phát hiện chỉ sợ cũng rất khó.
- Đúng vậy, thiên địa có giới hạn, Hành Giả Vô Cương. Muốn học tập thân pháp cao nhất sâu, trong lòng đầu tiên phải bỏ đi giới hạn hạn chế của lãnh thổ quốc gia! Trong lòng vô biên, mới có thể tung hoành ngang dọc, không chịu trói buộc.
Bóng người thản nhiên nói.
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Thật giống như kiếm chiêu tu luyện tới cực hạn, là vô chiêu, câu nệ ở chiêu thức, chỉ là hạ đẳng nhất.
Tuyệt học chính thức đều là vô chiêu thắng hữu chiêu.
Dù còn chưa gặp qua Hành Giả Vô Cương, nhưng đối phương vừa mới nói câu đầu tiên, đã khiến cho hắn cảm thấy mênh mông uyên bác.
- Ngươi đã muốn nhìn, ta để cho ngươi mở mang kiến thức!
Nhìn ra thanh niên khiếp sợ, biết rõ đối phương kiêu ngạo cùng tự tin đã bị triệt để đánh nát, bóng người nhẹ nhàng cười cười.
Vù vù!
Không thấy được thân thể có động tác gì, thân ảnh lại đột nhiên biến mất, sau một khắc đã xuất hiện ở địa phương ngoài mấy ngàn mét.
- Thật nhanh...
Đồng tử của Trương Huyền co rụt lại.
Tốc độ của đối phương, mắt thường căn bản thấy không rõ lắm, đã không kém thuấn di nhiều rồi... tuy Thiên Đạo thân pháp cũng rất lợi hại, nhưng mà tới so sánh, quả thực chậm giống như ốc sên.
Đương nhiên cũng không phải nói Thiên Đạo thân pháp không bằng đối phương, mà là đẳng cấp quá thấp.
Hiện tại hắn tu luyện, chỉ là một đường sưu tập pháp quyết trụ cột tổng kết thành, ngay cả công pháp Thánh Phẩm cũng không có đạt tới, không bằng đối phương cũng là tình hữu khả nguyên ( *theo như tình lý).
Vù vù!
Đang khiếp sợ, thân ảnh đi xa của đối phương lần nữa nhoáng một cái, xuất hiện ở trước mắt, chớp mắt ngoài mấy ngàn mét, chốc lát trở về, thật giống như thân thể tại nguyên chỗ không động, tốc độ cực nhanh, vượt ra khỏi khả năng suy nghĩ.
- Có bằng lòng học tập hay không?
Bóng người cười cười.
Thân pháp này của hắn, quán tuyệt cổ kim, ngay cả Khổng Sư năm đó cũng than thở ba phần, hắn không tin có người có thể cự tuyệt.
- Thân pháp này quả nhiên không tệ, chỉ là...
Không có trả lời hắn, chần chừ một chút, thanh âm của Trương Huyền có chút dừng lại.
- Chỉ là cái gì?
Bóng người nhíu mày.
- Chỉ là cảm giác còn có mấy chỗ thiếu sót, để cho nó thoạt nhìn cũng không phải hoàn mỹ như vậy...
Trương Huyền nói.
- Thiếu sót? Nói khoác mà không biết ngượng! Chỉ bằng thực lực của ngươi, cũng có thể nhìn ra vấn đề trong thân pháp của ta?
Không nghĩ tới thanh niên trước mắt lại có thể cuồng vọng như thế, bóng người phất tay, tràn đầy không vui.
- Thứ nhất, vừa rồi thời điểm ngươi hành động, tuy tốc độ rất nhanh, khiến người ta thấy không rõ lắm, nhưng nếu như không có đoán sai, hẳn là chân khí dắt sợi!
Không để ý tới phẫn nộ của hắn, Trương Huyền nhìn lại:
- Làm như vậy rất đơn giản, chính là trước để chân khí di động đến địa phương mình muốn đi, sau đó, thân thể như con rối bị dây kéo, trong nháy mắt đi vào trước mặt. Tốc độ cực nhanh, nhưng mà có thiếu sót, đó chính là một khi bị người phát hiện huyền bí, chặt đứt liên tuyến, vô cùng có khả năng khiến bản thân di động đến địa phương không thể dự đoán. Thời điểm cùng người đối địch, xuất hiện loại tình huống này, rất dễ dàng bị người chém giết ngay tại chỗ...
- Thứ hai, chiêu này tiêu hao chân khí cực kỳ lớn! Tuy trong thời gian ngắn có thể tránh né công kích, đi vào một địa phương an toàn, nhưng chân khí không đủ mà nói, trực tiếp tiêu hao hầu như không còn, đồng dạng thành thịt cá, lúc đối chiến thi triển, chẳng những không thể đưa đến hiệu quả đánh bại địch giành chiến thắng, ngược lại càng dễ gặp được nguy hiểm!
- Thứ ba, tốc độ nhanh như vậy, đối với nhục thân yêu cầu cũng cực cao, ngươi trước mắt là trạng thái linh hồn, không bị ảnh hưởng, nhưng mà nếu như nhục thân, không có cấp bậc Thánh Phẩm trở lên, muốn làm được hầu như không thể nào. Mà có được nhục thân như Thánh Khí, thực lực bản thân lại mạnh mẽ như thế nào? Ngươi có pháp quyết tu luyện đối ứng không? Không có mà nói... Cái thân pháp này lại có ý nghĩa gì?
- Ngươi...
Nguyên bản không thèm để ý chút nào, nghe được lời của hắn, sắc mặt bóng người đột nhiên biến đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.