Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1934: Thật lớn a! (2)




Rất nhiều Trận Pháp Sư Công Hội, đều bố trí một ít trận pháp có thể khống chế nhiệt độ, có lẽ đại môn này chính là loại tình huống đó.
Lúc trước mọi người ở bên ngoài cảm thấy khó có thể thừa nhận, mà tiến vào trong, vô cùng có khả năng xúc động cơ quan đặc biệt nào đó, nhiệt độ trở nên thích ứng, mới có loại cảm giác này.
- Có khả năng...
Nghe giải thích, mọi người đồng thời nhẹ gật đầu.
Tuy cảm thấy chỉ bằng vào trận pháp khiến cho nhiệt độ chênh lệch lớn như vậy, có chút khó tin, nhưng người lưu lại di tích, không biết là cường giả cảnh giới cao bao nhiêu, làm ra loại trận pháp này cũng không gì đáng trách.
Dù sao chịu hạn chế bởi tu vi, bọn hắn cảm thấy không thể lý giải, cũng không đại biểu không thể hoàn thành, giống như Trương viện trưởng dùng nước tiểu phá giải phong ấn vậy.
- Đây không phải trận pháp...
Mọi người gật đầu, đang muốn tiếp tục tiến lên, chợt nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên, nói chuyện không phải Ngô sư, cũng không phải Trương Huyền, mà là Lạc Nhược Hi luôn luôn trầm mặc.
- Không phải trận pháp, vậy là cái gì?
Thấy nàng nói khẳng định như thế, mọi người kỳ quái nhìn qua.
- Là vận dụng không gian!
Lạc Nhược Hi nói.
- Không gian?
Mọi người nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
- Giống như không gian gấp và Không Gian giới chỉ, cái đại môn này đi thông một không gian khác, dùng phong ấn lúc trước che lấp, không thuộc về một không gian, tự nhiên làm cho người ta cảm giác không giống nhau!
Lạc Nhược Hi nói.
- Đi thông một không gian khác?
Tất cả mọi người cảm thấy toàn thân chấn động, tràn đầy kinh hãi.
Liên lụy đến trận pháp, tất cả mọi người có thể rõ, bay lên không gian đã có chút khó có thể hiểu.
Tiền bối lưu lại di tích, lại có thể liên lụy đến phương diện này, nên cường đại ra sao?
- Nghe nói, Thánh Vực cửu trọng có thể lĩnh ngộ Không Gian Pháp Tắc, bố trí không gian gấp, để cho sinh mệnh tiến nhập trong đó, cũng không cảm thấy buồn bực... Chẳng lẽ, chủ nhân di tích, dĩ nhiên đạt tới loại cảnh giới này?
Ngô sư xiết chặt nắm đấm.
Thân là Danh Sư thất tinh thượng phẩm, biết rõ rất nhiều bí mật, Thánh Vực cửu trọng, tuy thưa thớt, nhưng cũng xem qua thư tịch tương quan, biết rõ đáng sợ.
Cường giả cảnh giới như thế, vật lưu lại đối với bọn họ mà nói, có thể ngộ nhưng không thể cầu, nhưng tùy tiện một cơ quan, một cái trận pháp, liền không phải là bọn hắn có thể lý giải.
Lạc Nhược Hi lắc đầu, không khẳng định, cũng không phủ nhận câu trả lời của hắn.
- Thánh Vực cửu trọng mới có thể lý giải Không Gian Pháp Tắc?
Trương Huyền mở trừng hai mắt.
Nói thật, tin tức này với hắn mà nói, thật là rung động.
Ở Phong Thánh đài, hắn tiến nhập qua một không gian gấp, cũng để cho Thiên Nghĩ Phong Mẫu thu lấy, nói như vậy... Cái chỗ kia là Thánh Vực cửu trọng cường giả lưu lại?
Khổng Sư ngay lúc đó, mới vừa vặn đột phá, tất nhiên không phải tự tay bố trí, vô cùng có khả năng khi đó, thì có loại cường giả cấp bậc này đi theo ở sau lưng, trung tâm đi theo.
Lấy nhân cách mị lực cùng năng lực đặc biệt của Khổng Sư, thu phục mấy tùy tùng thực lực mạnh hơn hắn, không khó lắm.
- Lần trước vừa tới Danh Sư Học Viện công khai tiết học, nhìn thấy Lạc Nhược Hi, nàng đi trong đám người, nhưng không có một lần va chạm, giống như nắm không gian trong tay...
Một cái ý nghĩ xông ra, bất quá cười khổ lắc đầu:
- Điều đó không có khả năng! Nàng bất quá là Danh Sư lục tinh, thực lực coi như mạnh mẽ hơn ta, cũng mạnh không đi nơi nào, đoán chừng là một loại bí pháp đặc thù...
Xem hết thư tịch trong Danh Sư học viện, biết rõ Danh Sư Đại Lục này, không chỉ có thể chất đặc thù, còn có huyết mạch, rất nhiều gia tộc lợi hại, dựa vào lực lượng huyết mạch, thúc giục bí pháp, uy lực to lớn, vượt xa Võ kỹ.
Nguyên nhân chính là như thế, Thánh Vực quý tộc mới khiến người ta sợ hãi, không dám vi phạm như thế.
Trong lòng nghi hoặc, nhịn không được nhìn về phía nữ hài:
- Ngươi sao có thể xác định, đây không phải trận pháp, mà là không gian?
Đám người Ô Thiên Khung cũng nghi hoặc nhìn qua.
Hoàn toàn chính xác, liên lụy không gian, thật sự quá thâm ảo, thật sự khiến người ta khó có thể lý giải.
- Rất đơn giản, các ngươi nhìn về phía trước sẽ biết...
Lạc Nhược Hi mở trừng hai mắt, chỉ về phía trước.
Mọi người ngẩng đầu, quả nhiên thấy sau khi xuyên qua đại môn, tình cảnh trước mắt thay đổi.
Đằng sau đại môn, là một mảnh núi cao liên miên chập chùng, liếc nhìn không tới cuối, phía trên đều là thảm thực vật xanh biếc, khí tức ôn nhuận truyền tới, làm cho người ta cảm giác đã cách xa Hỏa Nguyên Thành, đến một thành thị tựa như mùa xuân.
- Đây là... Không gian gấp? Thật lớn a...
Trương Huyền ngẩn ngơ.
Từ lần đầu tiên thấy Thiên Nghĩ Phong Sào, gặp qua vài không gian gấp, thậm chí mình còn có một cái... Nhưng lớn như vậy, đừng nói chưa thấy qua, nghe cũng không có nghe qua.
Không gian gấp của hắn, đường kính mấy trăm mét cũng không tệ rồi, cái này còn dung nạp núi lớn, sông lớn... Nhìn không tới cuối, quá kinh khủng!
Phải biết rằng không gian gấp càng lớn, áp lực ở ngoại giới lại càng lớn, tính ổn định sẽ càng kém...
Lớn như vậy, đến cùng làm sao làm được?
- Không đúng, đây không phải không gian gấp, mà là... Không gian trận pháp!
Đang khiếp sợ, chợt nghe thanh âm của Hàn Hội trưởng vang lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hắn chau mày, thân thể cứng ngắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.