Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1927: Ngũ Dương Nhận Mộc (1)




- Đập chết?
Trương Huyền lại càng hoảng sợ, vội vàng nhìn ở dưới Kim Nguyên đỉnh, quả nhiên thấy phía dưới ngổn ngang lộn xộn nằm một đống Dị Linh tộc.
Đại bộ phận đều chỉ có Thánh Vực nhất trọng, chỉ có một gia hỏa thân hình cao lớn, đạt đến tứ trọng, dù vậy, cũng ngăn không được Kim Nguyên đỉnh toàn lực trùng kích, liền biến thành bánh thịt, dính sát trên mặt đất, giống như tờ giấy.
- Còn chưa tránh ra...
Thấy Kim Nguyên đỉnh nói xong vẫn còn ở trên một đống thi thể, Trương Huyền nhướng mày.
- Vâng!
Lô đỉnh vội vàng nhảy ra, Trương Huyền cúi đầu đếm, quả nhiên giống như lúc trước thấy, một cái không thiếu.
Đám người kia, nằm mơ cũng không nghĩ đến lực lượng cuồng bạo sẽ phản xung xuống, bị công kích, vốn đã bị thương, còn chưa kịp đào tẩu, đã bị Kim Nguyên đỉnh biến lớn ập xuống đập chết, ngẫm lại cũng đủ bi thúc.
Bất quá, chết rất nhanh, rất kiên quyết, không có gì thống khổ.
- Vốn còn muốn bắt lấy hỏi thăm, bọn hắn vào bằng cách nào, cái đại môn này là cái gì... bây giờ làm sao hỏi?
Xoa xoa mi tâm.
Trận pháp phản chấn năng lượng, phá hủy toàn bộ kiến trúc trong di tích không nói, Kim Nguyên đỉnh sống sờ sờ đập chết toàn bộ, còn thẩm vấn thế nào?
- Tử Diệp Vương, đám người kia, ngươi có nhận thức không?
Chần chừ một chút, tinh thần câu thông Thiên Nghĩ Phong Sào.
Thần thức của Tử Diệp Vương quét một cái, thanh âm lập tức truyền tới:
- Thiếu chủ, những Hóa Phàm nhất trọng kia ta không biết, bất quá, tứ trọng chính là... một trong Thượng Ngũ Vương, Hỏa Diệp Vương!
- Hỏa Diệp Vương?
Trương Huyền ngẩn ngơ.
Đường đường Thanh Điền thập đại Vương giả, được xưng một trong Thượng Ngũ Vương Hỏa Diệp Vương, mới xuất hiện đã bị trực tiếp đập chết, ngay cả một câu cũng không nói... Không khỏi quá bi thúc a!
- Vâng, Hỏa Diệp Vương có thể điều khiển nhiệt lượng, điều khiển hỏa diễm, ở loại địa phương cực nóng này, có thể triển khai sức chiến đấu vượt xa người thường, so với Thánh Vực tứ trọng đỉnh phong còn muốn khủng bố... Các ngươi là làm sao giết hắn?
Tử Diệp Vương tràn đầy ngạc nhiên.
Thượng Ngũ Vương, từng cái đều người mang tuyệt kỹ, thực lực cường đại, Thiếu chủ giết chết, nghe khẩu khí, cũng không biết là người nào... Ngẫm lại cũng đủ bi ai.
Tính đến trước mắt, hình như là thập đại Vương giả, trong tay hắn, đã hao tổn trọn vẹn sáu cái.
Gia hỏa này quả thực chính là khắc tinh của Thanh Điền Hoàng tộc.
- A, trong lúc vô tình giết chết...
Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.
Nếu như đối phương đã bị chết, nghĩ nhiều như vậy cũng không có tác dụng, bàn tay trảo một cái, lấy xuống Không Gian giới chỉ, quét một lần, cũng không phát hiện manh mối hữu dụng gì, lúc này mới nhìn về phía mọi người:
- Tuy nơi này sụp... Nếu thật là di tích mà nói, có lẽ có thể tìm được cái gì, chúng ta trước xem bốn phía một chút đi!
Coi như sụp xuống, nơi này có lẽ cũng có một ít đồ vật có thể phân biệt tồn tại, nếu như đám người lão Viện trưởng đã từng tới, hoàn toàn có thể dò xét rõ ràng.
- Ân!
Mọi người gật đầu, đồng loạt bay đi bốn phía.
- Ngươi không đi xem sao?
Thấy nữ hài còn đứng ở tại chỗ bất động, Trương Huyền nhìn qua.
- Nếu có cái gì, khẳng định cũng bị những Dị Linh tộc này vơ vét hết!
Lạc Nhược Hi lắc đầu:
- Những người này đồng thời tập trung ở đây, có lẽ cùng đại môn này có quan hệ, có lẽ, chúng ta như trước chưa đi vào di tích chính thức a...
- Cái này...
Trương Huyền sững sờ, lần nữa nhìn về phía nữ hài, tràn đầy bội phục.
Không hổ là cường giả từ đại gia tộc đi ra, nhãn lực cùng kiến thức đều không giống bình thường.
Hoàn toàn chính xác, nơi đây nếu như là di tích mà nói, nhiều Dị Linh tộc như vậy, cũng không có khả năng hao hết tâm Lực, công kích phong ấn trên đại môn, hơn nữa coi như nơi này còn sót lại bảo vật, đoán chừng cũng ở trong Không Gian giới chỉ mình cầm a.
Không có khả năng lưu lại, để cho hậu nhân tới đây tìm kiếm.
Quả nhiên, không lâu sau mọi người đều bay trở về.
- Chỗ kiến trúc này, đường kính chỉ có vài trăm thước, là tu kiến ở trong một nham động, đã không còn có cái gì nữa, bất cứ dấu vết gì cũng không lưu lại...
Ngô sư đi vào trước mặt, lắc đầu.
Trải qua hơn hai canh giờ tu dưỡng điều chỉnh, thực lực của hắn đã khôi phục lại đỉnh phong, thần thức càn quét, coi như phế tích đầy đất, cũng có thể kiểm tra cực kỳ rõ ràng, sẽ không lưu lại bất luận bỏ sót gì.
- Không cần tìm nữa, nếu như đoán không sai, huyền bí có lẽ ở trong đại môn này!
Trương Huyền khoát tay.
Mọi người đồng thời đáp một tiếng, nhìn về phía đại môn trước mắt.
Đại môn không tính quá lớn, dài rộng đều chừng năm mét, bao phủ ở trong phong ấn, thỉnh thoảng tản mát ra nhiệt lượng làm cho lòng người kinh hãi, khó có thể tới gần.
- Lúc trước thời điểm lực lượng xông tới, ta nhìn lướt qua, những Dị Linh tộc kia đều đang công kích phong ấn này, tựa hồ như muốn mở ra!
Trương Huyền giải thích nói.
Hắn không dám nói là Vu Hồn thấy, chỉ có thể nói là năng lượng xông qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.