Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1901: Tìm phiền toái (1)




- Tôn Tấn là một trong các Luyện Khí Sư thực lực mạnh nhất của Công Hội, thu rất nhiều đệ tử, cũng có rất nhiều tùy tùng, ta chỉ là một học đồ, hơn nữa bị khu trục, là không có tư cách mang ngươi gặp hắn...
Nghe được Trương Huyền muốn trực tiếp đi gặp Tôn Tấn, trung niên nhân chần chừ một chút nói.
Hỏa Nguyên Thành Địa Hỏa phong phú, Luyện Khí Sư cùng Luyện Đan Sư đều có địa vị cực cao, không phải bất luận kẻ nào muốn gặp là có thể gặp, nhất là Luyện Khí Sư như Tôn Tấn, đạt đến lục tinh đỉnh phong trở lên.
- Không có tư cách? Yên tâm, ta dẫn ngươi đi gặp hắn!
Hừ một tiếng, hỏi rõ ràng vị trí của đối phương, Trương Huyền đi tới.
Hỏa Nguyên Thành Luyện Khí Sư Công Hội rất phồn hoa, toàn bộ đại sảnh chất đầy binh khí bán ra cùng tu luyện giả mua sắm binh khí, không ít Luyện Khí Sư nhất tinh, nhị tinh, chịu trách nhiệm tiếp đãi, để cho người đến đây trở nên càng trật tự.
Dọc theo đại điện đi chốc lát, đi vào một đại sảnh rộng lớn, đang định đi vào, hai vị Luyện Khí Sư tứ tinh liền đi tới trước, nhận ra trung niên nhân ở đằng sau, tất cả đều lộ ra cười lạnh.
- Ta cho là người nào, đây không phải Tống Chân, học luyện khí hơn 20 năm nhưng vẫn là học đồ sao? Như thế nào, chưa từ bỏ ý định, còn muốn tới khảo hạch lần nữa?
- Khảo hạch nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng, cũng không phải không có khảo hạch qua! Phế vật chính là phế vật, lại đến bao nhiêu lần cũng không thể cải biến bản chất!
Trên mặt hai người tràn đầy khinh miệt, rất hiển nhiên, sự tình của trung niên nhân bọn hắn đã biết được.
- Ta...
Nghe được hai người cười nhạo, sắc mặt của trung niên nhân Tống Chân trở nên trắng, muốn nói cái gì, cuối cùng thủy chung nói không nên lời.
- Tốt rồi, không cần ngươi ngươi ta ta, lập tức xéo đi, lão sư căn bản không muốn gặp ngươi, coi như tiếp tục tới đây cũng vô dụng!
Một cái trong đó khoát tay áo, khuôn mặt không kiên nhẫn.
Tống Chân đang muốn giải thích, chỉ thấy Trương Huyền giơ tay, cắt đứt hắn nói, nhìn lại:
- Không phải hắn muốn gặp thầy của các ngươi, là ta! Bảo Tôn Tấn ra nghênh tiếp!
- Để cho lão sư nghênh đón? Ngươi tính là thứ gì!
Nghe được thanh niên tuổi không lớn kia khẩu khí như thế, lại để cho lão sư của bọn họ ra nghênh tiếp, Luyện Khí Sư tứ tinh canh giữ ở cửa hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt tràn đầy cười nhạo.
Lão sư hắn thân phận gì, coi như là Hỏa Nguyên Thành thành chủ muốn gặp, cũng phải sớm đưa lên bái thiếp, gia hỏa trước mắt này thoạt nhìn chỉ 20 tuổi, lại có thể nói khoác mà không biết ngượng, để cho thầy hắn nghênh đón, quả thực không biết trời cao đất rộng.
- Ta đếm ba tiếng, lập tức rời đi, nếu không tin ta đá văng ngươi ra hay không?
Một vị Luyện Khí Sư khác nhướng mày.
Nhìn biểu lộ của hai người, căn bản không có tính toán để cho hắn đi vào, Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu:
- Nếu như hắn không đi ra, ta tự mình tiến vào.
Nói xong, không để ý tới hai người ngăn ở phía trước, đi nhanh vào trong.
Hắn đường đường Danh Sư Học Viện Viện trưởng, coi như đi gặp Danh Sư thất tinh, đối phương cũng không dám ngăn ở bên ngoài.
- Càn rỡ! Ngươi muốn làm gì?
Thấy hắn cứng rắn đi vào, hai vị Luyện Khí Sư tứ tinh sắc mặt đồng thời biến đổi, vội vàng ngăn ở phía trước, bàn tay khẽ đảo, lực lượng tuôn ra, muốn động thủ.
Bất quá, công kích còn không có phát ra, liền cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ lao tới.
Bành bành!
Thân thể hai người đồng thời bay ra ngoài, nặng nề ngã trên mặt đất, sắc mặt đỏ bừng, phun ra máu tươi.
Hai người này nhìn qua, liền biết là loại cáo mượn oai hùm đã quen, bình thường ra vẻ với một ít người thân phận thấp, vì vậy Trương Huyền cũng không lưu thủ, chân khí trong cơ thể vừa để xuống, khiến cho đối phương trọng thương.
Luyện Khí Sư tứ tinh, bất quá Kiều Thiên cảnh, coi như là hắn tùy tiện thả ra chân khí cũng ngăn không nổi.
- Không tốt, có người xông vào!
Giùng giằng đứng dậy, một vị Luyện Khí Sư tứ tinh lên tiếng rống to.
Thanh âm rất lớn, lập tức vang dội toàn bộ Công Hội đại điện.
- Xông vào? Xảy ra chuyện gì?
Vô số người ánh mắt đồng loạt nhìn qua.
Không để ý tới những thứ này, thần sắc của Trương Huyền hờ hững tiếp tục đi vào trong.
Tống Chân vốn tưởng rằng vị trước mắt này, sẽ đi tới nơi này tìm phương pháp giải quyết tình huống bản thân, không nghĩ tới trực tiếp xông vào, sợ tới mức rụt cổ một cái, chần chừ một chút, cắn răng một cái, theo chặt ở phía sau.
Bất kể nói thế nào, đối phương cũng là vì hắn mới xông vào, thân là người trong cuộc, làm sao có thể lui về phía sau?
Thấy hắn đuổi kịp, cũng không nói nói nhảm gì, Trương Huyền hài lòng nhẹ gật đầu.
Tuy không ưa loại sư giả giả dối kia, muốn xuất thủ giải quyết, nhưng vị sau lưng là người trong cuộc, nếu như sợ đầu sợ đuôi mà nói, với hắn mà nói cũng tương đối phiền toái.
- Dám xông vào Công Hội! Muốn chết!
- Nhanh ngăn gia hỏa này lại!
Nghe được tiếng la của vị Luyện Khí Sư tứ tinh kia, trong phòng lập tức tuôn ra sáu bảy trung niên nhân.
Đều mặc trường bào Luyện Khí Sư, đại bộ phận đều là tứ tinh, ngũ tinh, những người này vừa xuất hiện, liền chắn ở trước hai người, không nói hai lời, các loại công kích nhao nhao hạ xuống.
Hỏa Nguyên Thành Luyện Khí Sư Công Hội, địa vị tôn quý, không phải là người nào muốn xông cũng có thể xông, nếu như không ngăn lại, về sau còn có thể diện gì, vì vậy những người này căn bản không có suy nghĩ nhiều, trước bắt lại nói sau.
- Đánh trống reo hò!
Thấy bọn họ trực tiếp xuất thủ, Trương Huyền cười lạnh một tiếng, cũng không nói chuyện, chắp hai tay sau lưng, tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Bành bành bành bành!
Mọi người đến đây công kích, toàn bộ bay ra ngoài, lực lượng công kích càng mạnh, té càng nặng, từng cái sắc mặt trắng bệch, máu tươi điên cuồng phun.
Luyện Khí Sư ngũ tinh, đã đạt tới Hóa Phàm bát trọng, cửu trọng, thực lực như thế, thậm chí ngay cả tư cách để cho hắn xuất thủ cũng không có, đã bị đánh bay, Tống Chân ở sau lưng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy.
Lúc trước đối phương một chỉ bắn rơi trường kiếm trong tay hắn, đã biết rõ thực lực không kém, chỉ là không nghĩ tới đáng sợ như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.