Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1893: Chớ khẩn trương, chọc vào thoáng một phát là tốt rồi! (1)




Hàn Hội trưởng thật sự có chút phát điên.
Hắn làm sao cũng nghĩ không thông, tại sao những học sinh này lại tin tưởng Viện trưởng không đáng tin cậy kia như vậy.
Bất kể nói thế nào, hắn cùng với tất cả mọi người ở chung hai ngày hai đêm, phối hợp không nói thân mật khăng khít, cũng có ăn ý... Dựa theo tình huống bình thường, coi như người khác muốn bọn hắn công kích, bằng vào cảm xúc cũng sẽ do dự thoáng một phát...
Kết quả, không có chút dừng lại nào, trực tiếp đánh bay...
Quả thực không phải nghe lời, mà là tin phục mù quáng rồi!
Nhất là vừa rồi, hắn còn nói, một khi gia hỏa này tìm tiết điểm không đúng, tất cả mọi người sẽ tuẫn táng, như trước làm việc nghĩa không được chùn bước...
Này bằng với đặt tính mạng ở trong tay thanh niên tuổi không lớn kia, không chần chờ chút nào... Coi như là Viện trưởng cũng không có tín nhiệm như vậy a!
Quả thực chính là tín đồ tử trung rồi.
Giùng giằng từ trong đá vụn đứng lên, lần nữa nhìn qua không trung, chỉ thấy trận kỳ trong tay Trương Huyền đã thoát ly bàn tay, thẳng tắp bay về phía một tiết điểm.
- Đã xong...
Đồng tử co rụt lại.
Tiết điểm này hắn cân nhắc qua, là địa phương lực lượng vô cùng mãnh liệt, vô cùng cuồng bạo, một khi trận kỳ ắm vào, chẳng những không thể thổ lộ lực lượng, chỉ sợ còn sẽ triệt để kích nổ.
Không nghĩ tới Hàn Tự hắn anh hùng cả đời, cuối cùng lại chết ở nơi đây, hơn nữa bị một gia hỏa không hiểu quy củ, cứng rắn đùa chơi chết... Ngẫm lại cũng cảm thấy run rẩy, bi thúc không thôi.
Ầm ầm!
Ngay thời điểm lòng tràn đầy đau thương, cảm thấy không còn gì lưu luyến, lực lượng phía dưới cuối cùng tích góp đầy, mãnh liệt bộc phát ra.
Ô...Ô...n...g!
Chấn động kịch liệt, để cho đại địa bắt đầu sôi trào, rất nhiều học sinh đứng ở bên cạnh hố, từng cái đứng không vững, đồng loạt ngã trên mặt đất, ngay cả đám người Ngô sư cũng sợ hãi.
- Lần này giống như so với trước càng thêm hung mãnh...
Đồng tử co rụt lại, sắc mặt Hàn Hội trưởng khó coi, trong ánh mắt tràn đầy không thể tin được.
Lần này phía dưới vọt tới lực lượng, so với trước cường đại hơn gấp bội, phong ấn phía trên tựa hồ tùy thời bị xé rách đến vỡ nát.
Nếu như lúc trước thì có lực lượng khổng lồ như vậy, đừng nói hắn ngăn cản không nổi, coi như tăng thêm hai vạn học sinh, cũng không có bất kỳ tác dụng.
Đến cùng xảy ra chuyện gì? Vì sao lực lượng lại đột nhiên tăng nhiều như vậy?
- Đã xong...
Hàn Hội trưởng lộ ra tuyệt vọng.
Lúc trước ngăn cản loại lực lượng này, liền hao tốn vô số tinh lực, hiện tại cuồng bạo như thế, không cần nghĩ, phong ấn khẳng định ngăn không nổi, lực lượng khổng lồ sẽ bộc phát ra phạm vi mấy nghìn dặm, nổ thành bột mịn.
Đang cảm thấy không có bất kỳ hy vọng, tất cả mọi người sẽ chết ở chỗ này, chỉ nghe Trương viện trưởng nhướng mày nói.
- Ngoan, chớ khẩn trương, chọc vào thoáng một phát là tốt rồi!
Kèm theo hắn nói, tốc độ của trận kỳ đột nhiên nhanh hơn, thẳng tắp đâm tới các tiết điểm đã xác định tốt.
Vù vù!
Chân khí cùng tiết điểm tiếp xúc, phong ấn vốn tùy thời sẽ nổ tung, như chó săn bị đạp đuôi, không hung mãnh như lúc trước, ba một tiếng, bình tĩnh trở lại, ôn nhu giống như một vũng nước trong.
Ngay sau đó, tiết điểm nổ vang, một đạo lực lượng hùng hậu thẳng tắp vọt tới bầu trời, giống như khí cầu bị đâm phá, khí lãng khổng lồ, tựa hồ muốn vạch phá bầu trời.
- Cái này... Giải quyết xong?
Toàn thân cứng ngắc, Hàn Hội trưởng dùng sức xoa mắt.
Tiết điểm này không phải chỗ lực lượng cuồng bạo hung mãnh nhất sao? Sao trận kỳ cắm xuống, lực lượng liền thuận lợi toả ra, đạt đến hiệu quả lúc trước nghĩ cũng không dám nghĩ?
Không chỉ hắn là loại vẻ mặt này, Lưu Mặc vừa rồi bay rất xa, thật vất vả trở về cũng trợn mắt há hốc mồm.
Không dùng trận bàn, địa hình cũng không nhìn, nắm trận kỳ tiện tay cắm xuống... khí lưu cuồng bạo liền ngừng, ngươi dùng thật sự là kỹ xảo trên trận pháp sao? Ta học trận pháp nhiều năm như vậy, sao cảm thấy chưa từng nghe nói qua còn có loại thao tác này?
Vội vàng quay đầu nhìn lại đám học sinh phía dưới, chỉ thấy bọn hắn không có chút kinh ngạc, giống như đã sớm biết Viện trưởng sẽ nhẹ nhõm ngăn lại lực lượng cuồng bạo.
Hắn cùng lão sư Hàn Hội trưởng, dùng hai ngày hai đêm cũng không có giải quyết, người ta tới đây hơn mười phút, tùy tiện dùng trận kỳ cắm xuống... Liền xong...
Chẳng lẽ, lúc trước gia hỏa này nói hai người bọn họ đần... Cũng không phải châm chọc, mà là lời nói thật?
Tràn đầy phiền muộn, liền nhìn thấy Trương Huyền từ trên không trung từng bước một đi xuống, ngừng lại ở trước mặt rất nhiều học sinh.
- Chư vị hai ngày nay khổ cực rồi, tai hoạ ngầm ở nơi đây đã triệt để giải quyết, nhanh về nghỉ ngơi khôi phục thể lực đi!
- Đa tạ Viện trưởng!
- Ta biết ngay, không có sự tình Viện trưởng không giải quyết được!
- Lúc trước Hàn Hội trưởng kia còn lời thề son sắt nói cái gì mình là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, thoạt nhìn cũng chả có gì đặc biệt!
- Người càng không có thực lực, càng giỏi khoác lác, ngươi xem Viện trưởng của chúng ta, lợi hại như vậy, từng nói khoác qua sao?
- Đúng vậy, Viện trưởng thật sự là quá khiêm tốn...
...
Nghe được Viện trưởng chính miệng thừa nhận, vấn đề đã giải quyết, tất cả mọi người phía dưới đồng thời xôn xao, từng cái kích động đến sắc mặt đỏ lên, trực tiếp khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu khôi phục.
Hai ngày không ngủ không nghỉ, cũng làm cho bọn hắn hao tổn rất lớn, thậm chí không ít đều bị trọng thương.
Bất quá, cũng không tính nghiêm trọng, chỉ cần cho thời gian, có thể khôi phục rất nhanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.