Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1890: Trương Huyền phá phong ấn (thượng) (2)




Thấy hắn muốn tìm trận kỳ thất tinh đỉnh phong, rõ ràng cho thấy muốn thí nghiệm tiết điểm, tóc gáy Lưu Mặc nổ lên, mãnh liệt đi vào trước mặt.
Gia hỏa này đến cùng có biết nguy hiểm hay không?
Hắn cùng lão sư nghiên cứu hai ngày hai đêm, cũng không dám xác định, không dám thí nghiệm, hắn thì ngược lại, mới đi đến chừng mười phút liền muốn tiến lên... Phía dưới còn có hơn hai vạn Danh Sư, ngươi không muốn sống, chẳng lẽ những người khác cũng không quan tâm?
Bọn hắn gặp qua không ít Viện trưởng, đều lấy đệ tử làm trọng, gia hỏa này thì ngược lại, quả thực chính là người điên... Còn không có làm rõ ràng liền đi về phía trước, Hồng Viễn Học Viện sao lại tuyển ra viện trưởng hố hàng như vậy?
- Chôn cùng, ngươi suy nghĩ nhiều... Các ngươi hai ngày hai đêm tìm không ra tiết điểm, không phải công lao, mà là đần! Ta tự nhiên sẽ không giống các ngươi!
Lắc đầu, Trương Huyền không để ý tới đối phương nữa, đi vào trước hố.
- Viện trưởng...
Chứng kiến hắn đi tới, rất nhiều học sinh trấn thủ ở trước hố nhao nhao đứng dậy, từng cái tràn đầy sùng bái.
- Ân, mọi người khổ cực rồi!
Trương Huyền gật đầu.
- Vì Nhân tộc phục vụ...
Mọi người đồng thời gật đầu.
- Lão sư... Không thể để cho gia hỏa này hồ đồ!
Thấy hắn đi vào trước mặt phong ấn, Lưu Mặc sốt ruột, nhịn không được nhìn về phía lão sư cách đó không xa.
- Yên tâm đi, nếu tiết điểm dễ dàng tìm thấy, chúng ta tiêu phí công phu lớn như vậy, nghiên cứu hai ngày hai đêm, cũng chỉ phỏng đoán ra năm chỗ khả nghi, hắn vừa tới, làm sao có thể tìm được?
Hàn Hội trưởng lắc đầu, đối với Trương Huyền có thể tìm được tiết điểm, căn bản không tin tưởng.
Cũng khó trách, hắn thân là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, vì áp chế lực lượng cuồng bạo, nghiên cứu thời gian dài như vậy, cũng không có mặt mày, một Trận Pháp Sư lục tinh, làm sao có thể liếc mắt liền phát hiện vấn đề?
- Thế nhưng... Ta sợ hắn cái gì cũng không hiểu, liền lỗ mãng thí nghiệm, một khi tính sai, rất dễ dàng dẫn ra họa lớn...
Lưu Mặc vội nói.
- Không cần phải gấp, tìm kiếm tiết điểm cần có thời gian, tìm được tiết điểm, muốn dẫn xuất lực lượng cuồng bạo ra, cũng cần có thời gian, chờ hắn xác định, muốn động thủ, lại ngăn cản vẫn kịp!
Khoát tay áo, Hàn Hội trưởng như nắm trí châu trong tay.
- A... Là đệ tử lỗ mãng!
Nghe nói như thế, Lưu Mặc nhẹ nhàng thở ra.
Cũng đúng, tìm tiết điểm cần có thời gian, sau khi tìm được, coi như muốn kích hoạt, cũng cần có thời gian, tất cả mọi người đều là đại nhân vật, không cần phải hiện tại trở mặt.
Chỉ cần phát hiện hắn tìm được tiết điểm, thời điểm muốn kích hoạt, ngăn cản là được rồi.
- Ân, Trương viện trưởng này, ta nghe nói qua không ít sự tích, đối với trận pháp vô cùng có thiên phú, coi như là một nhân tài! Bất quá, tuổi còn rất trẻ, quá lỗ mãng rồi, bất quá... Người trẻ tuổi cần vấp phải trắc trở nhiều, mới biết được thế giới to lớn, trận pháp thâm ảo, không phải chỉ biết một chút da lông, là có thể tùy ý vọng ngữ!
Hàn Hội trưởng cười cười:
- Trước hết để cho hắn tìm thử xem, nhìn hắn dùng phương pháp gì, một khi tìm không thấy, tự nhiên sẽ ý thức được bản thân ngu ngốc...
- Vâng!
Tràn đầy bội phục nhìn về phía lão sư, trong ánh mắt Lưu Mặc đều là sùng kính.
Thấy không, đây mới thực là Đại Tông Sư, rõ ràng bị đối phương chọc tức, còn rất khiêm tốn, sư tôn suy nghĩ, khiến người ta bội phục đầu rạp xuống đất.
Không để ý tới hai người nói chuyện, lúc này Trương Huyền đi vào trước mặt phong ấn, cẩn thận nhìn lại.
Trong con ngươi, hoa văn nhúc nhích, hình thành một vầng sáng.
- Không được, ánh mắt cùng kiến thức của ta thật sự quá ít, trận pháp này quá huyền ảo, hoàn toàn xem không hiểu...
Lần nữa lắc đầu.
Đổi lại trận pháp khác, coi như là thất tinh đỉnh phong, bằng vào Minh Lý Chi Nhãn cùng lĩnh ngộ của hắn đối với trận pháp, chỉ cần cho đầy đủ thời gian, đều có thể tìm được thiếu sót, tìm ra mấu chốt.
Mà trước mắt, là căn bản không có đầu mối.
- Xem ra chỉ có thể sử dụng Thiên Đạo Thư Viện rồi...
Trong lòng thở dài một tiếng, ngay sau đó nhăn mày lại:
- Chỉ là, dùng Thư Viện, sẽ phải dẫn động trận pháp, để cho trận pháp vận chuyển! Không vận chuyển mà nói, thì không cách nào điều tra thiếu sót...
Ngón tay nhéo mi tâm.
Thiên Đạo Thư Viện, cũng không phải có thể tùy ý sử dụng, mà là cần thời cơ đặc biệt, thật giống như xem xét tu luyện giả, cần đối phương vận chuyển chân khí, thi triển Võ Kỹ!
Trận pháp cũng vậy, nhất định phải vận chuyển mới được.
Cái phong ấn này, tuy bao phủ ở cửa vào di tích, liên tục bị lực lượng cổ quái trùng kích, trên thực tế lại không vận chuyển, cứ như vậy đi tìm thiếu sót là không có bất kỳ hiệu quả.
Nên làm cái gì bây giờ? Làm sao mới có thể để cho nó vận chuyển?
Trương Huyền lâm vào trầm tư.
- Hắn lại không dùng la bàn? Cũng không nhìn địa hình, địa thế... Gia hỏa này đến cùng hiểu trận pháp hay không?
Cách đó không xa, Lưu Mặc vốn muốn nhìn xem vị Trương viện trưởng kiêu ngạo kia, đến cùng làm sao tìm kiếm tiết điểm, chỉ thấy hắn đứng ở trước mặt, vẻ mặt mờ mịt xem một lát, tiếp theo liền bóp mi tâm...
Ngay cả la bàn cũng không lấy ra, ngay cả địa hình chung quanh cũng không liếc nhìn...
Còn có loại nghiên cứu trận pháp này sao?
- Có thể là phương pháp đặc biệt a...
Hàn Hội trưởng cũng có chút kỳ quái, tràn đầy khó hiểu.
- Chỉ mong là thế... Hắn, hắn muốn làm gì?
Gật gật đầu, Lưu Mặc đáp một tiếng, đang muốn nói gì, sau đó thấy động tác của Trương viện trưởng, lại càng hoảng sợ, thiếu chút nữa ngất đi.
Chỉ thấy gia hỏa này chần chừ một chút, lấy một tảng đá thật lớn, thẳng tắp ném tới hố.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.