Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1886: Hỏa Nguyên Thành (2)




Mộc sư sững sờ:
- Phong ấn không phải còn có vài ngày nữa mới có thể mở sao? Đi tới sớm như vậy làm gì?
- Ta không biết, chỉ để ta lưu lại thủ ở chỗ này, tiếp đãi Danh Sư khác tới, bảo mọi người cần phải mau chóng đi qua!
Trung niên nhân vội nói.
- Biết rồi!
Gật gật đầu, Mộc sư không muốn hỏi nhiều, nhìn lại:
- Ngô sư cùng Hàn Tự Trận Pháp Sư đã đi tới, chỉ sợ phong ấn xuất hiện biến cố, so với lúc trước ta biết càng thêm nghiêm trọng, chúng ta cũng đi tới xem một chút a!
- Ân!
Hai người Trương Huyền gật đầu, lần nữa ngồi trên lưng Thánh Thú phi hành.
- Địa phương phong ấn không phải trong nội thành, mà là Nhạn Lâm Sơn mạch cách nơi đây hơn ba trăm dặm, chỗ đó có một núi lửa cực lớn hoạt động, cực kỳ nóng, luôn ít ai lui tới...
Đứng ở trên lưng thú, Mộc sư nói tình huống phong ấn một lần.
Địa phương thành lập phong ấn, giống như hòn đảo của Độc Điện, là một núi lửa hoạt động, trận pháp cực lớn, là do trong núi lửa phóng thích lực lượng duy trì vận chuyển, không hiểu trận pháp, muốn cứng rắn đi vào mà nói, chẳng những không cách nào tiến nhập, còn sẽ dẫn tới sơn mạch sụp đổ, để cho di tích hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Bởi vậy, phong ấn không mở ra, coi như là vô số cao thủ của Danh Sư Đường, cũng không dám dùng sức mạnh, chỉ có thể ở ngồi chờ nơi đây.
Ba trăm dặm không tính quá xa, không đến mười phút, liền chứng kiến một ngọn núi cao lớn xuất hiện ở trước mắt, cao chừng mấy ngàn thước, khí thế nguy nga, chỉ là phía trên trụi lủi, một ngọn cỏ cũng không có, hầu như tất cả đều là tảng đá màu lửa đỏ, còn chưa tới trước mặt, liền làm cho người ta có cảm giác thiêu cháy làn da.
- Đây là Thanh Hỏa Đan! Phục dụng xuống, có thể triệt tiêu hỏa độc ảnh hưởng, không bị thương tổn!
Cổ tay lật qua lật lại, Mộc sư lấy ra hai viên đan dược đưa tới.
Tuy thực lực của bọn hắn, loại trình độ nhiệt lượng này không coi vào đâu, nhưng đợi thời gian dài, như trước sẽ có hỏa độc xâm nhập trong cơ thể, lưu lại chứng bệnh.
Vì phòng ngừa loại tình huống này, nửa tháng trước, Luyện Đan Sư Học Viện tân nhiệm Chu viện trưởng, để cho rất nhiều học sinh luyện chế ra đầy đủ Thanh Hỏa Đan.
Loại đan dược này Luyện Đan Sư tứ tinh có thể luyện chế, cũng không phức tạp, lợi dụng một ít dược liệu giải hỏa độc cô đọng thành, công hiệu bài trừ hỏa độc rất tốt.
- Đa tạ!
Đối với Trương Huyền mà nói, trong cơ thể có Thiên Đạo chân khí, ngay cả kịch độc còn không sợ, tự nhiên không sợ những hỏa độc này, bất quá đối phương có hảo ý, không đành lòng cự tuyệt, tiện tay tiếp nhận, há miệng nuốt xuống.
Đan dược vào cổ họng, lập tức cảm thấy một cỗ mát lạnh dũng mãnh vào toàn thân, lúc trước cảm thấy cực nóng, cũng tựa hồ không tồn tại nữa.
- Đây không phải... Thanh Hỏa Đan bình thường?
Nhãn tình sáng lên.
Tuy bề ngoài không có khác nhau, nhưng tính chất của đan dược này, rõ ràng cường đại hơn bình thường rất nhiều.
- Là ta thu thập rất nhiều dược liệu, bản thân luyện chế thành...
Mộc sư cười cười.
- Khó trách!
Trương Huyền gật đầu.
Hắn là một vị Danh Sư thất tinh, trong chức nghiệp phụ tu có Luyện Đan Sư, do hắn xuất thủ luyện chế đan dược cấp bốn, công hiệu tự nhiên không giống bình thường.
Thánh Thú cao tốc phi hành, không lâu sau, đi vào đỉnh Nhạn Lâm Sơn, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy trước mặt một cái hố thật lớn, vô số học sinh khoanh chân ngồi ở chung quanh, liên tục quán thâu chân khí, trên đầu mồ hôi chảy ròng.
- Bọn hắn đang củng cố phong ấn...
Sắc mặt Mộc sư trầm xuống.
Thoạt nhìn, phong ấn quả nhiên so với bọn hắn suy nghĩ còn muốn nguy hiểm, nếu không, cũng không có khả năng nhiều người như vậy cùng một chỗ động thủ.
- Hẳn là Trận Pháp Học Viện Viện trưởng, mang đến một vạn học sinh kia...
Nhìn thoáng qua, Trương Huyền gật đầu.
Những thứ này đều là đệ tử của Danh Sư học viện, mặc quần áo đặc thù, liếc có thể nhìn ra.
Vù vù vù!
Đang cảm thấy những học sinh này có chút không kiên trì nổi, chỉ thấy lại có một đám học sinh đi vào trước mặt, bàn tay bay múa, từng trận kỳ vừa mới luyện chế thành bị đặt ở vị trí cố định.
Những vị trí này, tuy không thể cải biến kết cấu phong ấn, lại có thể để cho nó trở nên củng cố.
Đúng là học sinh của Luyện Khí Sư học viện.
Đệ tử hai đại học viện phối hợp khăng khít, động tác vừa nhanh lại trôi chảy, xem ra những ngày này không ít làm như vậy.
Thấy nhiều đệ tử như vậy nỗ lực củng cố, hố tròn phía dưới cũng có loại cảm giác tùy thời bộc phát, Trương Huyền nhíu mày, hoa văn trong mắt lập loè, thẳng tắp nhìn xuống.
- Trận pháp thật rườm rà...
Nhìn thoáng qua, nhíu mày.
Lý giải đối với trận pháp, không kém gì Trận Pháp Sư thất tinh, nhưng khi nhìn cấm chế phía dưới, như trước có chút mê muội, khó có thể rõ ràng.
- Lại có chút không giống...
Càng xem càng nghi hoặc.
Thoạt nhìn giống như trận pháp, lại có chút không quá giống.
Tuy cái phong ấn này có chút không ổn định, nhưng không có kích hoạt, bởi vậy, không cách nào dùng Thiên Đạo Thư Viện bình phán, chỉ dựa vào Minh Lý Chi Nhãn mà nói, lấy kiến thức của hắn bây giờ, muốn hiểu rõ, không có mấy tháng là không cách nào làm được.
Nếu là trận pháp mà nói, không cần nghĩ, tuyệt đối vượt qua cấp bảy!
Một đại trận vượt qua cấp bảy... Khó trách nhiều Danh Sư của Thanh Nguyên đế quốc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Dĩ nhiên vượt qua phạm trù bọn hắn có thể xử lý.
Vù vù vù!
Hắn quan sát, Mộc sư khống chế Thánh Thú chậm rãi bay xuống.
Rơi trên mặt đất, còn chưa tới trước mặt hố tròn, chỉ thấy Ngô sư đi ra đón:
- Trương sư, Lạc sư, Mộc sư, các ngươi đã tới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.