Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1873: Ngụy Như Yên phương pháp trị liệu (1)




Ở Tàng Thư Điện liên tục xem sáu tầng, cũng không có tìm được phương pháp giải quyết, căn cứ Thư Viện giới thiệu, vị này là Độc Sư thất tinh từ Tổng bộ tới, kiến thức rộng rãi, có lẽ có thể biết một ít huyền bí.
Lại nói, Linh Hồn sống lâu như vậy, mất đi ký ức cũng rất bình thường, không nói cái khác, Ngoan Nhân chính là như thế.
Nói ra càng thêm chân thật, làm cho đối phương lại càng dễ tin tưởng.
Quả nhiên, nghe nói như thế, Bạch độc sư có một loại bừng tỉnh đại ngộ, nhẹ gật đầu, suy tư một lát nói:
- Sự tình Tiên Thiên Độc Thể khống chế không nổi năng lượng trong cơ thể, hàng lâm tai hoạ, ta cũng đã được nghe nói... Bất quá cụ thể áp chế như thế nào, ta cũng không rõ lắm, ngược lại là Hải độc sư xem qua thư tịch tương quan, có lẽ có thể biết được!
- Hải độc sư?
Trương Huyền sững sờ, chẳng lẽ Tổng bộ không chỉ đến một cái?
Thư Viện tiếp xúc người nào, chỉ có thể nhìn ra người đó thiếu sót cùng lỗ thủng, Hải độc sư không có tiến nhập Tàng Thư Điện, hắn cũng không hiểu rõ tình hình.
- Hải độc sư cùng ta chung một chỗ đi tới nơi này, cũng là Độc Sư thất tinh đỉnh phong, xem qua rất nhiều thư tịch về Tổ Sư ngươi, có lẽ có thể biết rõ càng nhiều một ít!
Bạch độc sư giải thích nói.
- Cùng ngươi chung một chỗ từ Tổng bộ tới, tổng cộng có mấy vị?
Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Tổng cộng chỉ có hai người chúng ta!
Bạch độc sư không dám giấu giếm.
- Hai vị?
Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ hai vị mà nói, vẫn còn dễ làm, đã lừa dối một cái, một cái khác tiến hành chỉ điểm, có lẽ có thể tin tưởng.
Dừng lại một chút, Trương Huyền lần nữa lấy ra một bình rượu ngon, đưa tới nói:
- Ngươi để cho hắn tới đây, còn rượu này, nói là lão tổ ta mời hắn!
- Mời hắn uống rượu?
Bạch độc sư kỳ quái.
- Đúng vậy, trong rượu này ẩn chứa dược vật đặc thù, có tác dụng thật lớn đối với tu vi của các ngươi.
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền một bộ cao nhân thương cảm hậu bối.
- Có tác dụng với tu vi, ta như thế nào...
Bạch độc sư sững sờ.
- Có phải cảm thấy rượu này ngươi cũng uống, không có trợ giúp gì hay không?
Tựa hồ nhìn ra ý nghĩ trong lòng hắn, Trương Huyền nói.
- Cái này...
V ẻ mặt Bạch độc sư lúng túng.
Đối phương nói không sai, vừa rồi đúng là nghĩ như vậy.
Rượu hắn cũng uống, nhưng không cảm giác đến đối với tu vi có trợ giúp, bất quá thân là hậu bối, lời chất vấn bất tiện nói ra miệng mà thôi.
- Bất luận dược vật gì đều có liều thuốc nhất định, ngươi uống hai ba ngụm, hiệu quả quá mức bé nhỏ, uống nhiều mấy ngụm, hiệu quả tự nhiên sẽ hiểu!
Cười cười, Trương Huyền một bộ cao thâm mạt trắc.
- Uống nhiều một ít?
Bạch độc sư nhẹ gật đầu.
Cũng đúng, chỉ cần là dược vật, đều có liều lượng, uống một hai ngụm, hiệu quả xác thực không rõ ràng.
Nghĩ vậy không có do dự quá nhiều, uống liền hơn mười ngụm.
Tu vi đạt tới loại cảnh giới này, không muốn say mà nói, tửu thủy bình thường đã rất khó có hiệu quả.
Uống rượu xong, không có suy nghĩ nhiều, Bạch độc sư nhắm mắt lại cảm thụ, quả nhiên cảm thấy một dòng nước ấm từ ổ bụng chậm rãi tuôn ra, phóng về phía Nguyên Môn.
Nguyên Môn đóng chặt, đã không biết mấy trăm năm, dùng qua không biết bao nhiêu loại phương pháp, toàn bộ không công mà lui, giờ phút này, dòng nước ấm kia tuôn qua, phối hợp lực lượng trong cơ thể hắn, nhẹ nhàng va chạm, người phía trước lại phát ra thanh âm két, lắc lư một cái.
- Cái này...
Kích động thiếu chút nữa nhảy lên, Bạch độc sư hô hấp dồn dập.
Tu vi đạt tới loại cảnh giới như hắn, biết rõ lắc lư thoáng một phát đại biểu ý nghĩa gì.
Xuất hiện lắc lư, đã nói lên đã buông lỏng, về sau chỉ cần nỗ lực, mở ra cũng chưa biết chừng!
Tu luyện nhiều năm như vậy cũng không làm được, uống một hồ lô rượu ngon, tựa hồ thấy được ánh rạng đông, công hiệu của rượu này không khỏi quá lớn đi.
- Có hiệu quả không?
Nhẹ nhàng cười cười, Trương Huyền mây trôi nước chảy, sâu không lường được.
- Đa tạ Tổ Sư!
Tự mình cảm thụ, lại không có chút nào hoài nghi với rượu ngon, Bạch độc sư bội phục sát đất.
- Đi xuống đi, hiện tại ta muốn đi tầng thứ bảy, để cho Hải độc sư uống rượu xong, tới tìm ta là được.
Thấy đối phương tin tưởng không nghi ngờ, không nói thêm lời, Trương Huyền khoát tay áo.
- Vâng!
Vội vàng gật đầu, Bạch độc sư tràn đầy hưng phấn đi ra ngoài.
Với hắn mà nói, lần này đi lên, thu hoạch thật lớn, không chỉ xác định thân phận chân chính của Tôn Cường, càng có lại tự tin, nhận được dược vật của Tổ Sư, đối với về sau tu luyện có trợ giúp thật lớn.
Thấy hắn rời đi, lúc này Trương Huyền mới mở to mắt, đứng lên.
Lừa dối một vị Độc Sư thất tinh đỉnh phong, cũng không dễ dàng, may mắn sự tình tiến triển thuận lợi.
Đương nhiên, cũng không phải đối phương quá ngốc, mà là năng lực của Thiên Đạo Thư Viện cùng Thiên Đạo chân khí quá mức nghịch thiên, khiến người ta khó lòng phòng bị, căn bản không nghĩ tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.