Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1851: Lặng lẽ lẻn vào (hạ) (1)




Ba cái cung điện này, đều cao sáu bảy mươi mét, ở trong kiến trúc bốn phía, như hạc giữa bầy gà, cực kỳ dễ làm người khác chú ý.
- Thí Độc Điện, Tỷ Thí Điện, Tàng Thư Điện... hai cái trước, thường xuyên dùng độc, coi như quét sạch, cũng sẽ lưu dấu vết... Tàng Thư Điện bất đồng, bên trong tất cả đều là thư tịch, có lẽ sạch sẽ nhất...
Thí Độc Điện dùng để thí nghiệm độc dược mới luyện chế, coi như tìm được giải dược có thể trung hoà, cũng sẽ lưu dấu vết, Tỷ Thí Điện cũng kém không nhiều lắm, Độc Sư va chạm, các loại độc vật bốc lên, chướng khí mù mịt, lưu lại rất nhiều tai hoạ ngầm khó có thể giải quyết, coi đây là phán đoán, muốn tìm được Tàng Thư Điện, hẳn không phải là đặc biệt khó khăn.
Trong lòng khẽ động, nhìn kỹ ba đại điện đường.
Minh Lý Chi Nhãn chiếu xuống, tình huống cung điện xuất hiện, hai cái trong đó, độc vật bốc lên, làm cho người ta có cảm giác đục ngầu.
- Hẳn là cái kia!
Ánh mắt sáng lên, Trương Huyền không có do dự quá nhiều, thân thể nhảy tung, thẳng tắp bay tới cung điện thanh tịnh nhất.
Cái kiến trúc này, so với hai cái trước càng cao hơn, mang theo trầm trọng chi khí, chung quanh bố trí trận pháp cực kỳ cường đại, xem ra không có thủ lệnh đặc thù mà nói, rất khó tiến nhập.
Nhìn thoáng qua, Trương Huyền nhẹ nhàng cười cười.
Đổi lại trước lúc học tập trận pháp bí tịch, khả năng hoàn toàn không có cách nào, bất quá bây giờ đối với trận pháp nghiên cứu đã không kém gì Trận Pháp Sư thất tinh, cộng thêm Minh Lý Chi Nhãn, tìm được lỗ thủng trong đó, không phải là việc khó gì.
Hai mắt sáng ngời nhìn sang, không lâu sau, quả nhiên cho hắn tìm được một lỗ thủng không lớn, nhẹ nhàng nhoáng một cái, chui vào.
Cho dù Vu Hồn vô hình vô chất, mắt thường không cách nào phân biệt, nhưng mà trận pháp hội tụ linh khí, tiến nhập trong đó, rất dễ dàng cải biến khí tràng chung quanh, từ đó bị phát hiện.
Vì vậy, muốn đi vào trong đó, còn cần cẩn thận một ít.
Dọc theo lỗ thủng trận pháp, đi vào trong, chỉ chốc lát liền đi vào trước mặt Tàng Thư Điện.
Cách đó không xa có hai Độc Sư Thánh Vực nhất trọng trông coi, Trương Huyền sớm tính toán tốt lộ tuyến hành tẩu, cũng không có gây nên sự chú ý của đối phương, xuyên thấu qua khe hở đại môn, nhẹ nhàng nhoáng một cái, chui vào.
Tầng một của Đại điện xếp đặt rất nhiều giá sách, rậm rạp chằng chịt thư tịch, đập vào mi mắt đều là về độc.
Độc Đạo Chân Giải, ba mươi sáu loại phương pháp dùng độc của Thanh Nguyên Tử, Giải Độc Công Lược, Cơ Sở Độc Công... Các loại thư tịch tầng tầng lớp lớp, vô số kể, toàn sách là sách.
Những thứ này là Độc Điện thành lập trên vạn năm tới nay, vô số Độc Sư tiêu phí tâm huyết sáng tác thành, có chính xác, có sai lầm, đối với người khác mà nói, không dám nhìn toàn bộ, để tránh rối loạn tư duy, nhưng đối với Trương Huyền mà nói, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề này.
Thân thể nhoáng một cái, tìm một vị trí thoải mái nhất.
- Bắt đầu!
Hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt như điện, thẳng tắp nhìn sang từng dãy thư tịch.
Rầm rầm!
Từng quyển thư tịch bị thu vào trong đầu, loại trừ giả dối giữ lại chân thật, chậm chạp tạo thành Thiên Đạo công pháp không có thiếu sót.
Một lúc lâu sau, thư tịch tầng thứ nhất đã bị ghi chép sạch sẽ.
- Đây là phương pháp tu luyện Độc Sư nhất tinh...
Nhìn thoáng qua Độc công hình thành, Trương Huyền đi lên lầu.
Tàng Thư Điện này bố cục, có chút tương tự Danh Sư học viện, một tầng đối ứng nhất tinh, cấp bậc không có đạt tới, không cho phép quan sát cấp bậc sau.
Tuy nội dung Độc Sư nhất tinh, nhị tinh, ban đầu ở Thanh Liên sơn mạch liền học qua, nhưng mà nơi đây số lượng thư tịch rõ ràng càng thêm phong phú, dù sao cũng đã đến một chuyến, không quan tâm lãng phí chút thời gian a.
Lại nói, trong một ít thư tịch không quan trọng, có lẽ ghi lại phương pháp cứu chữa Ngụy Như Yên, bởi vậy, không có chút chủ quan nào, lần lượt nhìn sang.
Rất nhanh, nội dung tầng thứ hai cũng ghi chép sạch sẽ.
Ngay sau đó lên tầng thứ ba.
...
Vu Hồn của hắn lặng lẽ tiềm nhập Tàng Thư Điện, quan sát thư tịch, chỗ tiểu viện của nhục thân, đã gây nên sóng to gió lớn.
Chứng kiến trên cây treo đám người Đoàn sư huynh, không ít Độc Sư đều lạnh run, có chút hoảng sợ.
Vốn tưởng rằng gia hỏa vừa tới kia, gặp được nhiều Độc Sư như vậy, sẽ tùy ý xâm lược, không dám nhiều lời, nằm mơ cũng không nghĩ đến, không ngờ là rồng qua sông, sinh mãnh rối tinh rối mù!
Vừa ra tay liền đánh ngất Đoạn Nhân sư huynh cường đại nhất trong bọn họ rồi!
- Nhanh đi bẩm báo Minh Chân Phó điện chủ...
Trong đám người không biết người nào hô lên.
- Tốt!
Kèm theo một tiếng thấp giọng hô, một người vội vã chạy tới một phương hướng.
Minh Chân Phó điện chủ, là Độc Sư thất tinh, càng là lão sư của Đoạn Nhân sư huynh, người sau dám liều lĩnh như thế, đúng là dựa vào địa vị của hắn, hiện tại bị một gia hỏa vừa tới đánh ngất xỉu, chỉ sợ vị Phó điện chủ này sẽ giận dữ.
Một đường bay nhanh, không lâu sau, đi vào chỗ ở của Phó điện chủ, đang muốn tiến nhập, đã bị người ngăn trở.
- Phó điện chủ đang cùng tất cả Trưởng lão nghị sự, có chuyện gì, kính xin thông báo!
Hộ vệ mặt không biểu tình.
- Cùng Trưởng lão nghị sự?
Sửng sốt một chút, vị Độc Sư này mới nhớ tới, hôm nay là thời gian Phó điện chủ cùng Trưởng lão nghị sự, chần chờ một lát:
- Đoạn Nhân sư huynh bị người đánh, hiện tại đang hôn mê bất tỉnh!
- Đoạn Nhân bị đánh?
Hộ vệ sững sờ.
- Vâng! Người này tên Tôn Cường, là Hứa Trưởng lão mang đến...
Độc Sư không dám giấu giếm.
- Tốt, ta đi vào bẩm báo...
Biết rõ Đoạn Nhân là đệ tử Minh phó điện coi khí trọng nhất, gần đang đang định đề bạt trở thành Trưởng lão, hộ vệ không dám chần chờ, vội vã đi vào.
Chỉ chốc lát lần nữa trở về, vẫy vẫy tay:
- Phó điện chủ cho ngươi đi vào!
Nhẹ gật đầu, vị Độc Sư này đi vào trong.
Đi vào trung tâm phòng khách, ngẩng đầu nhìn lên, nhịn không được rụt cổ một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.