Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1795: Trở lại mặt đất (1)




Lúc trước đã từng nói qua, Chiến Sư bọn hắn rất cường đại, không phải ngồi không, kết quả bị hai thiếu nam thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi đánh hôn mê bất tỉnh, bất tỉnh nhân sự...
Một cái mạnh mẽ thì thôi, liên tục hai cái, mấu chốt thứ hai mới tu luyện hai tháng, thậm chí ngay cả võ kỹ cũng không biết...
Tiến vào Học Viện, bị đệ tử bình thường đánh một trận; Long Môn Trận tiến hành ba trăm năm qua, hầu như không có người nào thông qua, kết quả, liên tục hai cái thông qua...
Nói thật, hắn cũng có chút hoài nghi nhân sinh rồi.
Trương viện trưởng, coi như ngươi rất lợi hại, rất cường đại, thế nhưng không cần phải hung tàn như vậy a!
Bản thân mạnh mẽ liền thôi, tùy tiện dạy đệ tử cũng lợi hại như vậy? Để cho mặt mũi Chiến Sư Đường chúng ta đặt chỗ nào?
- Liêu chiến sư, giống như... Người của các ngươi không thể tiến hành tràng tỷ thí tiếp theo, hai người chúng ta làm sao bây giờ?
Đang tràn đầy phiền muộn, liền nghe Vương Dĩnh ở một bên hỏi.
Nghe nói như thế, lúc này mới nhớ tới, chín người ở trên đài tất cả đều trúng độc hôn mê, đến bây giờ không có thanh tỉnh.
Trước kia khảo hạch, đều là Chiến Sư bọn hắn đánh người khác hôn mê bất tỉnh, bây giờ đối phương chỉ lên hai đệ tử, người của mình trọng thương liền trọng thương, hôn mê thì hôn mê...
Liêu Tùng cảm thấy trái tim của mình nguội lạnh.
- Để người của chúng ta nghỉ ngơi một chút... Ba ngày sau lại tiếp tục a! Thuận tiện, lại từ Chiến Sư Đường triệu hoán một ít Chiến Sư tới...
Xoắn xuýt một chút, Liêu Tùng nói.
Hiện tại cũng không có biện pháp nào khác rồi.
Chín thuộc hạ của mình trúng độc nghiêm trọng, coi như có thể giải độc, không có vài ngày thời gian, là không cách nào hoàn toàn khôi phục.
Không có khôi phục lại đỉnh phong, coi như khảo hạch cũng không chính xác.
Còn không bằng trước nghỉ ngơi vài ngày, lại tiếp tục khảo hạch, thuận tiện điều những người khác tới đây!
Không tin đường đường Chiến Sư Đường, ngay cả mấy người này cũng giải quyết không được!
- Cũng tốt!
Chần chừ một chút, Vương Dĩnh nhẹ gật đầu.
Trịnh Dương là dựa vào mưu kế mới thông qua khảo hạch, Ngụy Như Yên dựa vào Tiên Thiên thể chất, nàng cùng Lưu Dương, đều không có chỗ dựa, chỉ dựa vào thực lực mà nói, muốn thông qua độ khó thật lớn.
Có ba ngày hoà hoãn, lão sư sẽ trở lại, đến lúc đó học tập hắn, lại khảo hạch mà nói, sẽ đơn giản hơn không ít.
Cũng không phải nói thực lực của các nàng không bằng Trịnh Dương, rất nhiều kỹ xảo, phía trước thi triển qua, Chiến Sư chịu trách nhiệm khảo hạch đều biết, lần thứ hai chiến đấu, tất nhiên đã có phòng bị.
Còn muốn thành công liền khó khăn.
Thấy nàng đáp ứng, Liêu Tùng nhẹ nhàng thở ra, hiện tại hắn chỉ sợ đối phương khảo hạch, đường đường Chiến Sư Đường, ngay cả người khảo hạch cũng cầm không ra, như vậy sẽ tức đến chết.
- Quá đặc sắc rồi!
- Có thể nhìn chiến đấu như vậy, kiếp này không uổng!
- Không hổ là thân truyền của Trương viện trưởng, Trịnh Dương thật cường đại!
- Đó là tự nhiên, Viện trưởng lợi hại như thế, học sinh của hắn làm sao có thể đơn giản?
Tuy chỉ chiến đấu hai trận, hơn nữa Ngụy Như Yên khảo hạch, rất nhiều người không có xem hiểu, nhưng Trịnh Dương chiến đấu vô cùng đặc sắc, khiến vô số người đến đây quan sát, tất cả đều cảm thấy chuyến đi này không tệ, tận mắt chứng nhận một truyền kỳ ra đời.
- Không biết muốn trở thành thân truyền của Viện trưởng cần điều kiện gì...
- Ta cũng muốn...
Không ít người, trong lòng đều tính toán, như thế nào mới có thể trở thành thân truyền của Trương viện trưởng, một bước lên trời, ngay cả đám đệ tử của tứ đại học viện khảo hạch Chiến Sư không thành công, ánh mắt từng cái lập loè, động tâm suy nghĩ.
Bất quá, bọn hắn không biết là, vị bọn hắn vẫn muốn bái sư kia, lúc này vẫn còn ở chỗ sâu trong địa quật, khoanh chân ngồi.
Qua không biết bao lâu, rốt cuộc mở mắt.
- Còn kém một chút!
Hít sâu một hơi, Trương Huyền đứng dậy.
Mấy ngày nay một bên tu bổ phong ấn, một bên dựa theo kết cấu phong ấn lần nữa tu luyện Phong Thánh Giải, thực lực quả nhiên có tiến bộ thật lớn, tuy tu vi còn là Tòng Thánh đỉnh phong, nhưng sức chiến đấu cùng lực lượng lần nữa bạo tăng.
Trải qua tu luyện, Nguyên Thai trong cơ thể càng thêm củng cố, tựa như một viên đan dược màu vàng, quay tròn xoay tròn, giờ phút này đã tu luyện đến một bước cuối cùng, còn kém một bước nữa mà thôi.
Căn cứ hắn suy tính, một khi hoàn thành, tất nhiên cần tiêu hao lượng lớn linh khí, tiếp tục dừng lại ở trong phong ấn mà nói, sẽ tạo thành ảnh hưởng, lúc này mới ngừng lại.
Vù vù!
Thân thể nhảy tung, từ bên trong nhảy ra ngoài.
Cái phong ấn này, đối với Nhân tộc không có trở ngại quá lớn, nhưng đối với Dị Linh Tộc mà nói, lại giống như không gian bình chướng, khó có thể vượt qua.
Trở lại địa quật, tìm cái địa phương an toàn, lấy ra một đống trận kỳ, ngón tay búng, bố trí Tụ Linh Trận cấp sáu, lúc này mới ngồi ở trong đó, ném ra mấy trăm viên Linh Thạch thượng phẩm, bắt đầu tu luyện.
Chém giết hơn hai trăm Dị Linh tộc, hơn nữa Thẩm gia cho lợi nhuận, trước mắt hắn không thiếu Linh Thạch thượng phẩm, lại nói chỉ cần có thể tăng thực lực, tiêu phí nhiều hơn nữa cũng không coi vào đâu.
Hít sâu một hơi, huyệt đạo toàn thân mở ra, Linh khí chung quanh như cuồng phong cuốn tới, tiến nhập thân thể của hắn.
Từng đạo chân khí, dựa theo phương pháp đặc thù ngưng tụ thành Phong Thánh Giải, từng tầng một tu bổ tới.
Ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, một tiếng nổ vang, linh khí trong Tụ Linh Trận, trong nháy mắt bị rút lấy sạch sẽ, mấy trăm viên Linh Thạch thượng phẩm vỡ thành bột phấn, ngay sau đó, Trương Huyền liền cảm thấy trong đan điền lắc lư mãnh liệt, đan dược màu vàng đột nhiên xảy ra lột xác, biến thành màu tử kim.
Nguyên Thai màu tím này, trầm trọng như núi, lại giống như một hành tinh, chậm rãi vận chuyển, làm cho người ta có cảm giác lực lượng liên tục không ngừng.
- Nguyên Thai thật mạnh...
Ánh mắt sáng lên, Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.