Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1734: Trịnh Dương vô địch (thượng) (2)




- Hiện tại ta truyền thụ cho mọi người một bộ Luyện Thể pháp quyết, tên Ngũ Diệu Kim Thân...
Trong thanh âm xen lẫn Sư Ngôn Thiên Thụ, khiến tất cả học sinh đều kìm lòng không được dựa theo tiếng nói của hắn vận chuyển chân khí trong cơ thể.
Ngũ Diệu Kim Thân của Ngô Dương Tử rườm rà phức tạp, coi như là trước hai mươi của từng niên cấp, muốn luyện thành không có mấy chục năm công phu, là không thể nào làm được.
Bất quá, Trương Huyền mượn nhờ Thiên Đạo công pháp sửa chữa, liền không giống, đã trở nên cực kỳ đơn giản, đắm chìm ở trong tu luyện, lực lượng nhục thân của tất cả học sinh không ngừng gia tăng, càng ngày càng mạnh.
...
Trong phủ đệ Hoài Dương Vương đưa tặng, Trịnh Dương duỗi lưng một cái từ trong gian phòng đi ra.
Trải qua một ngày tu luyện, đã hoàn toàn tiêu hóa nội dung lão sư giảng giải, thực lực cũng có tăng lên trên phạm vi lớn.
- Nghe nói hôm nay Học Viện có Chiến Sư Đường tuyển chọn... Qua nhìn xem!
Phun ra một ngụm trọc khí, nhớ tới sự kiện kia, ánh mắt Trịnh Dương sáng lên.
Chiến Sư trong truyền thuyết, từng cái đều có thể vượt cấp chiến đấu, thực lực kinh người, hắn muốn nhìn một chút mạnh như thế nào.
Cũng không gọi đám người Vương Dĩnh, đi nhanh đến Học viện.
Không lâu sau, đi vào trong đó.
Lúc này trời đã tối đen, yến hội cũng kết thúc, tốp năm tốp ba học sinh đi ở trong sân trường, lộ ra cực kỳ hưng phấn.
Hồng Viễn Học Viện, ở Chiến Sư đại tái luôn bị ba đại Học Viện kéo vô cùng xa, lần này Viện trưởng mới kế vị, thay đổi thái độ bình thường, Chiến Sư Đường cũng đánh không lại, để cho bọn họ đều cảm thấy hãnh diện, sảng khoái không nói ra được.
Nghe mọi người nghị luận, Trịnh Dương cũng không xê xích gì nhiều lý giải tình huống ban ngày, nhẹ nhàng cười cười.
Một đường cùng lão sư đi tới, biết rõ lão sư tuổi không lớn này, có loại năng lực kinh thiên động địa nào!
Đừng nói chỉ đánh bại người khảo hạch thấp nhất của Chiến Sư Đường... Coi như huấn luyện ra một đám người, chống cả Chiến Sư Đường cũng không kỳ quái.
- Lực lượng Chân Khí, là quá trình tu luyện giả tích lũy tháng ngày, Trương viện trưởng này, cho rằng giảng một đêm, là có thể tăng lên... Thật sự không biết trời cao đất rộng!
- Đúng vậy, chúng ta vì tăng lên độ tinh thuần Chân Khí, đề cao lực lượng nhục thân, đã ăn bao nhiêu đắng, bị bao nhiêu tội? Thậm chí thời điểm tới, còn phải thừa nhận Phượng Diễm Thánh Thú nướng... Tuy vậy, cũng chỉ để Chân Khí cùng nhục thân tăng lên một chút mà thôi!
- Nói kỹ xảo chiến đấu, đạt được thành công, liền tự cho mình siêu phàm, ngày mai, chờ chế giễu đi...
Dọc theo đường cái đi về phía trước, mấy thanh âm nghị luận truyền vào tai.
Giương mắt nhìn lại, chỉ thấy mấy thanh niên mặc Danh Sư bào cổ quái, cười nhẹ đi thẳng về phía trước, trên mặt lộ ra vẻ đùa cợt.
Hôm nay đệ tử Hồng Viễn học viện, để cho Chiến Sư Đường bọn họ mất mặt xấu hổ, đổi lại người nào, trong lòng cũng sẽ không cam lòng!
Giờ phút này nghe nói Trương viện trưởng, tới lúc ra trận mài thương giảng giải võ kỹ cùng kỹ xảo chiến đấu thì cũng thôi, rõ ràng còn muốn trong thời gian ngắn tăng lên độ tinh thuần chân khí cùng lực lượng nhục thân... Đây không phải nằm mơ sao?
Hai thứ này, là trụ cột để tu luyện giả cường đại, nếu như dễ dàng tăng lên như vậy, Chiến Sư Đường bọn hắn cũng không cần khổ cực tu luyện như thế.
- Mấy vị bằng hữu, kính xin dừng bước!
Nghe lời nói của đối phương, dám cười nhạo lão sư mình, tình cảm bộc lộ trong lời nói, Trịnh Dương nhướng mày, nhịn không được xòe bàn tay ra, ngăn ở trước mặt mấy người.
- Chuyện gì?
Mấy thanh niên nhăn mày lại.
- Không có gì, chỉ là nghe nói người Chiến Sư Đường, mỗi cái sức chiến đấu mạnh mẽ, ta nhàn rỗi vô sự, vừa vặn muốn thử xem thực lực của các ngươi, có phải giống như trong truyền thuyết đáng sợ như vậy hay không!
Trịnh Dương nhàn nhạt nhìn qua.
- Biết rõ chúng ta là người Chiến Sư Đường, còn dám ngăn trở? Muốn chết!
- Nơi nào đến đứa nhà quê? Chán sống rồi sao!
Mấy người vốn mất hứng, thấy một thiếu niên chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi, dám ngăn cản bọn hắn, còn muốn thử xem thực lực của bọn hắn, tất cả đều giận dữ.
Bọn hắn đường đường là Chiến Sư, đi đến bất kỳ địa phương nào, đều được người tôn kính, bị người kính sợ.
Kết quả, đến Hồng Viễn Học Viện, trước bị người liên tiếp đánh ngất xỉu không nói, một thiếu niên mười mấy tuổi cũng ngông cuồng như thế, làm sao có thể nhịn được!
- Có phải muốn chết hay không, thử xem sẽ biết...
Cũng không tức giận, Trịnh Dương nhẹ nhàng cười cười, một thanh trường thương xuất hiện trong lòng bàn tay, ở trên không trung vẽ một cái, phóng xuất ra khí thế kinh người.
- Nếu như muốn tìm phiền toái, vậy đừng trách chúng ta không khách khí...
Thấy hắn lấy ra binh khí, sắc mặt mấy vị Chiến Sư trầm xuống, một cái trong đó sải bước đi ra.
Thanh niên này, là Đạp Hư cảnh đỉnh phong, chuyên môn khảo hạch học viên năm thứ tư, hôm nay thời điểm khảo hạch ba đại học viện, đại triển thần uy, dồn ép vô số tài tuấn, nhấc tay nhận thua, thực lực mạnh, có thể nói khủng bố.
Hắn nhìn ra Trịnh Dương, chỉ là Tàm Phong cảnh sơ kỳ, tính toán xuất thủ thử xem.
Thân là Chiến Sư, có thể vượt cấp chiến đấu, đối phương cùng hắn chỉ kém một tiểu cấp bậc, đánh bại hẳn là nhẹ nhõm.
- Ra tay đi! Ta có thể nhường ngươi ba chiêu...
Nhướng mày, binh khí lấy ra, thần sắc thanh niên hờ hững nói.
Trên thân toát ra một cỗ tự tin cường đại.
- Để cho ta ba chiêu? Không cần... Ta sẽ áp chế tu vi giống như ngươi!
Thấy gia hỏa này còn không có làm rõ ràng sự thật, Trịnh Dương lắc đầu, chân khí trong cơ thể vận chuyển, một hồi giòn vang, tu vi bị áp chế đến Đạp Hư cảnh đỉnh phong.
- Ngươi đã tự tìm phiền phức, ta liền không khách khí...
Thấy thiếu niên không biết từ đâu xuất hiện kia, dám đè thấp tu vi cùng hắn chiến đấu, thanh niên lạnh lùng cười cười, binh khí trong tay mãnh liệt vung lên, một cỗ lực lượng cường đại tới cực điểm ầm ầm quét sạch.
Tuy thực lực của hắn chỉ là Đạp Hư cảnh đỉnh phong, nhưng uy lực một chiêu này, coi như là Tàm Phong cảnh đỉnh phong cũng không dám ngạnh kháng.
- Hừ!
Đối mặt công kích như thế, Trịnh Dương nhẹ nhàng cười cười, cũng không lui về phía sau, trường thương trong tay nhẹ nhàng run lên, đâm đi ra ngoài.
Bành!
Thương cùng binh khí của đối phương va chạm, chỉ thoáng một phát, thanh niên liền bay ngược ra, nằm trên mặt đất, miệng lớn thổ huyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.