Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1681: Nguyên Thai phân cấp (1)




Trong nháy mắt, Trương Huyền liền rõ ràng nội dung của quyển sách này.
Phía trước giới thiệu kỹ càng, kinh nghiệm Khổng Sư phong thánh, trong đó đại bộ phận kinh nghiệm, đều có chút tương tự ở Phong Thánh đài lưu lại tâm đắc, chỉ là càng thêm kỹ càng, không chỉ có cảm thụ, còn có các loại hành động trong hiện thực.
- Phức tạp như vậy?
Trương Huyền nhíu mày.
Vốn tưởng rằng cái gọi là Phong Thánh Giải, là một loại công pháp đơn thuần, chỉ cần theo như trình tự tu luyện, có thể để cho thực lực tăng nhiều, trên thực tế không có dễ dàng như vậy.
Để cho ông trời phong làm Thánh Nhân, không chỉ cần Chân Khí mạnh mẽ, lực lượng mãnh liệt, càng trọng yếu chính là... ngay cả tâm thần cũng cùng một chỗ tu luyện.
Cái gọi là tu luyện tâm thần, trên thực tế chính là ma luyện tâm trí.
Loại tu hành này, không thể làm cho người ta tăng lên sức chiến đấu, lại có thể làm cho lòng dạ của người ta càng thêm rộng lớn, nhìn xa hơn, đi cao hơn.
Chỉ có tâm trí đạt tới bao dung vạn vật, dung nạp thiên địa, đan điền tự nhiên cũng sẽ tùy theo trở nên rộng lớn, có thể dung nạp càng nhiều Chân Khí nữa.
- Tàm Phong cảnh, cũng gọi là Tàng Thai Cảnh, Thai Tàng Cảnh hoặc là Kim Đan cảnh. Ý là tích góp tu vi, trong người ngưng tụ Nguyên Thai (Kim Đan), một khi thành công, cùng bản thân dung hợp là một, liền có thể đột phá gông cùm xiềng xích, thành linh thành thánh...
Thấy hắn mặc vào quần áo lúc trước, nghiêm túc đọc sách, Mục sư Khôi Lỗi không hề xoắn xuýt, giải thích một câu, hỏi:
- Ngươi đã tu luyện đến cấp độ này, đối với cảnh này hẳn có lý giải rất sâu.
Trương Huyền gật đầu.
Tàm Phong cảnh, trên thực tế là chân khí toàn thân ngưng tụ thành thai, hóa làm đan, nói trắng ra, là Chân Khí từ thể khí, ngưng tụ thành thể rắn.
Như vậy, thân thể có thể dung nạp càng nhiều Chân Khí nữa, một khi kết thành Nguyên Thai, hoàn toàn có thể tàng thai thành thánh, đạt tới cảnh giới cao hơn.
Mặc dù không có sưu tập đến Thiên Đạo công pháp vượt qua Tàm Phong cảnh, nhưng chân khí trong cơ thể hắn đã bắt đầu hội tụ, ở đan điền tạo thành vòng xoáy Chân Khí, chỉ cần nỗ lực tu luyện, ngưng kết ra Nguyên Thai, chỉ là vấn đề thời gian.
- Tu luyện bình thường, chỉ cần làm từng bước, nỗ lực tu luyện, Chân Khí trong cơ thể rất nhanh có thể ngưng kết, nhưng... Đây chẳng qua là loại Nguyên Thai kém nhất, cũng chính là Nguyên Thai tam đẳng!
Mục sư Khôi Lỗi nói.
- Nguyên Thai tam đẳng? Nguyên Thai còn phân cấp cấp?
Vẻ mặt Trương Huyền tràn đầy nghi hoặc.
Đây chính là chưa từng nghe nói qua.
Coi như là ở Học Viện sưu tập không ít thư tịch nghề nghiệp, cũng chưa bao giờ gặp giới thiệu cùng loại.
- Đương nhiên sẽ phân chia đẳng cấp, chỉ bất quá, rất ít người biết được mà thôi!
Mục sư Khôi Lỗi lắc đầu:
- Cái đẳng cấp này, là lúc trước một vị đệ tử của Khổng Sư nói ra, vốn nghĩ rằng sẽ cho tất cả tu luyện giả biết, lại bị Khổng Sư ngăn lại! Giữ kín không nói ra, thế cho nên người biết càng ngày càng ít!
- Khổng Sư ngăn lại?
Trương Huyền kỳ quái.
Khổng Sư không phải Vạn Thế Chi Sư sao? Đối với Nhân tộc có cống hiến cực lớn, sáng lập nghề nghiệp Danh Sư... truyền thừa phát triển ở toàn bộ Nhân tộc, nhân vật như vậy, làm sao sẽ cố ý che lấp tin tức?
- Khổng Sư làm như vậy, là vì nhân loại!
Mục sư Khôi Lỗi cảm khái một tiếng, cũng không để cho Trương Huyền nghi hoặc bao lâu, tiếp tục nói:
- Tu luyện giả bình thường như chúng ta, chỉ cần chịu nỗ lực, cơ bản đều có thể ngưng tụ ra Nguyên Thai tam đẳng, Nguyên Thai nhị đẳng liền khó khăn! Không chỉ cần đại lượng tài liệu tu luyện, còn cần có người chỉ điểm, xuất hiện một tia sai lầm cũng dẫn đến thất bại trong gang tấc.
- Nói cách khác, nghĩ ngưng tụ Nguyên Thai nhị đẳng, tiêu phí trả giá, ít nhất là gấp mười lần Nguyên Thai tam đẳng trở lên... Loại trả giá này, Nhân tộc trả không nổi không nói! Mấu chốt nhất là, cũng không phải người người đều có thể thành công, còn cần thiên tư cùng tâm tính cực cao, một khi thất bại, nhẹ thì Nguyên Thai hủy hết, tu vi bị phế, nặng thì chết ngay tại chỗ, Thần Tiên khó cứu...
Mục sư Khôi Lỗi lắc đầu:
- Không biết thì thôi, một khi biết được, vô số Danh Sư đều vì tăng lên sức chiến đấu, mạo hiểm nếm thử... Mà hậu quả làm như vậy, chỉ biết làm Nhân tộc tổn thương nguyên khí, để cho vô số người tẩu hỏa nhập ma, cuối cùng tử vong! Mà không phải bồi dưỡng được càng nhiều cường giả.
- Cái này...
Chần chừ một chút, Trương Huyền cuối cùng nhẹ gật đầu.
Đối phương nói không sai.
Muốn trùng kích Nguyên Thai cấp bậc cao hơn, tự nhiên phải trả giá thật nhiều!
Rất nhiều người chịu hạn chế bởi thiên tư, cưỡng ép đi làm, chẳng những không có hiệu quả, ngược lại sẽ hại bản thân.
Thật giống như rắn nuốt voi, rõ ràng chỉ lớn như dây thừng, lại nhất định muốn ăn một con voi mấy thước, không thành công là bình thường, gây chuyện không tốt rất dễ dàng chơi chết bản thân.
Cái gọi là đẳng cấp Nguyên Thai là như thế.
Sau khi biết rõ tin tức này, lại không đi làm, rõ ràng còn có một loại cảnh giới không có đạt tới, trên tâm cảnh sẽ xuất hiện thiếu sót, cảm giác không bằng người... Do đó hạn chế thành tựu về sau.
Biết rõ lại sẽ xuất hiện nguy hiểm...
Người không biết không tội, có đôi khi ngu ngốc, cũng là một loại hạnh phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.