Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1677: Trương Huyền thất bại! (1)




- Hảo kiếm pháp!
Ánh mắt sáng lên, Mục sư Khôi Lỗi nhịn không được nhẹ gật đầu, thân thể nhoáng một cái, tiến lên đón.
Trong nháy mắt, một người một Khôi Lỗi giao chiến cùng một chỗ.
Oanh oanh oanh oanh!
Trương Huyền toàn lực thi triển, Kiếm pháp như sóng to, rả rích không dứt, tựa như sóng lớn, một tầng chồng lên một tầng, càng ngày càng lớn mạnh.
Tuy hắn không có tu luyện qua kiếm pháp lợi hại, nhưng tất cả kiếm chiêu hình thành Thiên Đạo Kiếm pháp, toàn lực thi triển, mang theo mùi vị hóa phức tạp thành đơn giản, coi như là cường giả Thánh Vực đột nhiên gặp phải, cũng có chút trở tay không kịp.
- Kiếm pháp lợi hại, bất quá, với ta mà nói, còn quá yếu...
Nhẹ nhàng cười cười, Mục sư Khôi Lỗi điểm về phía trước.
Rầm ào ào!
Mũi kiếm của Trương Huyền đâm vào không khí, lập tức sụp đổ xuống, kiếm quang vô cùng sắc bén, tựa như quấn vào vòng xoáy, không còn nửa điểm uy lực.
Biết rõ gặp đối thủ, Trương Huyền nhướng mày, lực lượng toàn thân mãnh liệt kích phát.
Ầm ầm!
Không khí sụp đổ, tựa như chấn vỡ khí cầu, kiếm quang lần nữa sinh trưởng, cùng đầu ngón tay của Mục sư va chạm nhau.
Rầm ào ào!
Miểng thủy tinh nứt ra, gợn nước nhộn nhạo.
Chỉ cảm thấy mũi kiếm như đâm vào một bức tường cực lớn, hổ khẩu của Trương Huyền đau nhức, máu tươi xé rách mà ra, toàn bộ người ngực khó chịu, bay ngược ra ngoài.
Người ở trên không trung, Hồng Trần Đạp Thiên Bộ vận chuyển, thân thể trầm xuống, liên tục ở trên sàn nhà giẫm ra một loạt dấu chân.
Lần nữa gào thét, lại đâm về phía trước.
Rầm ào ào!
Không khí như màn sân khấu bị cái kéo cắt ra, kiếm quang đâm tới điểm thiếu sót trong chiêu số của Mục sư.
- Hảo nhãn lực!
Thấy hắn một chiêu đã tìm được thiếu sót trên chiêu số, Mục sư sững sờ, lần nữa cười cười, thân thể nhoáng một cái, toàn bộ thân thể tựa như con quay.
Lúc trước xuất hiện thiếu sót, lập tức biến mất không thấy gì nữa, giống như không tồn tại.
Thiên Đạo có thiếu, Thiên Đạo còn không được đầy đủ, bất luận chiêu số gì, có thiếu sót là bình thường, nhưng thực lực đối phương quá mạnh mẽ, vô luận ý thức phản ứng hay tốc độ, đều nhanh hơn hắn, coi như là phát hiện lỗ thủng cũng vô dụng.
Bởi vì còn chưa kịp công kích, đã bị đối phương tránh thoát, cái gọi là thiếu sót, cũng đã thành chê cười.
- Không hổ là cường giả sáng lập Danh Sư Học Viện...
Sắc mặt Trương Huyền xanh mét.
Đổi lại Thánh Vực sơ kỳ, bị hắn phát hiện lỗ thủng, coi như không trúng chiêu khẳng định cũng luống cuống tay chân, trước mắt khác biệt, lại có thể sớm dự phán đến mấy chiêu sau, biết rõ vị trí kiếm này của hắn nhằm vào, do đó sớm che đậy thiếu sót!
Đáng sợ!
Đối phương đã không riêng gì thực lực mạnh mẽ, nhãn lực cũng kinh người, coi như kém Minh Lý Chi Nhãn của hắn, nhưng đối với kinh nghiệm cùng lĩnh ngộ chiến đấu, cũng tuyệt không phải hắn có thể so sánh.
- Chỉ cần dùng chiêu số, liền khẳng định có thiếu sót, ta không tin ngươi có thể trốn đến bao lâu...
Trương Huyền cũng không hoảng hốt.
Tuy lúc bình thường, đều là Tử Dương Thú cùng Kim Nguyên Đỉnh xuất thủ, nhưng xem nhiều thư tịch như vậy, tổng kết ra vô số Thiên Đạo công pháp, lý giải chiến đấu cũng không kém Tướng Quân thân kinh bách chiến.
Thậm chí lý giải càng sâu.
Chiêu số không quan tâm cao thâm hay không, bí pháp hay không bí pháp, chỉ cần có chiêu, thì có lỗ thủng, thì có thiếu sót, đúng bệnh hốt thuốc, dù ngươi là võ kỹ Thần cấp, cũng sẽ bị mổ ra chiêu số, ngay tại chỗ đánh tan.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là nhất định phải sớm biết rõ chiêu số của đối phương, hơn nữa hiểu rõ thiếu sót trong đó, còn phải có đủ thực lực.
- Phá!
Trong mắt tựa như có thư tịch xuất hiện, trường kiếm giống như Linh xà du tẩu về phía trước, thời gian nháy con mắt liền xuất hiện ở trước mặt một chỗ thiếu sót của Mục sư Khôi Lỗi.
Chỉ cần tiến quân thần tốc, coi như đối phương là Thánh Vực, cũng nhất định bị thương.
- Nhãn lực thật tốt!
Khôi Lỗi tựa hồ đoán ra hắn sẽ đâm vào nơi đây, nhẹ nhàng cười cười, hai tay chấn động.
Trương Huyền chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng nghiền ép đập vào mặt, khí tức trầm xuống, mũi kiếm vô cùng phong mang rút cuộc không đâm xuống được.
Bành!
Lực lượng khổng lồ kéo tới, Trương Huyền ở trên không trung lần nữa lật ra hai cái bổ nhào, bay ngược ra, lưng đâm vào trên vách tường, sắc mặt đỏ bừng, phun ra một ngụm máu tươi.
Liên tục tiến công hai chiêu, hơn nữa tìm được thiếu sót, đáng tiếc... lực lượng của đối phương quá mạnh mẽ, căn bản không cách nào thắng được.
- Còn là quá yếu...
Lau sạch máu tươi ở khóe miệng, Trương Huyền cười khổ, nhịn không được lắc đầu.
Hiện tại hắn chỉ là Tàm Phong cảnh sơ kỳ, đối chiến Thánh Vực nhất trọng sơ kỳ, trong đó chênh lệch Bán Thánh, Tòng Thánh, cùng Thánh Giả, trọn vẹn ba cấp bậc, căn bản không phải lực lượng nhục thân, hồn lực có thể đền bù.
Cho dù có hơn tám nghìn vạn đỉnh lực lượng, ở trước mặt đối phương, như trước không chịu nổi một kích!
Cường giả Thánh Vực, từng cái Khiếu Huyệt mở ra, không chỉ biết bay, lực lượng cũng vượt qua ức đỉnh, coi như là mượn nhờ Thiên Đạo Thư Viện, có thể tìm được lỗ thủng, Kiếm Khí ngay cả Chân Khí hộ thể của người ta cũng không phá được, còn đánh như thế nào?
Thật giống như để con kiến cầm lấy trường kiếm đi tiến công voi, căn bản không có ở cùng một cấp bậc, coi như chiêu số lại rườm rà phức tạp, cũng không có bất kỳ tác dụng!
Hiện tại hắn chính là loại tình huống này, đối phương là Khôi Lỗi, phòng ngự vô địch, coi như trường kiếm đâm trúng cũng không phá vỡ phòng ngự, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu phong phú, phòng ngự giọt nước không lọt, còn có thể thừa cơ phản kích...
Làm cho người ta kìm lòng không được sinh ra cảm giác bị thất bại.
Căn bản là không có biện pháp đánh!
- Hừ, vậy thì ngượng ngùng...
Biết rõ đọ sức võ kỹ đơn thuần, khẳng định không phải đối thủ, ánh mắt Trương Huyền ngưng tụ, tinh thần câu thông Thư Viện, một quyển sách xuất hiện.
Nếu là Khôi Lỗi, tất nhiên có chỗ sai lầm, tự nhiên liền có đủ loại thiếu sót, thật sự không được, cũng không chú ý giang hồ đạo nghĩa, giống như tầng thứ bảy, trước tiên hủy gia hỏa này rồi hãy nói!
Ngón tay điểm một chút, nội dung trong thư tịch lập tức tiến nhập trong đầu, biến thành kiến thức của mình.
- thất tinh Liên Hoàn Khôi Lỗi...
Trong thư tịch ghi lại danh xưng của Khôi Lỗi này, nhìn thoáng qua, Trương Huyền liền nhướng mày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.