Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1610: Bọn họ là Danh Sư! (2)




Chính là Luyện Khí sư học viên viện trưởng, Triệu Bính Tuất.
- Triệu trưởng lão, cái gì không kiên trì nổi?
Trương Huyền kỳ quái.
Mới vừa vào cửa chỉ thấy Mi trưởng lão nhíu mày, vốn cho rằng là việc vặt của bản thân, nghe Triệu Bính Tuất nói, chỉ sợ không có đơn giản như vậy.
- A, không có việc gì, viện trưởng liền an tâm chờ đại điển kế vị ngày mai, việc vặt này chúng ta sẽ trước thời hạn xử lý...
Triệu Bính Tuất cười khan một tiếng.
- Đúng vậy, viện trưởng, chúng ta sẽ tự mình xử lý...
Mi trưởng lão cũng vội vàng gật đầu.
- Đến cùng là chuyện gì?
Trương Huyền cau mày.
Hai người là viện trưởng một viện, càng là Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, thực lực mạnh mẽ, nhân vật như vậy, mặt mũi đều ưu sầu, khẳng định chuyện phát sinh không nhỏ. Mặc dù hắn không quan tâm nhiều chuyện, nhưng dù sao cũng là viện trưởng của Danh Sư học viện, trách nhiệm trên người, có một số việc vẫn phải gánh lấy.
- Cái này...
Thấy hắn hỏi thăm, hai đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, khuôn mặt chần chờ.
- Được rồi!
Một lát sau, Mi trưởng lão than thở:
- Là Linh thú ở Vân Vụ sơn phát sinh thú triều!
- Vân Vụ sơn? Thú triều?
Trương Huyền sững sờ.
- Ân, Linh thú cùng Thánh thú ở Vân Vụ sơn, từ trước tới nay cùng Hồng Viễn thành chúng ta không liên quan tới nhau, nước giếng không phạm nước sông, đoạn thời gian trước, không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên tựa như phát điên, khắp nơi vây quanh thợ săn cùng tu luyện giả vào sơn mạch đi săn.
Mi trưởng lão nói:
- Danh Sư học viện nhận được thỉnh cầu, liền phái người đi cảnh cáo, ai ngờ đối phương chẳng những không biết hối cải, ngược lại dốc toàn bộ lực lượng, phát sinh thú triều! Vây công đánh lén Danh Sư học viện, ta đành phải phái tất cả học viên của Thuần Thú học viện ra ngoài, tiến hành chống cự, hiện tại hai bên giao chiến ở Hồng Viễn sơn mạch... Đã chiến đấu trọn một ngày, sắp không kiên trì nổi!
- Không kiên trì nổi...
Trương Huyền sầm mặt lại.
Sở dĩ Thánh thú, Linh thú ở Vân Vụ sơn bạo động, hắn có thể đoán được. Hẳn liên quan đến hắn trộm đi Địa Mạch linh dịch. Vốn cho rằng đám người kia sẽ an tâm ở trong sơn mạch, không nghĩ tới lại vọt ra, còn công kích Danh Sư học viện.
- Mang ta đi xem một chút!
Trương Huyền xiết chặt nắm đấm nói. Chuyện này nếu là hắn gây nên, tự nhiên không có khả năng lùi bước.
- Viện trưởng... Ngươi không thể đi, bây giờ ngươi còn chưa tiến hành nghi thức, thực lực không đủ, một khi đi qua, bị đối phương biết thân phận, có thể sẽ gặp phải vây công...
Triệu Bính Tuất lắc đầu.
Các học sinh trong học viện đều ra ngoài chiến đấu, đại sự như thế cũng không có nói cho Trương Huyền, cũng bởi vì thực lực của hắn bây giờ không đủ, một khi nói ra là viện trưởng, rất dễ dàng gặp phải đánh lén, làm không cẩn thận, lại sẽ xuất hiện cục diện viện trưởng biến mất, học viện hỗn loạn. Cho nên bọn họ muốn tự mình giải quyết, để hắn an tâm kế vị, không chịu đến bất kỳ ảnh hưởng gì. Lại nói, bọn họ cũng muốn trước thời hạn giải quyết, lấy thành tích trước mặt tân viện trưởng.
- Ở đâu, nếu không ta tự mình đi!
Trương Huyền nhướng mày, tai họa là hắn xông ra, không thể để cho học viên của học viện vì đó mất mạng.
- Cái này...
Thấy thái độ của hắn kiên quyết, hai vị trưởng lão nhìn nhau, kìm lòng không được than thở một tiếng:
- Được rồi, chúng ta mang viện trưởng qua, có điều hi vọng viện trưởng không nên gấp gáp, cũng đừng rò rỉ thân phận... Đây không phải là lần thứ nhất Vân Vụ lĩnh phát động thú triều, nhất định có biện pháp trấn áp!
- Ân!
Trương Huyền cũng không nhiều lời.
Mi trưởng lão triệu hoán Hỏa Long Thánh thú tới, ba người nhảy lên, thẳng tắp bay về phía Hồng Viễn sơn mạch.
- Tình huống bây giờ như thế nào?
Đứng ở trên lưng thú, Trương Huyền nhìn về phía Triệu Bính Tuất.
- Cũng không lạc quan... thú triều lần này nghiêm trọng hơn trước kia rất nhiều, tất cả Linh thú giống như binh sĩ có quy luật, tiến hành vây công, học viên của chúng ta cực kỳ bị động!
Chần chờ một chút, Triệu Bính Tuất nói.
- Có quy luật?
- Ân, nếu như không đoán sai, hẳn là những Thánh thú ở Vân Vụ lĩnh cũng xuất động! Chỉ có bọn chúng chỉ huy, mới có thể duy trì sức chiến đấu như thế...
Triệu Bính Tuất gật đầu.
- Thương vong như thế nào?
Trầm mặc hồi lâu, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Rất nghiêm trọng, Thuần Thú học viện là viện hệ lớn thứ tư của Danh Sư học viện, làm phụ tu, đầu tiên chừng hơn hai vạn người, trừ đang thí luyện, hầu như toàn bộ tham gia chiến đấu, hiện tại bị thương gần nửa, chẳng qua tử vong không nhiều, chỉ có mười mấy người!
Triệu Bính Tuất nói.
- Đã chết mười mấy người?
Toàn thân Trương Huyền cứng ngắc.
- Vâng!
Lần này nói chuyện không phải Triệu Bính Tuất, mà là Mi trưởng lão.
Đang khi nói chuyện, Thánh thú đã tới bầu trời giao chiến ở Hồng Viễn sơn mạch, thông qua cửa sổ, Trương Huyền nhìn xuống dưới, lập tức nhìn thấy vô số Linh thú, từ trên núi lao xuống, vô số Danh Sư nghênh đón tiếp lấy, chiến đấu cực kỳ kịch liệt.
Rất nhiều học sinh bị đánh trọng thương, nhưng không lùi bước, ngược lại càng thêm dũng mãnh, sống chết cũng không e ngại. Thân thể Trương Huyền run rẩy. Hắn thấy được hai người quen, là Phong Ngô cùng Dư Thừa trước kia ở Lôi Viễn phong náo mâu thuẫn, lúc này hai người máu me khắp người, người sau một cánh tay bị chặt đứt, vẫn như trước không lui về phía sau, ngược lại cắn răng xông lên, hai mắt ửng hồng.
Tình cảnh hoàn toàn khác biệt trước đó tranh đấu với hắn, vì tư lợi bất chấp thủ đoạn. Còn chứng kiến mấy người trước đó ở học viện tranh đấu, giờ phút này cũng kề vai chiến đấu, sống lưng dựa sát vào nhau, từng người giao an toàn của mình cho đồng đội.
- Giữa bọn hắn có thể có mâu thuẫn, có thể tranh đấu, thậm chí có thể làm ra một chút sự tình vi phạm đạo đức, nhưng đối mặt nhân tộc nguy nan, sẽ lập tức không chút do dự đoàn kết chung một chỗ, việc nghĩa chẳng từ tiến lên, dù bỏ mình cũng sẽ không tiếc!
Như nhìn ra hắn rung động, vẻ mặt Mi trưởng lão nghiêm túc:
- Bởi vì đây là sứ mệnh cùng trách nhiệm! Bởi vì, bọn họ có cùng một cái tên... Danh Sư!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.