Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1607: Tổ ong biến cố (1)




- Không đúng...
Không khiếp sợ giống mọi người, Trương Huyền thì nhíu mày. Có thể kích hoạt linh tính, tự nhiên không phải dựa vào Địa Mạch linh dịch có thể làm được, mà là Thiên Đạo chân khí! Thiên Đạo chân khí ẩn chứa sinh cơ nồng đậm, ngay cả kịch độc cũng có thể hóa giải, coi như linh tính của Bồ Đề thụ ngủ say, cũng có thể thuận lợi tỉnh lại.
Nhưng mà để hắn kỳ quái là... linh tính của Bồ Đề thụ ngủ say, như cũng không phải bị tổn thương đơn giản như vậy, mà là... trúng độc! Thiên Đạo chân khí cực kỳ tinh thuần, đi khắp trong đó không trở ngại, bởi vậy tình huống linh tính ngủ say cụ thể, nhìn rõ rõ ràng ràng. Căn bản không phải vấn đề tổn thương, tổn thương bình thường, nguyên khí tổn hao nhiều, đủ loại triệu chứng rõ rệt, mà giờ khắc này linh tính đang đối kháng một đạo kịch độc. Mấu chốt nhất là, đạo kịch độc này...
- Là... Thanh Thần độc!
Ánh mắt Trương Huyền kỳ quái.
Nói tới Thanh Thần độc, khả năng không ít người không biết là gì, thậm chí rất nhiều viện trưởng của Danh Sư học viện, đều không rõ lắm, nhưng muốn nói là dùng Thanh Diệp Liên Tâm Thảo cùng Vô Thần hoa phối chế thành kịch độc... Rất nhiều người hẳn có thể lập tức rõ ràng!
Đúng là lúc trước hắn cùng Vưu Hư Y Sư sinh tử đấu, người sau cho hắn dùng loại kịch độc kia! Một khi dùng loại độc này, sẽ lập tức ăn mòn trái tim cùng tinh thần, ngay cả cường giả Thánh cảnh cũng khó may mắn thoát khỏi, mặc dù Bồ Đề thụ là Thánh dược, đụng phải loại kịch độc này vẫn khó có thể chống chọi... Có thể kiên trì đến bây giờ linh tính bất diệt, nói rõ mặc dù phương hướng cứu chữa của đám người Triệu lão sai, nhưng tất nhiên dùng không ít vật đại bổ.
- Hai năm trước, Vưu Hư tới nơi này, sau đó Bồ Đề thụ liền bị bệnh... Chẳng lẽ có liên hệ gì?
Trương Huyền nhíu mày.
Phối trí loại kịch độc này cực kỳ phức tạp, cũng ít khi thấy, Vưu Hư có, hơn nữa còn tới qua... Sẽ không phải là tên này hạ độc chứ? Nhưng Ngọc Thần Thanh có thể để cho Vưu Hư tới lấy “cành mầm”, khẳng định giữa hai bên không có khả năng có mâu thuẫn. Đã như vậy... Vì sao phải hạ độc?
- Đây là sự tình Hoàng đế bệ hạ kia nhức đầu, quan hệ không lớn tới ta...
Suy nghĩ một chút cũng nghĩ không ra, Trương Huyền lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa. Hắn ra tay cứu trị Bồ Đề thụ, thậm chí không tiếc tốn hao Địa Mạch linh dịch, mục đích là vì để cho nó tẩm bổ Ngụy Như Yên, còn ai hạ độc, vị hoàng đế bệ hạ này đắc tội người nào, không có nửa xu quan hệ tới hắn, không cần thiết truy đến cùng. Đổ sạch Địa Mạch linh dịch trong hồ lô, lại truyền vào mấy chục đạo chân khí, Bồ Đề thụ gầy yếu lần nữa khôi phục sinh cơ bừng bừng, cành lá lan tràn đâu đâu cũng có.
- Tốt...
Trương Huyền thở ra một hơi, nhìn qua.
- Đa tạ thầy Trương...
Ngọc Thần Thanh kích động đến toàn thân rung rung, vội vàng đi lên phía trước. Bồ Đề thụ là căn cơ của Ngọc gia bọn họ, một khi hủy diệt, chỉ sợ Ngọc gia cũng không kiên trì được bao lâu, sẽ biến mất ở trong dòng sông lịch sử, vốn cho rằng trị không khỏi, không nghĩ tới vị trước mắt nhẹ nhõm tìm ra nguyên nhân, không đến nửa ngày đã hoàn toàn chữa khỏi.
- Thầy Trương...
Đám người Triệu lão càng đỏ mặt, hận không thể chui vào kẽ đất. Nói người ta cái gì cũng không hiểu, kết quả, đối phương nhẹ nhõm chữa khỏi Bồ Đề thụ, mà bọn họ những “chuyên gia” này, giữ vững được hai năm, lại đi nhầm con đường! Suy nghĩ một chút liền thấy xấu hổ.
- Thầy Trương, nếu như ngươi rảnh, có thể đến bài giảng cho chúng ta hay không, Tôn gia ta nguyện ý lấy một trăm gốc linh dược đỉnh phong cộng thêm ba cây Thánh dược ra làm học phí!
Một lão giả tiến về phía trước một bước. Bọn họ nhiều người như vậy cũng nhìn không ra chứng bệnh, đối phương liếc mắt liền nhìn ra, đồng thời tìm ra phương pháp giải quyết, dưỡng dược thuật mạnh, quả thật quá đáng sợ. Nếu như có thể mời tới giảng bài, tuyệt đối có thể để cho gia tộc đột nhiên tăng mạnh, siêu việt thế gia khác ở trong tầm tay.
- Thầy Trương, tới Trần gia chúng ta, chúng ta nguyện ý ra một trăm năm mươi gốc linh dược đỉnh phong cùng năm cây Thánh dược!
Lại một vị lão giả tiến lên, những người kia đều biết thầy Trương này ý vị như thế nào.
- Thầy Trương, tới Triệu gia chúng ta...
- Tới Lưu gia chúng ta...
...
Nhìn thấy mấy bằng hữu đều xông về phía trước, đám người Triệu lão cũng nhịn không được nữa.
- Đa tạ hậu ý, tạm thời ta còn không có ý định ra ngoài giảng bài!
Thấy mọi người vây quanh hắn, lại không còn cao ngạo trước đó, ngược lại cung kính giống như học sinh tiểu học, Trương Huyền lắc đầu. Không phải hắn không muốn giảng, mà là đối với tri thức dưỡng dược biết cũng không nhiều, coi như muốn giảng, cũng không biết nói như thế nào!
Sở dĩ có thể điều trị Bồ Đề thụ, là cọng của Minh Lý Chi Nhãn cùng Thiên Đạo thư viện, không có nửa điểm quan hệ tới tri thức dưỡng dược của hắn. Thật muốn giảng bài, khẳng định lộ tẩy. Thấy hắn thật không nguyện ý, đám người Triệu lão đành phải thất lạc lui về phía sau.
- Bệ hạ, chư vị, ta vừa vặn muốn mượn dùng Bồ Đề thụ làm một ít chuyện riêng, khả năng liên quan bí ẩn cá nhân...
Thấy Bồ Đề thụ hoàn toàn khôi phục, lúc này Trương Huyền mới nhìn về phía mọi người.
- Hai năm này vất vả chư vị, giúp ta điều trị Bồ Đề thụ, ta đã sai người chuẩn bị yến hội, mời chư vị theo ta!
Ngọc Thần Thanh rõ ràng ý tứ, nhẹ nhàng cười một tiếng, nhìn về phía mọi người.
- Đa tạ bệ hạ!
- Chúng ta cũng không có hỗ trợ cái gì, thực sự hổ thẹn...
Mấy lão giả hiểu ý gật đầu, theo sau lưng Ngọc Thần Thanh, đi ra ngoài. Rất nhanh trong sân chỉ còn lại có Trương Huyền, chung quanh lại không nửa bóng người. Bay đến không trung nhìn thoáng qua, thấy Ngọc Thần Thanh ngay cả hộ vệ chung quanh cũng điều đi, lệnh người ta không nên tới gần, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, tinh thần khẽ động, Ngụy Như Yên xuất hiện ở trước mắt.
Nương theo Thiên Nghĩ Phong Sào mở rộng, mấy ngày nay một mực mang nàng theo bên người, cũng thuận tiện xảy ra vấn đề kịp thời cứu chữa, giờ phút này, chữa khỏi Bồ Đề thụ, hoàn toàn có thể thử xem! Vu Hồn ly thể, triệu hoán hồn phách của Ngụy Như Yên ra, dùng đặc thù thủ pháp, rót vào Bồ Đề thụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.