Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1604: Trương Huyền đốt cây (2)




- Các ngươi ở chung quanh bày Cửu Cửu Hợp Linh trận, nếu như không nhìn lầm, là cưỡng ép giúp nó truyền vào linh khí, kích hoạt linh tính a?
Trương Huyền chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nhìn tới.
- Ngươi biết Cửu Cửu Hợp Linh trận?
Triệu lão sững sờ.
Vừa rồi thấy gia hỏa này nói chuyện khó nghe, còn tưởng rằng giống như trước đây, là loại mua danh cầu lợi, không nghĩ tới, liếc mắt liền nhìn ra mục đích của bọn hắn.
Cửu Cửu Hợp Linh trận, là một trong mấy bí pháp bất truyền của dưỡng dược thế gia, có thể giúp linh dược thậm chí Thánh dược đánh mất linh tính một lần nữa kích hoạt linh tính, để nó lần nữa toả sáng thanh xuân, tất nhiều Dưỡng Dược Sư cũng không biết.
Thánh giả Bồ Đề thụ trước mắt này, đã khô cạn sắp chết, trải qua bọn họ nhiều phương diện dò xét, hẳn là linh tính tiêu tán, lúc này mới tốn hao đánh đổi to lớn, bố trí ra trận pháp, muốn kích hoạt. Chẳng lẽ, cái này có vấn đề?
- Không chỉ biết, nếu như ta không nhìn lầm, các ngươi còn tập hợp linh tính của mười tám loại Thánh dược, muốn mạnh mẽ truyền vào, kết quả... thất bại!
Trương Huyền thản nhiên nói.
- Cái này...
Triệu lão cùng mấy vị Dưỡng Dược Sư khác liếc mắt nhìn nhau, từng người nghẹn họng. Đối phương nói không sai, bọn họ đích xác tập hợp linh tính của mười tám loại Thánh dược, mưu toan bổ sung cho gốc Bồ Đề thụ này, kết quả... thất bại.
Chuyện này, chỉ có mấy người bọn họ biết, Hoàng đế bệ hạ cũng chưa nói qua, tên này làm sao biết được? Chẳng lẽ chỉ nhìn thoáng qua? Điều đó không có khả năng ah! Truyền vào linh tính, cực kỳ phiền phức, một khi thất bại, không có dấu vết tìm kiếm, xem như bọn họ cũng nhìn không ra, kẻ trước mắt này, làm sao có thể nhìn ra?
- Gốc Bồ Đề thụ này, bản thân còn sống, linh tính vẫn còn, nhưng các ngươi cưỡng ép truyền vào một loại linh tính khác, mưu toan đoạt xá... Nó còn có thể khoẻ mạnh, không bị các ngươi đùa chơi chết, đã rất may mắn rồi. Làm ra loại sự tình này, không biết mất mặt, thế mà còn ở nơi này diễu võ giương oai, cảm thấy có thể cứu sống... Người nào cho các ngươi tự tin cùng lá gan?
Trương Huyền nhíu mày, hơi vung cánh tay.
- Ngươi... Nói bậy! Chúng ta thông qua đủ loại phương pháp đặc thù đo lường, của Bồ Đề thụ đã biến mất, làm sao có thể còn sống?
Vẻ mặt của Triệu lão đỏ lên.
Mấy lão gia hỏa bọn hắn, là đo lường nhiều lần, lặp đi lặp lại xác nhận, nếu như linh tính còn sống, làm sao có thể không biết?
- Không sai, ta thông qua kim châm trắc linh pháp, thí nghiệm ba lần, đều không có linh tính! Lại nói, nếu như còn có linh tính, sao gốc Bồ Đề thụ này sẽ khô héo, lập tức tử vong?
Một lão giả đi lên phía trước.
- Ta cũng dùng Thanh Yên Trắc Linh pháp độc môn khảo nghiệm, không có linh tính, điểm ấy chắc chắn một trăm phần trăm!
Lại một lão giả gật đầu.
Thánh dược có linh, đây là người người đều biết, một khi không xác định linh tính tử vong hoặc biến mất, liền truyền vào linh tính khác, quả thực giống như hắn nói, tương đương với cưỡng ép đoạt xá, đây không phải chữa bệnh, mà là giết thuốc!
Tất cả mọi người là chuyên gia dưỡng dược trứ danh, một khi chữa thuốc không thành biến thành giết thuốc, về sau còn mặt mũi nào sống sót? Mất mặt ch mất chết!
- Mặc dù chúng ta truyền vào linh tính thất bại, nhưng lại để cây cối nguyên bản khô quắt lần nữa đâm chồi, lá cây biến vàng cũng được làm dịu, rõ ràng Bồ Đề thụ đã đi về phương hướng tốt, chỉ cần kiên trì, tất nhiên có thể cứu sống, không cần thiết nghe một tiểu gia hỏa ở đây ăn nói bừa bãi!
Lại một lão giả khoát tay áo.
Nghe được hắn nói, mọi người gật đầu. Mặc dù truyền linh tính thất bại, nhưng lại để trước Bồ Đề thụ đâm chồi lần nữa, như toả sáng thanh xuân lần thứ hai. Đã như vậy, phải nói rõ phương hướng không sai.
- Không sai? Lá cây đổi xanh, nhưng các ngươi đã kiểm tra rễ cây chưa? Có dấu hiệu khôi phục không? Thân cây các ngươi đã kiểm tra chưa? Là trở nên thoải mái hay càng thêm khô quắt?
Trương Huyền nói.
- Cái này...
Mọi người chần chờ.
Sau khi truyền vào linh tính, kiểm tra rễ cây, đúng là không tốt lắm, thân cây cũng càng thêm khô quắt, nhưng dung hợp linh tính mới, cũng sẽ có quá trình thích ứng, chẳng lẽ không đúng?
- Kim châm trắc linh pháp, có thể đo lường linh tính của linh dược, chẳng qua kim châm dài bao nhiêu, có đâm vào nội bộ thân cây không? Nếu như linh tính giấu ở trong đó, đo lường ra được sao?
Không để ý tới mọi người chần chờ, Trương Huyền tiếp tục hỏi.
- Cái này...
Lão giả mới vừa nói yên lặng.
Kim châm trắc linh pháp, là thông qua kim châm đâm vào, để linh tính làm ra phản ứng, tới khảo thí nó tồn tại hay không. Nếu như là một gốc dược liệu, cũng chẳng có gì, nhưng cây lớn như thế, quả thực không cách nào đâm thủng.
- Thanh Yên Trắc Linh pháp đạo lý cũng tương đồng, có thể khảo thí linh tính, nhưng nếu như linh tính của Bồ Đề thụ này ngủ say thì sao? Dùng phương pháp này thôi trắc, có phải giống như tiêu vong hay không?
Trương Huyền nhìn về phía một vị khác.
- Ây...
Lão giả này cũng nói không ra lời. Linh tính ngủ say, ở trong Thanh Yên Trắc Linh pháp, quả thực không khác chết chút nào.
- Nói nhiều như vậy vô dụng, vậy ngươi nói một chút, có biện pháp nào có thể cứu sống Bồ Đề thụ! Không nói ra được, tán dóc nhiều hơn nữa cũng uổng công!
Một lão giả cắt đứt Trương Huyền nói.
Những người khác đồng thời gật đầu. Có thể cứu sống mới là trọng yếu nhất, nếu không, nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng.
- Phương pháp?
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, xoay đầu lại:
- Bệ hạ, làm phiền ngươi phái người tìm mấy thùng dầu cùng lửa tới...
- Ta muốn đốt cây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.