Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1575: Ngọc Thần Thanh hoài nghi (1)




- Thầy Trương chuyên môn vì ta sáng tạo công pháp, ta rất vui vẻ, nhưng ta không thể nhận!
Ngọc Phi Nhi lắc đầu.
- Ngươi có biết, công pháp của ta trân quý cỡ nào, chỉ cần tu luyện, hoàn toàn có thể để cho thực lực của linh hồn ngươi, gia tăng gấp đôi!
Trương Huyền cau mày.
Đây cũng không phải tự khen, xem như bản công pháp linh hồn rút gọn, cũng là dung hợp Vu Hồn, Thiên Chuy Ngưng Hồn quyết cùng Ma Âm, Kinh Hồng, Ngọc Phi Nhi thật muốn học tập, tiến bộ trên linh hồn tuyệt đối là tiến triển cực nhanh. Về sau siêu việt Hoàng đế bệ hạ, thậm chí trung niên nhân ra tay với hắn kia, cũng ở trong tầm tay.
- Chính bởi vì trân quý, mới không thể nhận!
Ngọc Phi Nhi chần chờ một chút nói:
- Nếu không như vậy, ta lấy tài vật mua sắm...
Học công pháp đối phương vì mình sáng tạo, không có hồi báo, chẳng khác nào có tình nghĩa bán sư, Danh Sư đại lục, xem rất nặng tình nghĩa thầy trò, một khi có, chuyện khác đều chỉ có thể biến thành hy vọng xa vời. Mà mua sắm, tiền thanh toán xong, liền không liên quan vấn đề này.
- Được a!
Thấy đối phương kiên trì, Trương Huyền không để ý lắm, lắc đầu, ngón tay nhấn tới trán đối phương. Ông! Ngọc Phi Nhi chỉ cảm thấy thân thể mềm mại chấn động, một bộ pháp quyết tu luyện linh hồn hoàn chỉnh truyền vào thức hải.
- Cái này...
Chỉ nhìn thoáng qua, đôi mắt thanh tú của nàng liền trợn tròn, dọa đến không ngừng run rẩy. Bộ công pháp này quả thực quá huyền diệu, so với những công pháp nàng tu luyện kia, cao minh hơn không biết gấp bao nhiêu lần!
- Cái này... quá trân quý, chỉ sợ ta chi trả không nổi, nhất định phải đăng báo phụ hoàng, để người giải quyết...
Khuôn mặt Ngọc Phi Nhi đỏ lên, vội vàng nói. Vốn cho rằng đối phương sáng chế, coi như lại trân quý, cũng sẽ không mạnh hơn công pháp tổ truyền của gia tộc các nàng, nhìn thoáng qua mới biết được, bộ công pháp kia của gia tộc mình, ném tới trước mặt, đối phương có khả năng ngay cả nhặt cũng sẽ không nhặt, khác biệt thực sự quá lớn.
- Tùy tiện!
Trương Huyền lắc đầu.
Truyền công pháp ra, cũng coi như báo đáp ân tình hấp thu linh khí của hoàng thất, còn đối phương quyết định như thế nào, là chuyện của bọn hắn, cùng mình quan hệ không lớn. Bên này trò chuyện, bên kia vẻ mặt Thẩm Quân biến thành màu đen, tức giận đến không ngừng run rẩy, bất cứ lúc nào cũng sẽ bạo tạc, chỉ cảm thấy trên đầu xanh mơn mởn, tùy ý sinh trưởng. Khoảng cách khá xa, hai người lại truyền âm, không biết nói thứ gì, chỉ thấy Trương Huyền vỗ lên trán Ngọc Phi Nhi, vẻ mặt đối phương liền đỏ bừng... Trần trụi liếc mắt đưa tình, xem hắn như không có gì!
- Đáng giận, đáng giận! Liễu Tuyền, trở về giúp ta điều tra tên này đến cùng có lai lịch gì...
Thẩm Quân cắn răng khanh khách rung động, như muốn bóp nát chén rượu trong tay. Hắn mới từ bên ngoài về, không rõ ràng sự tình Đế đô, thầy Trương này lại không nói ra họ tên, không biết cũng rất bình thường!
- Tốt!
Liễu Tuyền nhẹ gật đầu:
- Đoán chừng là học sinh của Danh Sư học viện, vừa rồi lúc ra cửa, phụ thân nói, ba ngày sau học viện tân viện trưởng kế vị, muốn dẫn ta qua nhìn đại tràng diện. Đến lúc đó, có thể đi vào Danh Sư học viện, mang mấy người đánh tên này một chầu, giúp ngươi hả giận!
- Tốt, quyết định như vậy đi, ta cũng mang mấy người, nhất định phải đánh hắn răng rơi đầy đất...
Thẩm Quân nghiến răng nghiến lợi...
Bạch thúc rời tiểu viện liền đi thẳng tới đại điện của Ngọc Thần Thanh.
- Bẩm báo Thất vương gia, hôm nay là sinh nhật của Lục công chúa, bệ hạ mới vừa đi sảnh yến hội...
Một tên thái giám đi tới.
- Tốt, ta đi qua đó...
Không dám dừng lại, Bạch thúc vội vã chạy về phía sảnh yến hội, rốt cục ở bên ngoài, đuổi kịp đội nghi trượng của Hoàng đế.
- Hoàng huynh...
Hắn vội vàng nghênh đón.
- Mộ Bạch, xảy ra chuyện gì lại gấp gáp như vậy?
Ngọc Thần Thanh nhướng mày.
Bạch thúc gọi Ngọc Mộ Bạch, là Thất vương gia của Hồng Viễn đế quốc, thân đệ đệ của Ngọc Thần Thanh.
- Là như vậy, vừa rồi ta đi lĩnh hội bia đá...
Ngọc Mộ Bạch không dám giấu diếm, kỹ càng nói chuyện lúc trước một lần.
- Ngươi nói có đồ vật tương tự Vu Hồn, xuất hiện ở trong hoàng cung? Hơn nữa... Luyện Hồn điện bị hủy? Còn có người một hơi xông qua cửa thứ chín, mỗi một quan chỉ dùng hai tức thời gian?
Thân thể Ngọc Thần Thanh nhoáng một cái, vẻ mặt không thể tin được. Thân là Hoàng đế của đế quốc nhất đẳng, đã gặp đại sự nhiều lắm, nghe xong đối phương nói, vẫn cảm thấy giống như đang nghe thiên thư. Độ khó của thông đạo Luyện Hồn điện, hắn thân là nhân vật đỉnh phong nhất của Ngọc gia, tự nhiên biết rõ. Xem như hắn, kịch liệt chèn ép cũng không đột phá nổi cửa thứ tám... Mỗi một cửa, chỉ cần hai hô hấp... Không chỉ như thế, còn vọt tới chủ điện, hấp thu sạch linh khí trong đó, thậm chí ngay cả tượng Tiên Tổ cũng vỡ nát... Linh hồn này mạnh bao nhiêu?
- Vâng!
Ngọc Mộ Bạch gật đầu, tràn đầy lo lắng nhìn qua:
- Bệ hạ, có cần khởi động hộ cung đại trận, bắt tên kia ra hay không?
Hộ cung đại trận của Hồng Viễn đế quốc, ngay cả Thánh giả nhị trọng, tam trọng cũng có thể chống lại, coi như đối phương vô hình vô chất, cũng khẳng định trốn không thoát.
- Một khi khởi động đại trận, toàn bộ hoàng cung đều sẽ rơi vào khủng hoảng, người kia đã bị ngươi đuổi đi, không cách nào truy xét đến, có lẽ... Đã rời đi!
Ngọc Thần Thanh lắc đầu.
Hộ cung đại trận, không đến đế quốc sinh tử tồn vong, sẽ không mở ra, một khi vận chuyển, nhất định gây nên hỗn loạn, đến lúc đó, coi như hoàng đế như hắn, cũng giải thích không rõ. Lại nói, đối phương đến cùng là Vu Hồn, hay Thánh thú người mang dị năng, trước khi tra rõ ràng, coi như khởi động đại trận, muốn tìm, chỉ sợ cũng khó mà tìm được.
- Vậy làm sao bây giờ?
- Ngươi phái thêm nhân thủ, tuần tra khắp nơi, một khi phát hiện không hợp lý, liền lập tức tới, cần phải bắt lấy hắn...
Suy tư một lát, Ngọc Thần Thanh nói.
- Vâng!
Ngọc Mộ Bạch nhẹ gật đầu.
- Được rồi, chuyện này ai cũng không được tiết lộ, một khi có tin tức, lập tức bẩm báo ta, hiện tại ta muốn đi tham gia sinh nhật yến hội của Phi Nhi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.