Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1521: Phong Thánh đài (1)




Bên này thương nghị vạch trần thân phận của hắn, trên lưng Thiên Hùng thú, Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi đứng song song, nhìn mây trắng bay lượn qua trước mắt, thần tình lạnh nhạt.
- Phong Thánh đài, là chỗ Khổng sư phong Thánh, không chỉ ở trên vách núi đá lưu lại bút tích tự tay viết... Nghe nói còn để lại một đạo ý niệm, tặng cho người hữu duyên, các ngươi đều là Thiên Nhận Danh Sư, có lẽ có cơ hội lấy được!
Lạc Nhược Hi cười cười nói.
- Một đạo ý niệm?
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.
Địa vị của Khổng sư có thể tưởng tượng, Danh Sư thuỷ tổ, một đạo ý niệm trân quý, đủ có thể khiến vô số Danh Sư vì đó đổ xô tới.
- Đúng vậy, mặc dù chỉ là mới vừa đột phá Thánh giả lưu lại, không tính quá mạnh, nhưng cũng là Khổng sư... Không thể khinh thường, nếu như ngươi có thể được, dung hợp nó, đột phá Thánh giả ở trong tầm tay!
Lạc Nhược Hi gật đầu.
- Đột phá Thánh giả?
Trương Huyền cười khổ:
- Hiện tại ta mới Quy Nhất cảnh đỉnh phong mà thôi, cách Thánh giả còn kém xa lắm!
Mặc dù hắn cũng muốn đột phá, nhưng cách Thánh giả còn có khoảng cách rất lớn.
Sau Quy Nhất cảnh còn có Đạp Hư cảnh, Tằm Phong cảnh, thậm chí còn có Bán Thánh, Tòng Thánh!
Bốn cảnh giới, coi như hắn có đầy đủ bí tịch, có thể ngưng tụ Thiên Đạo công pháp, sưu tập Địa Mạch linh dịch, cũng chưa chắc đầy đủ.
Thiên Đạo công pháp càng về sau yêu cầu linh khí càng cao, tiêu hao linh thạch, linh dịch nhiều hơn Thánh giả bình thường đâu chỉ gấp trăm lần, nghìn lần!
Lại thêm Tàm Phong tới Bán Thánh là một ngưỡng cửa, Bán Thánh tới Tòng Thánh, cũng là một ngưỡng cửa.
Hai đại hạm, không biết khốn chết bao nhiêu người, cho dù hắn có Thiên Đạo công pháp, cũng không dám nói, có thể trăm phần trăm thành công.
- Lần trước ở Thanh Tắc sơn thấy ngươi, mới Trọc Thanh cảnh đỉnh phong đi, không đến hai tháng, liền đạt đến Quy Nhất cảnh đỉnh phong, tăng lên ba đại cảnh giới, loại tốc độ tiến bộ này, ngay cả ta cũng rất ít gặp! Mặc dù Thánh giả mạnh mẽ, nhưng đối với ngươi, không khó lắm.
Lạc Nhược Hi nói.
Lần thứ nhất gặp mặt, đối phương mới Trọc Thanh cảnh đỉnh phong, lần thứ hai nhìn thấy, liền đến Kiều Thiên cảnh đỉnh phong... Vốn cho rằng cái này đã rất nhanh, không nghĩ tới hôm qua nhìn thấy, đã là Quy Nhất cảnh đỉnh phong.
Tốc độ tiến bộ như thế, quả thực nghe rợn cả người.
- Ta... cũng là vận khí tốt mà thôi...
Trương Huyền xấu hổ cười một tiếng, không tiếp tục dây dưa vấn đề này, như nhớ tới cái gì, nhịn không được hỏi:
- Đúng rồi, ngươi có bí tịch công pháp Đạp Hư cảnh không? Cấp bậc không yêu cầu, càng nhiều càng tốt!
Công pháp bí tịch của Danh Sư học viện, quản lý nghiêm ngặt hơn thư tịch bình thường, có trận pháp bảo vệ, Vu hồn cũng khó đi vào, lại thêm trông coi cơ bản đều là lão sư, có kinh nghiệm ở Kinh Hồng viện, liền xem như hắn, cũng không dám tùy tiện tiến lên.
Một Vệ Nhiễm Tuyết liền thiếu chút nữa để hắn treo, vạn nhất toát ra mấy vị am hiểu linh hồn, một phen công kích, đoán chừng trốn đều trốn không thoát.
Do đó, những ngày gần đây, khắp nơi học những nghề nghiệp khác, cũng không đi tìm công pháp.
Không phải tìm không thấy, mà là không dám.
Giờ phút này, đúng lúc chạy đi, không có việc gì làm, liền hỏi một chút, nếu như đối phương có, vừa vặn học một chút, thuận tiện tăng thực lực lên.
- Công pháp Đạp Hư cảnh? Ta có, chẳng qua chỉ có một bản, lại là công pháp gia tộc, không cho phép truyền ra ngoài...
Lạc Nhược Hi lắc đầu.
- Là ta lỗ mãng!
Nghe Trương Huyền có chút xấu hổ.
Căn cứ tin tức biết đến, vị trước mắt này vô cùng có khả năng đến từ Thánh Nhân quý tộc Lạc gia, công pháp gia tộc bảo hộ rất nghiêm, tùy tiện cầu lấy, thuộc về đại bất kính.
Thật giống như Mộc sư trước đó, bởi vì tiết lộ công pháp, bị gia tộc trục xuất.
- Không có gì lỗ mãng, ngươi muốn xung kích Đạp Hư cảnh mà nói, ta ngược lại có thể chỉ điểm ngươi...
Lạc Nhược Hi cười cười:
- Đạp Hư, là Hóa Phàm bát trọng, toàn thân càng thêm phù hợp tự nhiên, có thể làm đến đạp hư mà đi...
Trương Huyền cẩn thận lắng nghe, con mắt nhịn không được tỏa ánh sáng.
Không hổ là cường giả từ Thánh Nhân quý tộc đi ra, giảng giải đối với Đạp Hư cảnh cẩn thận nhập vi, hầu như không có bất kỳ sai lầm gì!
Dựa theo phương pháp của nàng tu luyện, coi như không có công pháp, cũng có thể đột phá cảnh giới, càng đi càng xa.
Nhưng Trương Huyền cũng không lo lắng.
Hắn đột phá Quy Nhất cảnh chỉ hơn hai ngày, tùy tiện xung kích mà nói, rất dễ dàng để tu vi trở nên phù phiếm.
Xem như Thiên Đạo công pháp, cũng cần cơ sở vững chắc, nếu không, tiến bộ càng nhanh, càng giống như lâu đài trên không, hoa trong kính, dễ dàng tiêu tán.
Trò chuyện càng nhiều, Trương Huyền được lợi càng nhiều.
Một phen trò chuyện, để hắn đối với tu luyện sau này, có lý giải khắc sâu hơn.
Đi Phong Thánh đài, cần gần ba ngày, trong khoảng thời gian này quá bận, chưa kịp tu luyện, thông qua nói chuyện phiếm, để hắn có lĩnh ngộ mới, đúng lúc thừa cơ củng cố tu vi.
Địa Mạch linh dịch dọc theo kinh mạch chảy xuôi trong cơ thể, Thiên Đạo chân khí, trải qua thiên chuy bách luyện, càng thêm tinh thuần cùng cứng cỏi.
Thời gian thoáng một cái đã qua, trải qua ba ngày rèn luyện, đã hoàn toàn củng cố thực lực Quy Nhất cảnh đỉnh phong, khí tức cả người sắc bén hơn trước rất nhiều.
Mặc dù lực lượng không có đột phá, vẫn như cũ là 14 triệu đỉnh, nhưng vận dụng chân khí càng thêm linh hoạt, chiến đấu cũng tăng cường không ít.
Nhất là Khí Hải, so với trước đó rộng lớn tiếp cận gấp đôi, chân khí tinh thuần xao động, tựa như tụ tập hồng thủy, bất cứ lúc nào cũng sẽ bộc phát ra lực lượng kinh người.
Ba ngày khổ tu, lĩnh ngộ Quy Nhất cảnh càng sâu hơn, giờ phút này chỉ cần hắn có cơ hội, tùy thời có thể xông phá cửa ải, một lần hành động đi đến Hóa Phàm bát trọng Đạp Hư cảnh!
- Nhìn xem quyển thư tịch kim sắc kia!
Đáp ứng Tưởng viện trưởng, thu hắn làm đồ, trong đầu liền thêm ra một thư tịch kim sắc, một mực không thời gian nhìn kỹ, lúc này tu luyện hoàn tất, đúng lúc nghiên cứu một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.