Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1510: Ma Âm sư ngũ tinh (2)




Dù buồn bực, nhưng biết đã thông qua được ngũ tinh khảo hạch, có thể xung kích lục tinh.
Lúc này cũng không nhiều lời, nối tốt dây đàn đứt, điều chỉnh tốt trạng thái, tiếp tục diễn tấu.
Thanh âm trong trẻo, vang tận mây xanh, sau mười phút, ba con tiên hạc bay tới.
- Làm sao chỉ có ba con?
Rõ ràng biểu diễn là Ma Âm lục tinh, nhưng chỉ bay tới ba con tiên hạc, Trương Huyền kỳ quái.
Lại biểu diễn một hồi, rất nhanh một khúc kết thúc, vẫn như cũ chỉ có ba con tiên hạc, đành phải lắc đầu, đứng dậy đi ra ngoài.
Xem ra nhận chất liệu của cổ cầm hạn chế, ngũ tinh đã là đỉnh phong, hôm nay muốn khảo hạch lục tinh là không được.
Đi tới cửa, thanh niên vẫn ngủ gật, thấy hắn mang theo tinh thần uể oải, nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Ma Âm sư không dễ kiểm tra như vậy...
- Đúng vậy!
Trương Huyền gật đầu.
Còn tưởng rằng khảo hạch lục tinh dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới công cụ không được, xem ra chỉ có thể tìm cơ hội mua sắm một cái thích hợp, tới lần nữa.
- Nơi này của các ngươi, nơi nào có đàn ngọc tốt hơn? Ta muốn mua một cái...
Trương Huyền dứt bỏ buồn bực trong lòng, nói.
- Đàn ngọc tốt, cần bản thân đi làm, chỉ có độc lập hoàn thành, mới có thể phù hợp bản thân, phát huy ra uy lực lớn nhất...
Thanh niên giải thích.
Trương Huyền sửng sốt một chút, lập tức gật đầu:
- Được rồi!
Học vô số thư tịch, đối với phương pháp luyện chế đàn ngọc, cũng có biết một chút, có điều, hiện tại không có gì, hơn nữa chất liệu không đủ, xem ra chỉ có thể chờ đợi sau này.
- Vừa rồi khảo hạch lấy được huy chương đi nơi nào nhận?
Mặc dù không có khảo hạch đến lục tinh, nhưng có huy chương ngũ tinh thì cầm trước, đằng sau cũng giảm phiền phức.
- Huy chương, ngươi thông qua khảo hạch nhất tinh?
Thanh niên kỳ quái, chỉ về phía trước:
- Ở đằng kia! Đè bàn tay lên mặt tường, huy chương khảo hạch liền sẽ tự động rơi ra.
Theo ngón tay chỉ, Trương Huyền đi lên phía trước.
Cái này thoạt nhìn có chút tương tự Khí Hải của Luyện Khí sư công hội, cực kỳ đơn giản.
Nhẹ nhàng nhấn một cái.
Lạch cạch!
Một tấm huy chương rớt xuống, phía trên có năm vì sao lấp lánh chói mắt.
- Ngũ tinh...
Vốn còn nghĩ, tên này có phải khảo hạch đến nhất tinh hay không, nhìn thấy thế mà xuất hiện huy chương ngũ tinh, thanh niên giật nảy mình.
Một hơi khảo hạch ngũ tinh thành công... Hơn nữa dùng đàn ngọc của học viện...
Đến cùng làm sao làm được?
Đồ chơi kia... Đổi lại hắn sử dụng, ngay cả tam tinh cũng khó có khả năng thành công!
Nuốt ngụm nước bọt, nghĩ đến cái gì, nhịn không được nhìn qua:
- Ngươi khảo hạch ngũ tinh... nên nói với ta một tiếng, để cho tiên hạc sớm chuẩn bị, nếu không, coi như cấp bậc tiếng đàn đến, tiên hạc nghe không được, hoặc số lượng không đủ, cũng kiểm tra không ra thành tích...
- Số lượng không đủ?
Trương Huyền sững sờ, vội vàng nhìn qua:
- Ma Âm các chúng ta, tiên hạc chịu trách nhiệm khảo hạch tổng cộng có bao nhiêu con?
- Mười lăm con!
Thanh niên cười cười:
- Viện trưởng cũng nuôi mười mấy con, có điều, nơi này cách khá xa, sẽ không tới, cũng sẽ không tham dự khảo hạch...
- Mười lăm con?
Trương Huyền mắt tối sầm lại, rốt cuộc minh bạch rồi.
Khảo hạch lục tinh từ đầu đến cuối không có tiên hạc, náo loạn hồi lâu, không phải trình độ của mình không đủ, mà là trên mặt đất nằm mười hai con... ba con cuối cùng cũng bay tới...
Thực không còn hạc!
Khó trách, cuối cùng bay tới ba con tiên hạc, thấy trên đất nằm một đống, vẻ mặt không rõ ràng cho lắm, làm hại chúng muốn chạy trốn, lại bị tiếng đàn thu hút, luyến tiếc rời đi.
Nguyên lai là nguyên nhân này!
- Hạc không đủ, cũng có thể xuất hiện tình huống khảo hạch không thông qua...
Nhịn không được hỏi.
- Đúng vậy, số lượng hạc không đủ, bay tới đây không đủ, Ma Âm các tự nhiên sẽ phán định không thông qua!
Thanh niên nhẹ gật đầu.
- Thì ra là thế, ta đi biệt viện của viện trưởng một chuyến...
Rõ ràng chuyện gì xảy ra, Trương Huyền nhịn không được nữa, vội vã đi tới chỗ Tưởng viện trưởng.
Không có hạc, vậy liền mượn ba con tới...
Để hắn lo lắng duy nhất là... Tưởng viện trưởng đến cùng cho mượn hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.