Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1502: Phượng Ngô tủy (2)




- Xem như Luyện Đan sư ở tổng bộ, không có địa vị nhất định, muốn xin dược liệu cũng rất khó. Ngươi nói vị Luyện Đan sư này tên gì?
- Hình như gọi là... Ngô Hóa Vũ! Lúc ấy truyền lại hình ảnh Luyện Đan sư có hơn mười vị, chỉ hắn nói nhiều nhất...
Trương Huyền cẩn thận nhớ lại một chút, nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy mấy lão giả trước mắt, tròng mắt sắp rơi trên mặt đất, cả đám dọa đến phát run.
- Làm sao vậy?
Thấy bộ dáng này của bọn họ, Trương Huyền nhíu mày.
- Trương sư... Nhưng biết Ngô Hóa Vũ là ai không?
Bờ môi của Lỗ đan sư run rẩy.
- Ta làm sao biết là ai, nói nhảm thật nhiều, người lại đần, cực kỳ ngốc, làm sao, các ngươi nhận biết?
Trương Huyền nhịn không được nói.
- Ngốc?
- Khụ khụ...
Lỗ đan sư suýt chút nữa sặc nước bọt chết, thấy vị trước mắt này quả thực không biết, đành phải cười khổ lắc đầu:
- Ngô Hóa Vũ Ngô đan sư, là hội trưởng Luyện Đan sư phân bộ ở Thanh Nguyên đế quốc... Luyện Đan sư thất tinh đỉnh phong!
Mấy người khác cũng vội vàng gật đầu, cả đám sắp khóc.
Coi như ngươi không biết Ngô hội trưởng thì cũng thôi, nói người ta ngốc...
Đây chính là Luyện Đan sư số một của Thanh Nguyên đế quốc... Ở trong miệng ngươi lại không phải là cái gì!
Mấu chốt nhất là, còn giúp hắn giải quyết vấn đề...
Vị trước mắt này... Đến cùng là dạng quái thai gì?
- Hội trưởng? Tên kia là hội trưởng? Khó trách...
Trương Huyền giờ mới hiểu được, nhẹ gật đầu, không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa:
- Nếu là hội trưởng, nói giúp ta xin, liền khẳng định có thể xin được, còn dược liệu phụ trợ khác, cấp bậc không cao, ta liệt kê một danh sách, còn phải phiền phức mấy vị giúp ta tìm!
Nói xong lấy ra giấy trắng, bút lông ghi lên.
- Các ngươi là Luyện Đan sư, con đường rộng, trước giúp ta mua lại, tiền không đủ, ta có thể dùng đan dược cấp sáu hối đoái...
Đưa phương thuốc tới, Trương Huyền nói.
Làm phiền người khác hỗ trợ tìm, tự nhiên không thể để bọn hắn bỏ tiền.
Đúng lúc trong tay hắn còn thừa lại không ít đan dược cấp sáu, hoàn toàn có thể dùng để hối đoái dược liệu.
- Những dược liệu còn lại này, giá trị cũng không cao...
Tiếp nhận phương thuốc, Lỗ đan sư nhìn một lần, mở miệng nói:
- Không cần Trương sư bỏ tiền, trong tay chúng ta tư tàng một chút, có lẽ có thể mua. Một là báo đáp ân giảng bài, thứ hai, cũng coi như đổi Trương sư truyền thụ cho thủ pháp luyện đan.
Làm túc lão của Luyện Đan sư công hội, trên người tư tàng dược vật khẳng định không ít, Đoạn Tục đan xem như đan dược cấp bảy, chủ dược có rồi, cái khác bọn họ vẫn có thể kiếm được.
Làm Luyện Đan sư lục tinh đỉnh phong, túc lão của Danh Sư học viện, nghe xong khóa của đối phương, lại lấy không thủ pháp luyện đan độc môn, không báo lại vài thứ, thực sự là không tiện.
Mấy bụi dược liệu mà thôi, bọn họ có, trực tiếp cho cũng không tính là gì.
- Vậy thì đa tạ!
Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, vội vàng ôm quyền.
- Trương sư trước không vội cảm kích, ta lời còn chưa nói hết...
Lỗ đan sư liên tục vẫy tay:
- Mấy chúng ta có thể gom góp dược liệu còn lại, có điều còn có một vị, còn cần Trương sư đi tìm.
- Cái gì?
Trương Huyền nhìn qua.
- Chính là... Phượng Ngô tủy ngươi viết ở cuối cùng!
Lỗ đan sư nói.
- Phượng Ngô tủy?
Trương Huyền cau mày:
- Cái này... Các ngươi tìm không thấy?
Loại thuốc này, vừa rồi hắn cũng nhìn thấy, không phải Thánh dược, cũng không phải linh dược, thậm chí ngay cả dược liệu cũng không bằng.
Vốn cho rằng dễ tìm, liền ghi ở cuối cùng, không nghĩ tới túc lão mấy vị này lại nói tìm không thấy.
- Phượng Ngô tủy là tinh túy của Phượng Ngô thụ, nắm giữ tác dụng cầm máu, sinh cơ, so với dược liệu khác, quả thực không tính là trân quý, nhưng cực kỳ thưa thớt... Chúng ta quả thực không có, hơn nữa toàn bộ Luyện Đan sư học viện cùng Y Sư học viện, chỉ sợ cũng không tìm được!
Lỗ đan sư nói.
- Luyện Đan sư học viện cũng không có... vậy đi nơi nào tìm?
Trương Huyền cau mày.
Luyện Đan sư học viện, Y Sư học viện hẳn là địa phương dược liệu đầy đủ nhất trong Danh Sư học viện, nếu như bọn họ cũng không tìm được, mình khẳng định càng không tìm được.
- Trương sư chớ sốt ruột, nói thật, Phượng Ngô tủy chúng ta không có, nhưng lại biết nơi nào có, nếu mặt mũi của Trương sư lớn mà nói, có lẽ có thể tìm được!
Lỗ đan sư nói.
- Ồ?
Trương Huyền nhìn qua:
- Mong Lỗ đan sư báo cho...
- Loại cây Phượng Ngô, công hiệu lớn nhất, cũng không phải làm thuốc, mà là rèn luyện đàn ngọc, nếu như ta nhớ không sai, Ma âm viện có trồng một gốc, nếu như ngươi đi tìm Tưởng Thanh Cầm viện trưởng, hẳn có thể nhận được!
Lỗ đan sư nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.