Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1301: Hơn bốn vạn điểm? (1)




- Đúng vậy, ta chính là Trương Huyền!
Thấy bộ dáng của mấy lão sinh này, Trương Huyền vò đầu, tràn đầy không hiểu.
Ta không có lấy Thánh thú ra, đã rất biết điều, bộ dáng này của các ngươi là có ý tứ gì?
Ta đạt được cũng không nhiều bằng Dư Thừa a?
Không chỉ hắn bối rối, Danh Sư khác cũng hai mặt nhìn nhau, không biết những lão sinh này động thần kinh gì.
- Hắn chính là Trương Huyền Trương sư...
Đột nhiên, vị lão sinh kia la lên một tiếng.
- Cái gì? Hắn chính là Trương sư?
- Nguyên lai là ngươi, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên...
- Trương sư, tại hạ là học viên năm thứ hai Lưu Sáng, rất hân hạnh được biết ngươi, về sau đến học viện, có khó khăn gì trực tiếp tìm ta...
- Ta là năm thứ hai Dã Trì Quân, ở học viện Chấp Pháp đội, ngươi nhìn đêm nay có rảnh không, ta vì ngươi bày tiệc mời khách...
- Bày tiệc mời khách quá tục, Trương sư, ta biết ngươi là Thuần Thú sư, ta chỗ này đúng lúc có hai ngàn viên Thú Tinh Thạch, giữ lại cũng vô dụng, liền đưa cho ngươi, ngươi cũng đừng khách khí, khách khí chính là không coi ta là huynh đệ...
- Một chút Thú Tinh Thạch cũng không cảm thấy ngại lấy ra, nói đùa cái gì đó! Ta chỗ này có Thú Huyết đan...
...
Nghe được tiếng la, mấy đội ngũ lão sinh chịu trách nhiệm xét duyệt ở chung quanh, lại không để ý tới xét duyệt, vội vã chạy tới, cả đám nhìn về phía Trương Huyền giống như thấy được thân nhân, hưng phấn đến hai mắt tỏa ánh sáng, không để ý tôn nghiêm của Danh Sư chút nào.
- Cái này...
Không nghĩ tới nói ra tên của mình, thái độ của những lão sinh này sẽ như thế, không còn cao ngạo như trước đó, Trương Huyền xoa xoa thái dương, mặt mũi choáng váng... Chẳng lẽ, tin tức cuồng ẩu Thánh thú bị tiết lộ?
Không nên ah!
Thời điểm đánh người, chuyên môn để Ngoan Nhân chú ý bốn phía, sẽ không có người phát hiện mới đúng.
Ngoan Nhân giám sát, coi như Mi trưởng lão cũng không cách nào thăm dò.
Tin tức đã không rò rỉ, đám người này nổi điên làm gì?
Bản thân cũng không có giết Linh thú cấp cao gì, càng không biểu hiện ra thực lực, thoạt nhìn hết sức bình thường... Chẳng lẽ, như đom đóm trong đêm tối, biểu hiện ra bình thường, nhưng không che giấu được hào quang chói sáng?
Nghĩ đến cái này hắn nhịn không được cúi đầu nhìn mình một vòng, mặc cũng là y phục Danh Sư bình thường, dường như không có gì đặc thù a! Khí tức trên thân cũng bị áp chế đến Hợp Linh cảnh đỉnh phong, Thiên Đạo chân khí gia trì, có lẽ những người này không nhìn ra...
Hắn không rõ ràng cho lắm, Dư Thừa ở một bên thì sắp điên.
Rõ ràng là ta thắng có được hay không?
Ta đánh cược chiến thắng, điểm tích lũy càng hơn hai ngàn điểm, tài năng xuất chúng... Các ngươi không tìm ta nói chuyện, tìm một kẻ thất bại hỏi han ân cần, lại mời ăn cơm, đưa đồ...
Lấy lòng, có cần rõ ràng như vậy hay không?
Quá không biết xấu hổ rồi!
Khóe miệng co giật, tròng mắt Dư Thừa đỏ hoe, ta con mẹ nó mới là người thắng trận, ta thắng a...
Không phải vị Trương sư này!
Phong Ngô càng nuốt nước bọt, có chút nổi điên.
Vốn cho rằng, lần này thắng Trương sư, nhất định có thể rửa sạch nhục nhã, hưng phấn bay lên, kết quả... là có người bay lên, chẳng qua không phải hắn, mà là đối phương!
Hắn vẫn ở trong bùn như cũ, không thể ngẩng đầu lên.
- Chuyện gì xảy ra? Không hảo hảo xét duyệt, lại tụ thành một đống, còn thể thống gì?
Ngay thời điểm tất cả mọi người choáng váng, một tiếng quát vang lên, lập tức nhìn thấy một trung niên vẻ mặt nghiêm túc đi tới.
- Là Hình đường học viện Bạch Dương Bạch sư! Làm người luôn luôn nghiêm túc...
- Ta nghe nói Bạch sư là học sinh thân truyền của Mi trưởng lão, mặc dù là Danh Sư lục tinh hạ phẩm, nhưng địa vị ở học viện không thấp!
- Học sinh thân truyền? Tin tức của ngươi khẳng định sai lầm, nghe nói đến bây giờ Mi trưởng lão còn không có thu thân truyền, Bạch sư bất quá là học sinh hắn giảng bài mà thôi...
- Mặc kệ là thân truyền hay giảng bài, cũng là chúng ta ngưỡng mộ...
...
Nghe được trách mắng, nhìn thấy trung niên đi tới, phía dưới một hồi thanh âm đè thấp.
Vị Bạch sư này, tu vi cùng cấp bậc Danh Sư không tính là đặc biệt cao, nhưng ở trong học viện cực kỳ nổi danh, đi theo bên người Mi trưởng lão, để cho người ta vẫn cho rằng hắn là thân truyền.
- Bạch sư!
Quả nhiên, rất nhiều lão sinh nhìn thấy vị này đi tới, toàn bộ giật nảy mình, không dám tiếp tục vây quanh Trương Huyền, đồng loạt tránh ra.
- Lão sư để các ngươi tới xét duyệt, là coi trọng các ngươi kiên định nghiêm túc, cần cù tiến lên, ai bảo các ngươi tự mình kết giao, lập bang kết đội?
Bạch sư trừng mắt, không giận tự uy.
Khí tức Hóa Phàm cửu trọng phát ra, cho người ta một loại áp bách mãnh liệt.
Danh Sư ngũ tinh, đối ứng ba cảnh giới Hóa Phàm lục thất bát trọng, muốn trở thành Danh Sư lục tinh, ít nhất phải có thực lực cửu trọng!
Vị Bạch sư này, mặc dù chỉ là Danh Sư lục tinh hạ phẩm, thực lực bản thân dĩ nhiên đã đến Hóa Phàm cửu trọng đỉnh phong, cho người ta một loại cảm giác thâm bất khả trắc.
- Vâng...
Nghe được trách mắng, rất nhiều lão sinh đều hơi đỏ mặt, không dám nói nhảm.
- Còn không mau đi xét duyệt!
Hắn phất tay một cái.
Đám lão sinh mới vừa rồi còn tràn đầy hưng phấn, cả đám vội vàng trở lại vị trí của mình.
- A!
Thấy những người kia rời đi, lúc này Bạch sư mới thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Huyền, đã không còn bộ dáng nghiêm túc trước đó, ngược lại mỉm cười, ôm quyền khom người:
- Trương sư huynh, lão sư mời ngài đi qua!
- Sư huynh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.